1 Đêm về, phố lên đèn, vũ trụ cũng lên đèn.
Trong lòng thành phố, một thanh niên dáng vẻ đơn bạc, mặc bộ áo bào đen, tóc đen tung bay dưới những làn gió mát trong đêm, khuôn mặt không phải rất tuấn tú nhưng nếu nhìn kỹ sẽ có 1 vẻ bí ẩn, cuốn hút nhất là đôi mắt đen sâu thẳm kia, có chút vô tình và cũng có chút cô đơn, trầm mặc.
2 Anh mắt hắn co rút lại, vì phía sau Tiểu Uyển ko biết từ lúc nào xuất hiện 1 thanh niên tóc ngắn, tướng mạo tuấn tú, mày kiếm mắt sao, thân hình dong dỏng cao chắp tay sau lưng một bộ phong khinh vân đạm, ko nhiễm bụi trần, nhưng trong mắt lóe lên một tia địch ý khó che dấu.
3 Thân thể hắn cực nhanh, trong nháy mắt đã xuất hiện ở phía trước thanh niên tên dài, giơ tay phải lên, điểm lên thanh niên này một cái. Dưới một chỉ này, lôi đình màu đen lóe lên, thanh niên tên dài sắc mặt khẽ biến nhưng không có trốn tránh, cứng đối cứng tung 1 chưởng, lập tức gió mây xung quanh tu lại hợp thành một bàn tay khổng lồ, kỳ dị hơn vân thủ khổng lồ này còn đốt lên tử hỏa khiến không gian xung quanh vặn vẹo, lộ ra từng vết nứt.
4 Dưới ánh tà dương, sương khói mịt mù, cỏ cây um tùm, ánh hoàng hôn mờ ảo bao trùm lên toàn bộ ngọn núi xa xa, hắn cầm miếng ngọc giản ghi chép về Tiên Cương mà Lục huynh cho hắn, nơi đó chính là giang hồ ngàn dặm.
5 ". . . Đây là đâu. . . tôi là ai. . . " hắn thì thào
Hắn chỉ cảm thấy đầu hắn đau nhức, tứ chi vô lực, cố trấn định nhìn kỹ mọi thứ xung quanh, đây là một căn phòng làm bằng đất đơn sơ, đồ đạc cũ kỹ không có gì đáng giá, những tia nắng xuyên qua cái mái cũ nát chiếu rọi soi sáng căn nhà, trong không khí thoang thoảng mùi thảo dược.
6 Chợt đáy lòng hắn trùng xuống, tu vi của hắn hiện giờ đã bị mất sạch, nội thương đầy mình không biết khi nào mới khôi phục. Trong lòng hắn tràn ngập cảm thán, tu vi ở "kiếp trước" của hắn có được là khi hắn 13 tuổi, trong một lần đi dã ngoại tình cờ bị lạc vào một hang động thần bí, tiếp nhận 1 truyền thừa từ thời viễn cổ cực kỳ xa xưa của một vị tiền bối để lại, từ đó hắn có năng lực di sơn đảo hải, phi thăng độn thổ, pháp lực vô cùng tưởng như chỉ có trong truyền thuyết.
7 Nhìn thấy mọi người tu luyện, hắn cũng lặng lẽ trở về phòng, thử ngồi xuống vận chuyển công pháp theo kiếp trước để hấp thu thiên địa linh khí để từng bước khôi phục lại tu vi, hắn khoanh chân, hai tay kết ấn lặng lẽ ngồi thổ nạp, một canh giờ, hai canh giờ cho đến năm canh giờ.
8 - Bà bà cái gì ta không biết? Ta không quen bà, đi ra khỏi đầu ta đi.
- Xin lỗi đã làm ngươi thất vọng, ta vất vả lắm mới ngưng tụ lại được linh hồn thể nên cần mượn thức hải của ngươi để tĩnh dưỡng thêm một đoạn thời gian nữa.
9 Dịch Phong lòng tràn đầy hứng thú ngưng thần ngồi nghe bà bà giảng giải kiến thức về Đấu Vân Tinh, về đấu khí vô cùng mới mẻ đặc sắc này. Thi thoảng lại gật gù, ánh mắt tỏa sáng, vô cùng kinh ngạc về kiến thức uyên thâm của Thanh Mai, đồng thời cũng tò mò về thân thế của lão yêu bà này.
10 Người sáng tạo ra bộ công pháp thôn phệ lôi điện này nếu không phải kẻ điên thì hẳn phải là siêu cấp cường giả đỉnh thiên lập địa, phong vân một cõi. Hắn tò mò hỏi: "Vị tiền bối nào đã sáng tạo ra bộ công pháp bá đạo này"
- Bộ công pháp này do phụ thân ta truyền lại cho ta, phụ thân ta đạt được trong một vùng di tích thượng cổ.
11 Tu luyện đấu khí trụ cột là gian nan nhất, sơ giai đấu khí chia làm chín đoạn, người tốn mười năm, thậm chí hai mươi năm cũng không phải số ít… Đương nhiên, một khi vượt qua chín đoạn đấu khí trở thành đấu sĩ chính thức, tốc độ tu luyện cũng sẽ nhanh hơn, trước khi trở thành đấu sĩ, thời gian một năm có khi chỉ có thể tăng đấu khí lên một hai đoạn, một khi tiến vào đấu sĩ thì tốc độ sẽ nhanh hơn.
12 Cộc cộc. . . Mạc Tuyết gõ cửa cất giọng kêu:
- Thái Gia Gia, con là Mạc Tuyết đây.
- " Mạc Tuyết đấy à! Vào đi. " Một giọng nói trầm thấp, già nua vang lên.
13 Thái lão vuốt vuốt râu, ánh mắt toát lên vẻ thâm thúy nói:
- Chúc mừng cậu đã đột phá, nguyên lai cậu cũng là đấu khí giả.
- Đa tạ Thái Lão, vãn bối vẫn còn kém xa lão nhiều a.
14 Ánh nắng dịu nhẹ của buổi sớm bình minh rải đều khắp núi Thanh Sơn, mang theo sức sống và hơi thở ấm áp sưởi ấm vạn vật. Các thanh niên, tráng hán trong thôn Thanh Sơn như thường lệ vào mỗi buổi sớm hăng hái rèn luyện thân thể, tiếng binh khí leng keng, tiếng xé gió vù vù, tiếng của những hài đồng đang nô đùa, bắt trước người lớn múa quyền len lỏi qua khung cửa sổ truyền vào căn nhà đất đơn sơ, nơi đó có một thiếu niên đang nhắm mắt đả tọa, hai tay kết ấn trên chiếc giường trúc, hô hấp đều đặn từng nhịp.
15 Dịch Phong đang cực kỳ vui vẻ, bỗng phát hiện động tĩnh ở bụi rậm phía trước, hắn cẩn thận từng từng bước từng bước từng bước về phía nơi có động tĩnh.
16 Tiến vào trong động, một cảm giác mát mẻ khoan khoái khiến hắn tỉnh táo lại vài phần, hắn thả lỏng thở ra một hơi, bình tĩnh quan sát mọi thứ xung quanh.
17 Trong rừng, Dịch Phong đang truy đuổi gắt gao một đầu mãnh thú, toàn thân lân phiến dày đặc, cái đầu dữ tợn đang lộ ra vẻ hoảng sợ, mình đầy vết thương đang rỉ máu, nhiều cái vẩy bị bong tróc ra, nó chính là Lôi Lân Báo.
18 Tiến vào cảnh giới Đấu Sĩ, Dịch Phong đã có tư cách tu luyện Đế giai công Pháp Viêm Lôi Quyết, Viêm Lôi Quyết chia làm ba tầng, tầng thứ nhất thôn phệ ma hạch, chỉ từ tầng thứ hai trở đi mới thôn phệ lôi điện để chuyển hóa thành đấu khí.
19 Trong lúc Dịch Phong đang trên đường trở về, thì tại Thanh Sơn thôn lúc này bầu không khí đang cực kỳ căng thẳng. Hai tháng gần đây, phụ cận núi Thanh Sơn nổi lên một nhóm đạo tặc gọi là Hắc Lang trại.
20 Mạc Tuyết cười híp mắt thành hình trăng lưỡi liềm, vui vẻ reo lên:
- Dịch Phong ca ca!
Dịch Phong nhìn Mạc Tuyết mỉm cười, gần một năm không gặp, nàng ngày càng trở nên xinh đẹp.