621 Hoa Bão Nguyệt hoảng sợ, vỗ vỗ phía sau lưng giúp nàng: "Nha đầu, ngươi không sao chứ?" Long Phù Nguyệt lắc lắc đầu, gục xuống bàn không dám đứng dậy, thanh âm buồn bực nói : "Không có việc gì —— Ta không sao.
622 Long Phù Nguyệt biến sắc. Phù Yên tỷ tỷ! Cơ thiếp thái tử họ Long theo lời của bọn họ, có phải là Long Phù Yên tỷ tỷ của nàng không? Kìm lòng không đậu hỏi: "Vậy —— Vị cơ thiếp họ Long kia thế nào?" ‘Áo choàng hoa’ kỳ dị liếc mắt nhìn nàng, không rõ nàng tại sao lại quan tâm vận mệnh một cơ thiếp nho nhỏ như vậy, thản nhiên nói: "Còn có thể thế nào? Thái tử chết ở trên giường của nàng ta, đương kim Thánh Thượng giận dữ, để cho nàng tuẫn tang (chôn sống) theo thái tử.
623 Người nọ đúng là Phượng Thiên Vũ, hắn so với nửa năm trước tựa hồ càng tuấn tú hơn, tang thương trong mắt cũng nhiều hơn. Hộ tống Phượng Thiên Diệp bước lên lâu.
624 Hoa Bão Nguyệt liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Long Phù Nguyệt tái nhợt đáng sợ như trước, cánh môi xinh đẹp bị nàng cắn thành màu trắng bệch, nhìn bộ dáng tựa hồ hận không thể tìm một kẽ đất chui vào.
625 Nam nhân xinh đẹp như hoa này dường như thật cổ quái, theo như lời nói đặc biệt kì lạ, cũng có chút giống Phù Nguyệt. . . . . . Không khỏi liếc mắt nhìn Hoa Bão Nguyệt thêm một cái.
626 Sau khi bọn họ rời đi, bởi vì chậm vài ngày, khi đuổi tới trên đảo kia, chỉ tìm được một cái mai rùa thật lớn, Thận châu bên trong sớm bị cướp sạch không còn.
627 Lời vừa nói ra, Long Phù Nguyệt kinh hoàng, cuối cùng đã tỉnh hồn lại, khuôn mặt nhỏ nhắn bất chợt ửng đỏ , trừng mắt liếc nhìn Hoa Bão Nguyệt: "Huynh, huynh nói nhăng cuội gì đấy? !" Phượng Thiên Vũ lại khẽ cười một chút, cũng không nói lời nào.
628 Là nên cao hứng sự si tình của hắn, hay là nên vì chính mình cảm thấy bi ai? Hi vọng hắn cả đời chỉ cưới một mình nàng, đối tốt với một mình nàng. Nay hắn đã làm được, nhưng linh hồn trong thân thể kia đã không phải là nàng.
629 Phượng Thiên Vũ lành lạnh liếc mắt nhìn hắn một cái, hắn vội vàng dùng cây quạt chặn lại khóe môi đã cười không giữ nổi. Hoa Bão Nguyệt cũng đầu đầy hắc tuyến, nha đầu kia có ý định hủy thanh danh trong sạch của hắn có phải không? Hắn trừng mắt nhìn Long Phù Nguyệt.
630 Hai người kia, thật là quỷ dị a. Hắn đã đem lòng sinh nghi, trên mặt cũng không hề biểu lộ chút gì: "Nhị vị làm sao biết trong phủ của ta có nuôi hồ ly ?" Long Phù Nguyệt sững sốt, cười khan một tiếng: "Nghe.
631 Hắn cười tự nhiên: “Nếu đều là họ Hoa, năm trăm năm trước chúng ta đây chính là một nhà. ” Câu trả lời này của hắn thập phần dối trá, lại cố tình không có sơ hở gì.
632 Long Vương phi nhịn không được nhẹ cười lạnh: “Vương gia đối với đứa bé trong bụng tiện thiếp thật ra quan tâm vô cùng. Yên tâm, trong lòng tiện thiếp biết rõ, sẽ không để cho nó có việc gì.
633 Đoàn người đi xuống lầu, dưới lầu đều có thị vệ đang đợi. Phượng Thiên Vũ phân phó vài câu, liền đi vào hoàng cung kiến giá. Hoa Bão Nguyệt, Long Phù Nguyệt ngồi trên cỗ kiệu, đi theo Long Vương phi đi vào Vân Vương Phủ.
634 Một thanh âm trầm ấm trong vắt đột nhiên từ phía sau nàng truyền đến. Thân mình Long Phù Nguyệt bỗng nhiên cứng đờ, chậm rãi quay đầu. Phượng Thiên Vũ đã đứng ở sau lưng nàng cách đó không xa, đứng chắp tay.
635 Trái tim Long Phù Nguyệt nhảy dựng, cười lớn tiếng: "Vương gia đặt tên đương nhiên là rất đẹp rồi, à, đúng rồi, hoàng thượng triệu hồi Vương gia sẽ không có chuyện gì chứ? Nếu như ngài có việc đi trước, ta không cần người khác tiếp đãi đâu.
636 Cũng không biết đã ngủ bao lâu, khi nàng tỉnh lại, thì ánh trăng đã mọc lên ở phương đông. Nàng vừa mới mở to mắt, liền nghe được một thanh âm quen thuộc cười nói: "Cô nương đã tỉnh rồi?" Long Phù Nguyệt nao nao, chuyển mắt nhìn.
637 Nhìn nàng ấy một cái, nhịn không được hỏi: "Làm sao vậy? Điềm nhi, khuôn mặt nhỏ nhắn lúc vui lúc buồn là sao thế , ai chọc giận em không vui rồi? Nói cho tỷ tỷ, tỷ tỷ đi đánh hắn!" Điềm nhi ngẩn ra, cười khổ một tiếng, lắc lắc đầu: "Cô nương nói đùa, không có người chọc nô tỳ không vui, nô tỳ chỉ là thấy cô nương, đang nhớ lại một vị cố nhân.
638 Nhưng chuyện của Vương gia và Vương Phi không phải một nha hoàn nho nhỏ như nàng có thể hỏi đến. Huống chi Long Phù Nguyệt đối đãi với nàng so với ban đầu khác nhau rất lớn.
639 Điềm nhi lắc lắc đầu: "Theo nô tỳ được biết, chỉ hai huynh muội tỷ tỷ mà thôi. " Long Phù Nguyệt hơi nhíu mày: "Vậy —— Ta nghe nói Vương gia còn có một vị Đại sư huynh , hắn không có ở nơi này sao?" Điềm nhi lắc lắc đầu: "Không có a.
640 Vân Vương Phủ này quy mô thật lớn, có bảy tám sân thật to, hơn nữa phòng ốc bên trong cũng rất nhiều. Không phải quen thuộc cách bày trí của Vương Phủ rất dễ dàng lạc đường.