1 Lần đầu gặp em,Em giống như một con bướm trắng đang nhẹ nhàng nhảy múa,Đâm vào tim anh,Anh vô lực ngăn cản. Đêm nay Sở gia đèn đuốc sáng trưng, tân khách nối liền không dứt, trên sân cỏ to lớn của Sở gia đậu đầy những chiếc xe sa hoa.
2 Chuyển thân một cái, Sở Mạnh che cái miệng nhỏ nhắn của cô, đem cô sửng sốt kéo vào chỗ sâu trong vườn hoa, đem cô chống đỡ trên thân cây, cuồng loạn nhào đầu về phía trước mà hôn, một bàn tay nam tính duy trì kéo xuống quần lót trắng tinh của cô.
3 Ba năm sau. Quan Ngưng Lộ hai mươi tuổi ôm cuốn sách dày đi trên con đường mòn thật dài của trường. Vóc người mãnh khảnh mềm mại hợp với khuôn mặt cổ điển ngũ quan thanh tú, một mái tóc dài khoác lên sau lưng, cô đi trên sân trường như vậy thỉnh thoảng có nam sinh đi qua len lén quay đầu lại nhìn cô.
4 Nhưng còn chưa đợi đến Ngưng Lộ cùng ba mẹ nói chuyện đính hôn trong nhà đã xảy ra chuyện. Hôm đó tan học về đến nhà còn chưa đổi giày thanh âm cải vả của ba mẹ khiến Ngưng Lộ không dám tiến một bước.
5 Chuyện Ngưng Lộ sợ nhất vẫn xảy ra. Những ngày tháng bình thường không thể bình thường hơn nữa, Ngưng Lộ đang đi học trong lòng bỗng có một chút sợ hãi, sau đó liền nhận được điện thoại của mẹ bảo cô lập tức đến bệnh viện.
6 Ngưng Lộ đứng trước nơi này là tòa cao ốc có khí thế hào hùng, màu đen chủ đạo phối hợp với bức màn che thủy tinh màu trắng bạc, dưới sự phản chiếu của ánh mặt trời cho thấy khí thế cường hãn cũng giống như người kia.
7 Khi Ngưng Lộ xoay người khóa trái cửa lại nghe được anh lạnh lùng ra lệnh: “Thư ký Phương tất cả điện thoại đều không được phép nối máy vào đây. ” Điều này làm lòng cô càng thêm bất an, anh ta có giống như lần trước sẽ quấy rối cô hay không đây? Nếu thật sẽ như vậy cô phải làm sao bây giờ?“Ngồi.
8 "Buông tôi ra, buông tôi ra. . . . . . . . . . . " Ánh mắt lãnh khốc của anh khiến Ngưng Lộ sợ tới thật muốn lui về phía sau, thế nhưng anh lại quỳ xuống dọa tới chân cô không thể di chuyển.
9 "Sở Khương, anh đừng đi, ở lại với em. " Ngưng Lộ nằm trên giường nắm tay Sở Khương không muốn buông ra. "Lộ Lộ, anh sẽ không đi sẽ luôn ở đây cùng em được không?" Sở Khương đau lòng vuốt khuôn mặt tái nhợt cùng hai mắt đã khóc đến sưng đỏ của cô.
10 Gian phòng này là một khu nhà độc lập ở khu vực thành thị gần hai trăm mét vuông là nơi Sở Mạnh thường quay về, trang hoàng lấy màu đen làm chủ đạo, đơn giản mà mà lãnh đạm tựa hồ không có chút nhân khí, giống với tính cách của anh.
11 Mệt quá, đầu thật là đau, thân thể mềm nhũng! Khi Ngưng Lộ tỉnh lại vẫn chưa mở mắt ra trong đầu liền tự động truyền tới cảm giác thân thể mệt mỏi. Đây là đâu? Thật vất vả mới mở ra đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, rèm cửa sổ che tốt ánh nắng làm cho trong phòng mờ mờ tối chỉ còn lại một chiếc đèn ngủ ở đầu giường chiếu rọi ra ánh sáng yếu ớt, bày trí đơn giản mà lạnh nhạt xem ra hẳn là nơi ở của một người đàn ông.
12 "Ngồi. "Sở mạnh đứng bên cửa sổ ở đằng sau bàn sách, đưa lưng về phía cửa. Nghe được tiếng cô bước vào, cũng không quay đầu nhìn cô, chỉ lạnh lùng nói một chữ "Ngồi".
13 Ngưng Lộ lên xe nhìn gò má lạnh lùng của anh muốn nói lại thôi. Sẽ phải cùng một người đàn ông xa lạ kết hôn, bảo cô sao lại không khẩn trương đây? Nhưng anh ta sao nhất định phải là cô đây? Chẳng lẽ anh ta thích cô? Ngưng Lộ không tin.
14 Sau khi Sở Mạnh đem Ngưng Lộ đưa đến cửa nhà, một mình ngồi trên xe chờ. Đã gần mười phút, lấy cái gì cần lâu như vậy sao? Sở Mạnh nâng đồng hồ trên cổ tay lên liếc mắt nhìn, cau mày.
15 Anh, anh muốn mạng của em. Sở Khương về đến nhà, đem tất cả những thứ trong phòng có thể đập đều đập nát vẫn không thể hồi phục được nội tâm khổ sở. Anh không tin chỉ một đêm mà thôi tất cả đều đã thay đổi.
16 Trải qua truyền máu cấp cứu, Sở Khương tạm thời không còn nguy hiểm đến tính mạng, bởi vì mất quá nhiều máu nên bây giờ còn chưa tỉnh lại, đã được đưa đến phòng bệnh vip.
17 Sau khi Ngưng Lộ thuê xe đến bệnh viện, trong phòng cấp cứu không tìm được Sở Khương, sau khi hỏi thăm mới biết đã được chuyển lên phòng Vip ở tầng cao nhất.
18 * Công viên tưởng niệm = Nghĩa trangĐêm nay ánh trăng rất đẹp, thật sự rất đẹpĐẹp đến khiến người nằm trên giường không cách nào ngủ. Sở Mạnh nằm trên chiếc giường còn mùi hương nhàn nhạt của cơ thể cô làm thế nào cũng không ngủ được, đứng dậy mặc vào chiếc áo ngủ ra khỏi phòng ngủ, mở một bình rượu một mình thưởng thức.
19 Dù trốn tránh thế nào, dù có không muốn ra sao Ngưng Lộ vẫn phải đón nhận hôn lễ của cô và Sở Mạnh. Mấy ngày nay, anh cũng không yêu cầu cô dọn đến chỗ của anh, mà cô cũng vui vì được ở nhà, có thể kéo được ngày nào thì kéo.
20 Sau khi khiêu vũ xong, trên mặt Ngưng Lộ hiện vẻ mệt mỏi khiến Sở Mạnh rốt cuộc buông vòng eo mà anh đã ôm suốt buổi tối ra, gọi phục vụ đưa cô đến phòng nghỉ của cô dâu nghỉ ngơi, mà anh còn phải ứng phó với một đại sảnh đầy khách, may mắn thay có phụ rể là Tống Tử Tử giúp anh chia sẽ một chút, bằng không đêm nay anh phải vượt qua đêm động phòng trong cơn say.