1 Nhìn hành lang sạch sẽ sáng ngời, vẻ mặt của Đồng Vũ Thiến hoàn toàn mờ mịt, cô nhíu mày lẩm bẩm: “Đi thang máy lên tầng tám rẽ trái, có thể thấy ngay phòng bệnh 81/6…”Cô nghiêm túc nhớ lại lời mẹ nói, vừa đi vừa tìm số phòng bệnh.
2 Đồng Vũ Thiến dùng tốc độ kinh người thét lên rồi chạy ra khỏi phòng bệnh, theo bản năng chạy tới hướng cầu thang. Cô có thể xác định, mình gặp được bác sĩ sói trắng.
3 Đã tử bởi “Tôi… tôi… không được…”Rút tay về, Đồng Vũ Thiến hốt hoảng cự tuyệt. Bọn họ căn bản không hề biết nhau, sao lại có thể tùy tiện lên giường?Mặc dù cô quả thật bị dáng vẻ anh tuấn lịch sự của anh hấp dẫn, nhưng cô rất quý trọng lần đầu tiên của mình, cô muốn đem lần đầu của mình tặng cho người đàn ông cô yêu, không thể tùy tùy tiện tiện không giải thích được mà đánh mất.
4 Đã tử bởi Điều mong ước của Đồng Vũ Thiến đã trở thành sự thật. Một đêm đó, sau khi đưa cô trở về, Ân Hạo không hề quấn lấy muốn tới chỗ ở của cô, sau khi đưa cô tới nhà liền lái xe đi.
5 Đồng Vũ Thiến không biết trải qua mấy lần cao triều, tiếng kêu cùng khàn đi, cuối cùng mệt mỏi, ôm Ân Hạo cùng nhau ngủ thật say. Lúc cô tỉnh lại, ánh nắng chiều xuyên thấu qua lớp cửa chớp chiếu vào phòng, rơi trên thân thể hai người.
6 Mặt trời lặn, bầu trời xanh bị nhuộm bởi ánh chiều tà. Trên đường đi, Đồng Vũ Thiến ngước nhìn bầu trời, vô lực thầm thì, “Trời, thẩm vấn thế mà mất tận hai tiếng.
7 Kích tình trôi qua, không khí tràn ngập hơi thở nồng nặc hoan ái. Mồ hôi thấm ướt cơ thể, Ân Hạo nằm bên cạnh “Món điểm tâm ngọt”, cực kì thỏa mãn. “Đói bụng rồi sao?” Anh mở miệng hỏi.
8 Cùng Ân Hạo lăn lộn cả đêm, khi Đồng Vũ Thiến về đến nhà cũng đã mười hai giờ. Nhìn đồng hồ, cô chỉ biết thở dài. Lần sau, tuyệt đối cô sẽ không chấp nhận đến phòng làm việc của anh để rồi hai người ăn tối với nhau nữa.
9 Đồng Vũ Thiến hoàn toàn không biết, rốt cuộc giữa cô và Ân Hạo đã xảy ra chuyện gì. Một đêm kia, Ân Hạo đi rất nhanh, nhân viên quản lý chưa kịp ngăn cản anh lại, sau đó anh vẫn cố ý tránh mặt cô, cứ xem như không nhìn thấy cô.
10 Nóng quá!Ngoại trừ những ánh sáng chói mắt rơi vào trên mắt, Đồng Vũ Thiến cảm giác mình như bị vùi vào lò gạch hay là ruộng khoai lang nào đó, toàn thân đầy mồ hôi.
11 Bác sĩ chính là người có cho Cola linh cảm. Một thời gian trước đến phiên Cola xin nghỉ để đưa mẹ Cola mẹ đi bệnh viện khám bệnh, mặc dù đã lên mạng để hẹn trước với bác sĩ, nhưng cũng vui mừng đến khiếp sợ khi người phụ trách lại là một bác sĩ trẻ tuổi đẹp trai, dù là sức khỏe của anh luôn tràn đầy, nhưng tốc độ chẩn bệnh lại chậm hơn rất nhiều so với các phòng bệnh khác.