Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nghịch Ngợm Cổ Phi

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 754
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Mục Đan Phụng đã giới thiệu đến với bạn đọc một truyện ngôn tình đầy sức hút không gói gọn trong không gian cổ đại mà truyện còn là sự hòa quyện giữa yếu tố tưởng tượng và còn là sự kết hợp giữa không gian và thời gian xuyên qua thời gian đầy sức hấp dẫn.

Danh sách chương Nghịch Ngợm Cổ Phi


Chương 201: Lá Gan Ngươi Thật Không Nhỏ

201 Trong hậu viện cũng đã làm dọn không nhiễm một hạt bụi, trên đường đá nhẹ nhàng quanh co khúc khuỷu. Dưới ánh trăng, hoa và cây cảnh sum suê, núi giả, lương đình, dòng suối nhỏ, cái gì cần có đều có, hơn nữa không có ngoại lệ, vẫn là sạch sẽ còn giống là vừa mới quét dọn qua.


Loading...

Chương 202: Ngươi Biết Ta Sẽ Đến

202 Long Phù Nguyệt sửng sờ một chút, quay đầu lại thật mạnh, chính là nhìn thấy đôi mắt dài hẹp mà mị hoặc của Phượng Thiên Vũ cười híp mắt nhìn nàng. Long Phù Nguyệt mở to mắt nhìn hắn, bộ dáng kia, giống như là gặp được quỷ.


Chương 203: Chúng Nó Muốn Bắt Chúng Ta

203 Phượng Thiên Vũ lấy cán quạt nhẹ nhàng gõ nàng một cái: "Ngu ngốc, nếu như nàng ngay cả cửa ải gian nhà có ma này cũng không qua được, vậy nàng làm thế nào theo giúp ta đi đánh giặc?" Long Phù Nguyệt trong đầu linh quang chợt lóe: "Chẳng lẽ đây là cục diện lão đầu lĩnh nhà ngươi cố ý thiết kế? Muốn thử bản lãnh cùng gan dạ của ta? Quỷ này là hắn phái tới ?" Phượng Thiên Vũ tức giận gõ nàng một cái: "Lão đầu lĩnh là cho nha đầu ngươi kêu sao? Cẩn thận để cho ông ấy nghe được sẽ trừng trị nàng tội bất kính, đem đầu nàng chặt xuống.


Chương 204: Tựa Hồ Cũng Không Phải Quỷ

204 Đến đó vừa thấy, lại nhìn không rõ đó là cái gì. Phượng Thiên Vũ đứng ở nơi đó, nhíu mày, thở dài một hơi: "Lại để cho nó chạy mất!" "Cái gì chạy mất? Ừm, ngươi nói từ ‘ lại ’, hay là, ngươi ban đầu đã tới nơi này? Đã chạm qua thứ này?" Long Phù Nguyệt mẫn cảm bắt được lỗ hổng trong lời hắn nói.


Chương 205: Ngươi Không Sợ Ta Ăn Ngươi

205 "Vậy bây giờ làm sao bây giờ?" Long Phù Nguyệt lúc này không tự giác đem hắn trở thành người tâm phúc của mình. Lúc này này cương thi cũng không còn bóng dáng.


Chương 206: Chúng Nó! Thật Sự!

206 "Mấy lượng bạc?" Phượng Thiên Vũ nhướng lông mày lên : "Muốn bạc làm cái gì?" "Ta, ta không muốn một mình ở. . . địa phương quỷ quái này! Ta muốn đi ở trọ.


Chương 207: Hồ Ly Tham Tài

207 "Đem đồ vật buông xuống! Cút khỏi nơi này! Bằng không, ta sẽ cho ngươi chết vô cùng khó coi!" Đám cương thi này bỗng nhiên lại cùng nhau há mồm nói chuyện.


Chương 208: Hắn Lại Đã Trở Lại

208 Trong ánh mắt xanh rờn của Tiểu hồ ly dần hiện ra ánh sáng mạnh mẽ: "Không sai! Chúng nó đều nghe ta. Ta khuyên ngươi vẫn là cút nhanh khỏi nơi này, bằng không, ta liền khiến chúng nó đem ngươi bóp chết tươi, dù sao người bảo vệ ngươi cũng đi rồi, không ai có thể là đối thủ của bọn nó.


Chương 209: Một Mồi Lửa Thiêu Đi!

209 Phượng Thiên Vũ lại càng không chần chờ, mang theo Long Phù Nguyệt trong nháy mắt vọt tới hậu viện, trong hậu viện cùng mới vừa rồi không có gì khác nhau, hoa và cây cảnh sum suê, nhìn không thấy một bóng người.


Chương 210: Tiểu Hồ Ly Tham Tài

210 Long Phù Nguyệt cười híp mắt nhìn nó: "Dựa vào cái gì? Đồ đạc của ta ta muốn ném sẽ ném!" "Nói bậy, làm sao là của ngươi? Mấy thứ này đều là của ta!" Khuôn mặt tiểu hồ ly phẫn nộ, tức giận đến đám lông trên người gần như đều dựng lên.


Chương 211: Ta Mỗi Ngày Đều Thưởng Cho Ngươi Một Con Gà.

211 Cái miệng nhỏ nhắn của Long Phù Nguyệt nhếch lên, nói : "Cái gì gọi là trộm lấy? Ta đây gọi là lấy quang minh chính đại được không? Hoàng đế đã đem tòa nhà này thưởng cho ta, ta mới là chủ nhân của tòa nhà này , ta muốn lấy cái gì mượn cái gì, thối hồ ly như ngươi không được xen vào!" "Ngươi.


Chương 212: Hồ Ly Tiểu Quản Gia

212 Đôi mắt xanh mượt của tiểu hồ ly hồ ly mắt lập tức có ánh sáng sắc bén bắn ra, nó quả thật thời gian đã rất lâu chưa ăn qua thịt gà rồi, thứ nhất là nó sẽ không có phương tiện biến ảo thành hình người, thứ hai tất cả những chú gà trong phủ này từ một năm trước đều bị nó bắt hết, ngay cả những con gà ở thôn xóm gần đó cũng bị nó trộm sạch.


Chương 213: Ta Muốn Ăn Gà

213 Đã không có quỷ quái quấy rầy, lại có một tiểu hồ ly quản gia, Long Phù Nguyệt cảm giác ngủ được dị thường thật ngọt ngào, nàng mộng đẹp say sưa, bỗng nhiên cảm giác một cái vật nặng nện ở trên người, tiếp theo bên tai liền truyền đến một trận tiếng rít: "Tỉnh mau, tỉnh mau! Nếu không tỉnh ta liền cắn ngươi!" Tiếng rít này lớn khác tầm thường, đem lỗ tai Long Phù Nguyệt suýt nữa chấn động mà điếc mất.


Chương 214: Yên Tâm, Ta Không Kén Ăn

214 Nàng rửa mặt chải đầu sơ lược một chút, liền chạy đi mở cửa. Trong lòng cũng đang âm thầm thầm oán: "Con bà nó, có quận chúa như ta vậy sao? Còn muốn mình chính mình tự đi mở cửa.


Chương 215: Cư Nhiên Thỉnh Thái Tử Ăn Bế Môn Canh

215 Két? ! Long Phù Nguyệt suýt nữa nhảy dựng lên! Tiểu hồ ly này, nó cư nhiên có thuật đọc tâm! Đem toàn bộ lời nói trong lòng nàng nghĩ phản bác hoàn toàn! "Thuật đọc tâm thực bình thường , hồ ly gia tộc chúng ta đều biết dùng.


Chương 216: Ta Đói Bụng

216 Cư nhiên thỉnh thái tử ăn bế môn canh! Mọi người toàn bộ ngây người, mắt thấy thái tử hé ra khuôn mặt tuấn tú từ trắng chuyển hồng, từ hồng chuyển tím, từ tím biến thành đen.


Chương 217: Lão Nương Muốn Đi Trộm Con Gà Trở Về

217 "Đói, đói! Ta xem ngươi không phải hồ ly, là con heo nhỏ! Chỉ có biết ăn thôi! Ngươi nha , ngươi đem những người đó toàn bộ cưỡng chế di dời rồi, ta hiện tại lại không có bạc, đi nơi nào mua gà cho ngươi ăn a?" Long Phù Nguyệt tức giận trừng mắt nó.


Chương 218: Bá Đạo Quản Gia

218 Long Phù Nguyệt tức giận trừng hắn liếc mắt một cái: "Con hồ ly thối này, lại không thông qua ta đồng ý, liền đọc nội tâm ý tưởng của ta , chết tiệt, tại.


Chương 219: Văn Tự Khế Ước Bán Mình

219 Hắc hắc, nói đến đây, tiểu hồ ly vừa ý vô tư nói : "Tối hôm qua sau khi ngươi ngủ say, ta —— Ta len lén cắn nát một ngón tay của ngươi , lấy ngươi một chút máu là được.


Chương 220: Không Duyên Cớ Thiếu Một Con Gà

220 Long Phù Nguyệt nổi cơn thịnh nộ: "Ta không muốn nó, ta muốn trực tiếp lột da hồ ly của nó! Giết nó khế ước sẽ không còn. " Tiểu hồ ly hoảng sợ, kêu lên: "Không đúng, không đúng, ta và ngươi ký kết khế ước, thì phải là nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn*, nếu ta chết, ngươi cũng không sống được.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 34


Yêu em từ cái nhìn đầu tiên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 53





Ba Kiếp Dây Dưa Cửu Vĩ Hồ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50



Tình Cờ Anh Đã Gặp Phải Em

Thể loại: Võng Du, Ngôn Tình

Số chương: 69


Ngục Giam: Ổ Sói

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 21