1821 Triệu Oánh tuy rằng không liên lạc nhiều với Dương Minh, nhưng vẫn có thể từ Vương Tiếu Yên mà biết tin tức của hắn, coi như không có Vương Tiếu Yên thì vẫn còn có Tôn Khiết cùng Tiếu Tình.
1822 - Biểu đạt cái gì?Dương Minh hơi sửng sờ. - Ngươi là muốn làm rõ quan hệ hiện tại của chúng ta trong ngày hôm nay luôn, đúng không?Triệu Oánh hỏi. - Có thể nói là như thế.
1823 - Trần Mộng Nghiên không biết sự hiện hữu của các nàng mà. Ta cùng các nàng chung một chỗ, ta cũng không sợ xung đột cùng Trần Mộng Nghiên, ta cũng không cần Mộng Nghiên cho phép, ba người các nàng không phải rất vui vẻ sao? Cho nên ta cùng các nàng giống nhau, như vậy là đủ rồi!Sở dĩ Triệu Oánh trong nháy mắt đã nghĩ thông suốt, nói ra những lời kiên định lúc trước cũng bởi vì nguyên nhân này.
1824 - Ân, cũng được. Trần Mộng Nghiên thật ra cũng không muốn thúc ép, liền gật gật đầu:- Chị cứ đi cùng bạn, khi nào đến khách sạn chúng ta liên lạc sau, có gì buổi tối cùng đi chơi!- Cái này chắc được!Triệu Oánh xấu hổ vội lên tiếng:- Mộng Nghiên, đạo sư bên chị đến rồi, chị đi nói với người một tiếng, em có việc bận thì cứ làm trước a!Nói xong Triệu Oánh vội vội vàng vàng chạy đi, nàng cũng không dám đứng lâu chỗ này.
1825 "Phanh", Tiểu Vương lại không cho hắn thêm bao nhiêu thời gian, trực tiếp đóng cửa xe. Xe cách âm thập phần hoàn hảo, bên ngoài mắng người thì bên trong cũng chả nghe thấy.
1826 -. . . Thật tốt quá!Phạm Kim Triết nghe Ngưu bảo có biện pháp, liền cao hứng nói:- Xe chúng là một chiếc Audi A8L, bảng số BK9999, chút nữa em sẽ nghĩ biện pháp làm cho chúng chạy châm lại, sau đó đến phiên anh.
1827 “Trước tiên cứ tránh được hôm nay cái đã, còn ngày mai thì để mai tính”. Dương Minh trái lại thấy vậy nói:“Không có, có thể ngày mai chúng ta trở về luôn.
1828 Phạm Kim Triết đột nhiên lại lộ ra sơ hở để xe mình vượt qua, điều này làm Dương Minh có chút nghi ngờ, nên mới dùng dị năng thăm dò con đường phía trước.
1829 Triệu Oánh gật gật đầu, có chút căm giận nói. - Cấm kỳ thật là chuyện đơn giản, nhưng căn bản mấu chốt là không có chứng cớ. Dương Minh lắc lắc đầu:- Ai rảnh mà ngồi rình nơi này cả hai mươi bốn giờ chỉ để xem bọn chúng có rải đinh hay không? Với lại người qua đường đại đa số đều chạy đua với thời gian, cũng không có ai đi nhìn chằm chằm trên đường!- Vậy chẳng lẽ cứ để cho chúng nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, không ai truy cứu sao?Triệu Oánh tuy rằng cũng thừa nhận lý do Dương Minh đưa ra, nhưng vẫn còn có chút tức giận, bất bình.
1830 - Lão bản, là các người gọi điện thoại kêu xe tải sao? Ta là lão tam của tiệm sửa xe gần đây!Áo đầu lâu vẻ mặt tươi cười hớn hở đi tới, nói với Tiểu Vương.
1831 - Các ngươi lừa cha ta đấy à? Công phu sư tử ngoạm cũng không có đỉnh như vậy?Phạm Kim Triết phát hỏa, chửi ầm lên:- Mua cái lốp xe mới cao lắm cũng chỉ có một ngàn đồng, các ngươi vá lốp bằng cái đéo gì mà còn mắc hơn mua lốp mới?- Đồ hiếm thì nó quý thôi!Tiểu Mã thản nhiên nói:- Nếu các ngươi không trả, quên đi, không sao cả, tự các ngươi nghĩ biện pháp lấy xe đi.
1832 - Không được! mày là thằng nào? Nơi này có chỗ cho mày nói chuyện sao?Ngưu ca trừng mắt đe dọa Dương Minh:- Tao nhìn trúng hắn! Tên tiểu bạch kiểm này thích hợp diễn trò, mặc dù có chút yếu đuối, bất quá ta thích! Còn bộ dạng ngươi khó coi quá, không giống tiểu bạch kiểm, lão tử không thích ngươi!Ngưu ca vừa nói vừa dùng ngón tay hướng về phía Phạm Kim Triết.
1833 Ngưu bây giờ minh bạch rồi, đã biết như thế nào là đá trúng thiết bản! Người trước mặt này, chẳng những là cao thủ mà còn là một cao thủ nhất lưu!- Ta cái gì mà ta? Ngươi còn muốn nói gì, làm người phàm làm chuyện gì cũng cần chừa đường lùi thật không?Dương Minh cười như không cười, nhìn Ngưu hỏi.
1834 Bất quá cũng may Ngưu là một chuyên gia đánh nhau, biết chỗ nào đánh thì chết người, chỗ nào không. Cho nên Phạm Kim Triết tuy rằng bị đánh gào khóc um sùm, nhưng lại không có tổn thương thực chất nào, chỉ là thống khổ một chút mà thôi.
1835 Tuy rằng đã biết Dương Minh lợi hại, nhưng Phạm Kim Triết vẫn chưa từ bỏ ý niệm chống đối, trong lòng hắn, oán niệm đối với Dương Minh lại càng tăng thêm một tầng.
1836 Tiếu Tình cùng Chu Giai Giai đều khinh trang thượng trận (chả hiểu gì, có lẽ chỉ chuẩn bị một vài thứ nhẹ nhàng). Chu Giai Giai xem như là một nửa ông chủ của Minh Nguyệt, một nửa còn lại chính là Tôn Khiết, cho nên Tiếu Tình tới đây, giống như vào nhà của mình, chẳng lẽ còn cần mang theo thứ gì?o0oĐông Hải, trước cửa khu resort Minh Nguyệt.
1837 - A! Tiếu Tình cùng Chu Giai Giai cũng đi sao?Triệu Oánh cả kinh, có chút ngượng ngùng. Theo bản năng nàng liền cho rằng, mấy người này đi chung với nhau chắc là muốn tìm mình hưng sư vấn tội.
1838 - Tiếu Tình tỷ cùng Tôn Khiết tỷ đều ở bên trong sao ?Đến cửa biệt thự, Triệu Oánh đã có chút sợ hải. Mặc dù Tôn Khiết đã biết quan hệ giữa mình và Dương Minh, Tiếu Tình chắc cũng phải biết chuyện này, nhưng là mình và Dương Minh cùng nhau đi chung xe đến đây, vẫn có chút gì đó thấy ngại.
1839 Trước kia do dự và thận trọng, hoàn toàn là vì Trần Mộng Nghiên. Mà hiện tại có Tôn Khiết làm đồng minh rồi, chính mình còn sợ gì ? Trần Mộng Nghiên không chấp nhận thì cứ không chấp nhận đi, bản thân ở cùng Tôn Khiết, Tiếu Tình, Chu Giai Giai bọn họ, không phải rất tốt, rất vui vẻ sao?Huống hồ, còn có Vương Tiếu Yên cũng đứng ở phía mình.
1840 Nghe Tôn Khiết nói xong, Dương Minh cuối cùng thở dài một hơi. Dương Minh sợ nhất chính là Tôn Khiết muốn cùng Trần Mộng Nghiên tranh đoạt, ví dụ như vị trí hậu cung chi chủ, hay là danh hiệu chính quy bạn gái gì đó.