201 “Lát nữa cháu dựa vào huyệt đồ trong tay, thể hiện ba mươi sáu huyệt đạo mà bác nói cho cháu ra. ĐIều cháu cần làm là nhắm mắt cũng có thể tìm ra được vị trí các huyệt” Phương Thiên chỉ vào người giả nói: “Ở rất nhiều tình huống chỉ có thể dựa vào cảm giác tìm ra vị trí huyệt đạo.
202 Đối với việc này, Dương Minh cũng không hề nói gì. Đại học bây giờ mặc dù không còn chuyện bình chọn hoa hậu giảng đường gì đó, nhưng mỹ nữ luôn được nam sinh chú ý.
203 Tôn gia có tiền, bốn triệu rưỡi đối với Tôn gia, đối với Tôn Khiết mà nói cũng không là gì. Nhưng dùng tiền cũng phải có suy nghĩ chứ? Tôn Chí Vĩ bây giờ chỉ là một sinh viên đại học, mua xe đắt tiền như vậy làm gì? Xe AudiR8 của mình mới có hơn hai triệu.
204 “Tao?” Lưu Triệu Quân không nghĩ tới Nhâm Kiện Nhân lại bảo hắn đi đưa tin. Vậy không phải bảo hắn đi để ăn đòn sao. “Sao? Mày không dám đi? Tao bây giờ đang ra mặt cho mày, mày thật không có tiền đồ gì?” Nhâm Kiện Nhân khinh bỉ nói.
205 Mong mọi người post theo mẫu trên, không sửa các code (cỡ chữ, màu chữ) lung tung. Bài nào vi phạm có thể bị xoá mà không cần thông báo. Thân! “Hắc hắc, đúng là hoạn nạn thấy chân tình, tao không biết Triệu Tư Tư lại quan tâm mình như vậy” Trương Tân cười xấu xa nói.
206 Nguyên nhân làm Dương Minh cau mày đó là không biết là ai lại nói mình có quan hệ với Chu Giai Giai. Người lập đề tài đó không ngờ lại nói mình và Lưu Triệu Quân đánh nhau là vì Chu Giai Giai, hơn nữa còn có vài bức ảnh.
207 Trịnh Khải Thiên vốn định nhân việc này mà quan hệ tốt với Lưu Triệu Quân, không ngờ lại xảy ra chuyện này. Không còn chiêu nào, Trịnh Khải Thiên chỉ có thể lái xe đến công ty quản lý server diễn đàn, tiến hành phục hồi.
208 Dương Minh như một ngôi sao đứng trên đài, mặt hướng về phía người xem, sau đó đột nhiên đưa tay lên ném chiếc mũ trên đầu xuống mọi người, vang lên một tràng pháo tay.
209 Các chiêu thức của Nhâm Kiện Nhân đối với Dương Minh mà nói chỉ là hào nhoáng bề ngoài. Đúng là có một vài chiêu làm cho người ta bị thương, nhưng không thể lấy mạng.
210 “Cái này rất đơn giản, bản chuyên phá võ thuật, đây là một câu cách ngôn của. . . của. . . dù sao cũng là của một danh nhân, cho nên tôi làm vậy cũng vì tuyên dương văn hóa cổ của Trung Hoa mà thôi!”Dương Minh dõng dạc nói.
211 Trần Mộng Nghiên nhất thời như bị sét đánh, sửng sờ nhìn cảnh trước mắt, nước mắt ko tự chủ chảy xuống. . . Nhất thất, tất cả ủy khuất và chua xót trong lòng tràn ra! Thì ra, sỡ dĩ hắn đối với mình như vậy, bởi vì hắn đã có người khác! Có người thay thế! Thì ra, bài post trên mạng kia nói đúng! Trần Mộng Nghiên cảm thấy trời đất thay đổi, cảnh sắc xung quanh tựa hồ mất đi sắc thái, chỉ còn lại một mình mình đứng nơi đây, cô đơn nhìn người trong lòng đi xa! Nhưng, hắn đã có người khác, vì sao lại muốn cùng với mình? Những lời tâm tình của hắn, chẳng lẽ tất cả đều là giả? Trần Mộng Nghiên ko thể tưởng tượng được.
212 “Người trúng tâm cổ này. . . năng lực ở phương diện kia sẽ tăng lên. . . càng lúc càng cần nhiều hơn. . . ”Lam Lăng đỏ mặt nói. “Cái gì???”Dương Minh bị lời nói của Lam Lăng làm chấn động, không thể nào? Còn có vụ tăng lên ở phương diện đó? Đây làchuyện tốt mà! Gần đây mình luôn thắc mắc tại sao năng lực của mình lại tăng lên, lúc đầu còn tưởng do luyện tập đánh cây gỗ nữa chứ, không ngờ do tâm cổ tạo thành! “Cái này thì có sao? Hắc hắc, cuối cùng người hưởng thụ vẫn là em thôi!”Dương Minh cười thầm, nhưng trong lòng thầm nghĩ, xem ra mục tiêu tam thê tứ thiếp đã có hi vọng thực hiện rồi! Dương Minh là một người thực dụng, chưa bao giờ lý tưởng hóa cuộc sống.
213 “Lớp chúng ta đều là những đứa ngu, tao ko muốn phản ứng với chúng” Điền Đông Hoa nói. “Vậy đi thôi, chẳng qua tao cũng nhắc mày trước, chất lượng gái trong lớp của tao rất kém cỏi!” Dương Minh nhắc nhở.
214 Bây giờ Dương Minh học được từ Phương Thiên không chỉ kỹ xảo giết người, hiện tại cũng biết được một vài cách giết người và xử lý hiện trường, xử lý xác chết như thế nào.
215 “A?”Hầu Chấn Hám giật mình, má ơi, ở nơi này, còn có người sao? Khi hắn quay đầu nhìn thấy Dương Minh cao lớn uy vũ, không khỏi thầm nghĩ một câu : Không tốt rồi! Hầu Chấn Hám mặc dù là bộ đội xuất ngũ, bình thường ba bốn người cũng không thể đến gần.
216 Dương Minh thấy biểu tình ngạc nhiên của Lâm Chỉ Vận, còn tưởng rằng nàng ta mới gặp cướp xong rồi nên không tín nhiệm mình. Vì thế cười nói : “Tôi là Dương Minh, cũng là sinh viên của đại học Tùng Giang, lớp 08 hệ máy tính, đây là thẻ căn cước của tôi.
217 “Ở đây được rồi, phía trước không có đường vô” Lâm Chỉ Vận chỉ vào một con hẻm nói. Dương Minh dừng xe, Lâm Chỉ Vận xuống xe, hắn cũng xuống xe theo. “Tôi về một mình được rồi, không phiền bạn nữa” Lâm Chỉ Vận thấy Dương Minh vẫn muốn đi theo, vội vàng nói.
218 “Ồ? Thật sao? Được, em đem việc này báo lại cho chủ nhiệm! Năm một mà dám trốn học, nhất định phải xử phạt nghiêm túc!” Giáo sư thực nghiêm nói, ông ta không có quyền lực uy hiếp sinh viên, bởi vì khóa thực nghiệm chỉ là chương trình học phụ, cuối kỳ cũng không thi, cho nên ông chỉ co thể kêu lớp trưởng báo cho chủ nhiệm.
219 May quá, vừa rồi gặp Triệu Tư Tư, nếu là người khác, Dương Minh thật đúng là không giải thích rõ ràng được! Ra toilet, Dương Minh không khỏi cận thận làm việc, chạy nhanh lên lầu ba, rồi ở góc cầu thang nhìn nửa ngày, xác định không có người, mới bắt đầu mò đến phòng của Trần Mộng Nghiên, phòng của Trần Mộng Nghiên là 307, nơi này cũng giống phòng của Dương Minh, nên hắn kiếm cũng dễ! Khi đến gần phòng 307, Dương Minh chợt nghiên có tiếng rên rĩ của con gái, Dương Minh hoảng sợ, trời đất, không thể nào, hay là Trần Mộng Nghiên tịch mịch quá, cho nên tự giải quyết vấn đề này? Dương Minh ngẩng đầu, thấy số phòng là 305, hoàn hảo, tiểu Mộng Nghiên nhà ta thuần khiết như vậy, sao có thể làm ra loại chuyện dâm đãng như vậy Đi đến trước cửa 307, Dương Minh gõ cửa phòng, sau đó liền tranh thủ núp vào chổ không người.
220 “Mộng Nghiên, rất nhiều chuyện sức người không thể khống chế được. Có một số việc nếu đã xảy ra, mình cũng không có cách nào, chỉ có thể tận lực mà xử lý nói” tâm trạng Dương Minh lúc này rất kích động.