161 “Phó tổng? Không phải một thằng làm thuê sao?” Trên miệng Báo ca xẹt lên một nụ cười âm hiểm. Dương Minh mở cửa phòng, đang chuẩn bị rời đi đột nhiên nhìn thấy một người rất quen thuộc vọt qua.
162 “Làm sao? Thằng ranh, tao nói cho mày biết. Bạn gái tao, ngoài tao ra chưa cho bất cứ thằng đàn ông nào sờ vào. Hôm nay mày là người đầu tiên đó. Mày đúng là thằng ngưu nhất đã từng đến Bất Dạ Thiên này” Bạo Tam Lập nói: “Mang thằng ranh này về văn phòng cho tao.
163 “Hả?” Quách Kiện Siêu sửng sốt. Ý của Báo ca là muốn cho đàn ông cưỡng hiếp mình. “Hắc hắc” Bạo Tam Lập cười độc ác: “Thủy, gọi Độc Long vào”Thủy nhận lệnh, lập tức chạy ra ngoài.
164 “Để anh ta vào” Bạo Tam Lập nói. Cửa phòng nghỉ bị đẩy ra, Dương Minh đĩnh đạc đi vào: “Báo ca, đang làm à?”“Dương ca, hoan nghênh, hoan nghênh. Không có gì, một thằng ngu sàm sỡ bạn gái tôi, tôi chuẩn bị cho nó tắm biển thôi” Bạo Tam Lập cười nói.
165 Đây cũng là nguyên nhân mà hôm qua Quách Kiện Siêu không coi trọng Dương Minh. Một tên côn đồ mặc đồng phục học sinh, ngưu đến đâu cũng không ngưu được.
166 “Xem một chút, điện thoại di động Rope giá cả phải chăng”“Goldset điện thoại di động mới nhất”Dương Minh và Trần Mộng Nghiên nhìn nhau cười. Bây giờ đúng là thời gian đại học khai giảng, các công ty điện thoại không bỏ qua cơ hội này.
167 Không cần nói, hai người mặc rất đẹp đôi. Vì vậy Dương Minh trực tiếp thanh toán tiền, hai người cứ như vậy mặc áo này ra khỏi cửa hàng. “Cô Triệu?” Trần Mộng Nghiên thấy một người đi tới, không khỏi sửng sốt.
168 Dương Minh nhíu mày, lạnh lùng nhìn vào tên cướp đang chạy tới, đứng im không nhúc nhích. Tên cướp cũng nhìn thấy Dương Minh, thấy hắn không tránh như những người khác không khỏi sửng sốt.
169 Nhưng không đợi hắn nói, Dương Minh đã mở miệng trước: “Mày chờ đó cho tao. Chờ mày đi ra ngoài, nếu để tao gặp lại mày, tao đánh gãy chân mày”Mẹ ơi. Tên cướp run lên, đây là người gì chứ, không ngờ lại uy hiếp mình.
170 Vốn dĩ Dương Minh không muốn ngủ, vì mỗi lần làm xong thì Lam Lăng luôn líu ríu bên tai hắn, nói rất nhiều chuyện, Dương Minh cũng đồng ý nghe, dù sao đó cũng là chuyện phát sinh của người yêu, hơn nữa lại nói về phong tục của dân tộc thiểu số, làm cho Dương Minh rất tò mò.
171 “Màn cửa che hết rồi, sợ cái gì”Lam Lăng không ngại bị Dương Minh mình, ngồi xuống chuẩn bị ăn. Dương Minh bới hai chén cơm, đặt trước mặt hai người, sau đó nói với Lam Lăng : “Được rồi, ăn nhanh đi, thử tay nghề của anh xem nào, đã nhiều năm không làm”“He he, em thấy thơm như vậy, nhất định là ngon lắm!”Lam Lăng gấp đến nỗi cầm đũa, gắp một miếng đậu hũ đặt vào miệng, nhấm một chút rồi nuốt vào bụng, tán dương : “Ngon thật, anh dạy em đi!”“Ngon sao? Thật ra rất đơn giản, đem đậu hũ ra ướp một chút, sau đó chiên giòn, dù chút nước tương cho có vị”Dương Minh nói : “Trước đây anh cũng thường xuyên ăn đậu hũ, nên làm đơn giản vậy đó”“Dạ, vậy đến lúc đó anh dạy cho em đi, em cũng học một chút”Lam Lăng ăn rất nhiều, đến nổi bụng to lên, đi phải chống đỡ, y như một con cua, lết về phòng.
172 Trương mẫu nghe xong, lập tức kỳ quái hỏi : “Mua hai chiếc? Mua hai chiếc làm gì?”Trương Giải Phóng đổ mồ hôi, sợ đến mức nói nhanh : “Mua hai chiếc cái gì, một chiếc còn chưa đủ cho mày sao, vậy mua FAW”Vì thế, Trương Tân liền thoải mái lấy mười lăm vạn mua xe.
173 “Ặc, cha à, cái này cha đừng nói trước mặt Triệu Tư Tư nha!”Trương Tân đỏ mặt dặn dò. “Trời đất, làm cha của mày thật là mệt!”Trương Giải Phóng tức giận nói : “Mày nghĩ tao giống như mày sao, cả ngày đều nói những lời hết hồn!”“Hắc hắc, về sau con sẽ không nói nữa!”Trương Tân vỗ ngực cam đoan.
174 Dương Minh và Trương Tân đứng ở cửa, tự nhiên phải chờ một chút. “Tin tin. . . ”Một tiếng vang sau lưng hai người. Vương Chí Đào ngồi trên chiếc Honda đời Trung Quốc, vươn đầu ra nhìn : “Dương Minh, Trương Tân, hai bạn đang làm gì đó?”“Chờ người.
175 Cho nên Dương Minh liền chú ý. Hai người nam sinh này đi dạo một vòng, rồi đến ngồi ở chổ gần Dương Minh. “Đông ca, bàn bên cạnh đều là lính mới?”Một người lên tiếng.
176 Bây giờ, nhìn thấy Chu Giai Giai khuyên can, Dương Minh cũng không thể ngồi yên. Dù sao Vương Chí Đào cũng được xem là bạn, Dương Minh không muốn hắn lập tức trở mặt.
177 Xem kết quả thì không phải là bệnh nặng, chỉ là chướng ngại tâm lý. Nhưng mà, bệnh tâm lý lại là loại bệnh khó chữa nhất, nếu không trên đời này cũng không xuất hiện nhiều loại bệnh tâm thần như thế.
178 Chỉ là hắn không đồng ý với Trương Uy Hàn, ý của tên kia rõ ràng là sinh viên nghèo thì không thể tồn tại trong cái xã hội thực tế này sao! Chẳng qua, đây là là điều mà Dương Minh không thể quản, nếu như bọn họ đi hối lộ cho Trương Uy Hàn, vậy thì chứng minh rằng ý chí của họ không kiên định.
179 Cỡ mỹ nữ chỉ có một mình Chu Giai Giai, nhưng Dương Minh không có cảm tình với nàng. Ngắm gái, thằng nào mà chả vậy, không phải là do Dương Minh háo sắc.
180 Thực ra cũng không thể nói đám học sinh đó mượn cớ tránh tập quân sự. Giáo dục thể chất trong nước không được chú trọng. Từ tiểu học chỉ chú trọng dạy văn hóa mà quên đi các môn khác như thể dục.