481 "A! Hoắc Phi Đoạt! Anh thật độc ác!""Ác sao? Tôi cảm thấy còn thua kém kẻ giết cha mẹ mình nhiều. "Phúc Hi cắn môi, ngừng một lát, rốt cuộc cũng không nhịn được, quỳ xuống, khóc lớn.
482 Ngũ Y Y bước qua, ngồi trên đùi Hoắc Phi Đoạt, ôm cổ anh, nghiêm túc nhìn vào mắt anh, “Đề em xem nào, còn nói không ghen, nó hiện hết trên cái mặt này rồi nè.
483 “Ngũ Phong Tập! Ông còn tính người không? Người nằm trong đó là con gái ruột của ông, bây giờ cô ấy không biết sống chết thế nào, ông vẫn còn tâm trạng để cười, để nịnh bợ ư? Ông đúng là không phải người!”Ngũ Nhân Tâm và Ngũ Nhân Lệ đều kinh ngạc nhìn về phía Ngũ Y Y.
484 Ngũ Nhân Tâm sợ hãi run rẩy. Quá đáng sợ! Hoắc Phi Đoạt này quả thật chính là hóa thân của ma quỷ mà! Quá đáng sợ!Ngũ Y Y vẻ mặt tiêu điều, kéo tay Hoắc Phi Đoạt, "Đi thôi.
485 Ngũ Y Y giơ quả đấm lên, "Muốn ăn đòn phải không! Anh đừng cho là cô gái nào ở trường cũng được hoan nghênh! Dung mạo em rất tồi tệ!"Hoắc Phi Đoạt nhe răng cười, "Bình thường thôi, không tính là tệ, mùi vị cũng không tệ lắm.
486 Tiêu Lạc ngây dại ra. Một lúc lâu sau mới ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại, thở một hơi thật sâu. Sau đó, anh ta mắt chặt hai mắt cười rộ lên. "Ha ha ha. .
487 Đó không phải là bộ dạng bị tẩy não sao?Không muốn!Ngũ Y Y hung hăng cắn vào cánh tay Tiêu Lạc, Tiêu Lạc đến nhăn mặt than nhẹ, sức lực trong tay cũng giảm đi một chút, nhưng mà có cắn răng anh ta cũng không buông cô ra.
488 "Anh. . . . . . . Anh. . . . . . . . . . . . . " Ngũ Y Y còn muốn mắng chửi Tiêu Lạc, lại cảm giác mí mắt ngày càng nặng, thần trí ngày càng mơ hồ, còn muốn nói thêm gì, ánh mắt nhắm lại, ngất đi.
489 Đang tức giận, xe hơi dừng lại cách Hàn Giang Đình khoang 20 mét, tất cả hoc sinh khác đều đi mua cơm, họ hoảng hốt khi nhìn thấy đoàn xe xa hoa này. Cạch cạch, cửa xe mở ra.
490 "Điều tra cho tôi! Một con kiến cũng không bỏ qua cho tôi! tra từng người từng người một!" Hoắc Phi Đoạt gầm thét, xe hơi cũng run run theo. A Trung điên cuồng gật đầu, bị dọa sợ đến mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
491 "Lão đại, đây là một đôi vợ chồng già, gương mặt đều có nếp nhăn, người nữ có bệnh choáng váng, cũng không thể mở mắt. Người đàn ông đã già không thể đi bộ được.
492 "Chẳng phải khi một thành viên trong nhà bị bệnh, tất cả đều muốn chăm sóc để họ nhanh chóng hết bệnh sao? Ông ta đưa vợ mình theo, lại lựa chọn một chiếc thuyền, điều này chẳng lẽ không thể nghi ngờ sao? Hơn nữa, vợ ông ta có chứng hôn mê.
493 "Cũng không có!"Hoắc Phi Đoạt bực bội gõ báng súng: "Làm sao có thể không có! Bọn họ còn có thể chấp cánh bay không thành?"A Trung bày mưu hiến kế: "bằng không, chúng ta kiểm tra lại một vòng nữa!""Không!" Hoắc Phi Đoạt híp mắt lại, nảy sinh ác độc nói: "Xem ra tôi đã đánh giá thấp tên trộm Tiêu Lạc kia rồi, chắc hẳn anh ta đoán được chiêu này của chúng ta, anh ta không trực tiếp đến sân bay, mà ngồi xe đến thành phố khác!""A? vậy làm sao bây giờ?"Trời đất bao la muốn bọn họ đi đâu tìm đây?Hoắc Phi Đoạt nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, sau đó mở mắt ra, đã có cách: "Đi, liên lạc với tất cả sân bay của thành phố khác, để cho bọn họ trực tiếp giữ hộ chiếu của Tiêu Lạc và Ngũ Y Y!""Dạ!"Hoắc Phi Đoạt vừa nói xong, đột nhiên nhíu mày, nôn một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.
494 Người đàn ông đẹp trai trước mắt có nụ cười ôn nhu này quả thật là chồng của cô sao?Bộ dạng anh ta thật đẹp trai!Con mắt xinh đẹp như vậy, trong ánh mắt dường như chứa đựng một vũng nước biển nhu hòa.
495 "Ôi! Thật là lãng mạn! không thể tưởng tượng được chuyện tình lãng mạn như vậy lại xuất hiện trên người em! A? Cha mẹ của chúng ta đâu? bọn họ ở đâu?"Ngũ Y Y lắc lắc cái đầu nhỏ, cái gì cũng không nghĩ ra được.
496 "Hoắc, tổng giám đốc Hoắc, người bên trong làm sao? tại sao phải đối xử tốt với cô ấy?Có gì hiểu lầm, chúng ta nói hết ra. . . . . . . . . . . Y Y mất, tôi thật sự không biết, không có liên quan gì đến tôi, tôi không có trách nhiệm, tổng giám đốc Hoắc.
497 Một màn vừa rồi cả hai người đều thấy được. Ngũ Nhân Tâm chạy xuống, vội vàng hỏi Ngũ Học Phong: "Ba! Y Y bị bắt cóc sao? không tìm được Y Y sao?"Ngũ Học Phong ngồi phịch trên sàn nhà, đấm mạnh lên mặt đất khóc lớn: "Công ty của tôi! Tâm huyết cả đời của tôi! không thể đóng cửa! muốn cái mạng già này của tôi, công ty của tôi!"Vành tai Ngũ Nhân Tâm đỏ bừng, cứng cổ, cắn môi nói: "Chị mới không lo lắng cho con bé chết tiệt kia! Chị mới không lo lắng.
498 Ngũ Y Y gõ gõ đầu, bước vào trong bồn tắm, ngâm mình trong làn nước ấm áp, đùa nghịch bong bóng trên mặt nước. Đột nhiên!Trong đầu cô chợt vụt qua một hình ảnh quen thuộc!Giống như đã từng nhìn thấy!Giống như….
499 Ngũ Y Y ngồi ở chỗ đó lo sợ bất an. Tiêu Lạc sấy tóc, nhìn chính mình trong gương, cũng lo sợ bất an. Đây là lần đầu tiên của anh và Y Y. . . . . . . .
500 Tay của anh giống như có dòng điện vuốt ve bờ vai cô, làm cho cả người cô đều mềm nhũn, có một loại cảm giác tức giận không nói nên lời. Cô rất sợ cảm giác này.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 111