1 1. Tác giả:
Bát Nguyệt Trường An, tên thật là Lưu Uyển Hội, sinh năm 1987. Tốt nghiệp Đại học Quang Hoa ở Bắc Kinh, ngành Quản lý. Được Nguyên Tổng biên tập Triệu Trường Thiên (Tạp chí « Manh nha » Trung Quốc) khen ngợi là thế hệ nhà văn mới, là tác giả xuất sắc và phổ biến được hoan nghênh nhất trên mạng Tấn Giang – Trung Quốc, được trang mạng Douban.
2 Chương Mở Đầu: Con trai nhà họ
Nhật ký yêu quý:
Liệu con người có thể điều khiến ký ức của mình không?
Nếu không thể, vậy những che đậy giấu diếm, những an ủi dối lòng kia từ đâu mà đến?
Nếu có thể, vậy tại sao trong rất nhiều chuyện quan trọng, chúng ta lại chỉ nhớ được các chi tiết vụn văt nhỏ nhoi? Những thứ qua trọng không thể xem nhẹ thì bị chặn lại trước ống kính của thời gian, khuôn mặt của diễn viên chính như trở nên mơ hồ loáng thoáng?
Co thật là tôi đã từng gặp người ấy hay không?
Có thât là đã cảm nhận đước cái siết tay rất chặt của mẹ, mẹ nói, nhìn kìa Lạc Lạc, đó là con trai nhà họ.
3 Lúc Bách Lệ đẩy cửa phòng bước vào như thường ngày, Lạc Chỉ vừa cất quyển nhật ký đi, cầm bút lên tiếp tục làm bài tập thống kê. Phía sau có tiếng động lớn như thế, cô cũng không ngoảnh lại, có lẽ vì đã quá quen rồi.
4 Chiều hôm sau, Lạc Chỉ mang theo chiếc clear-bag đựng đơn đăng ký và bản photo thành tích đến văn phòng khoa Luật để đăng ký bằng kép.
Men theo con đường nhỏ đi về phía trước, cô cẩn thận để ý những tán cây hồng vướng víu trên đầu, đi một lúc, cuối cùng cũng đi đến chỗ quang đãng sáng sủa.
5 Cốc cà phê nhìn hơi quen.
Bỗng hớ lại hồi nhỏ, khi mẹ sặp bị mất việc ở khu công nghiệp nhẹ số một*, đã dắt cô đến nhà một người làm việc bên bộ phận nhân sự để biết quad.
6 Đến giờ ăn cơm, Lạc Chỉ ra khỏi ký túc xá, đi thằng đến nhà ăn số ba. Tuy đang giờ ăn, nhưng là vì cuối tuần nên trong nhà ăn cũng không nhiều người lắm.
7 Bách Lệ lao vào phòng , đúng lúc trông thấy Lạc CHỉ đang ngồi trong bóng tối, ngẩn người nhìn mảnh nắng chiếu trên mặt đất. Cô lớn tiếng nói: “Sao không ra ngoài? Các câu lạc bộ đang tuyển hội viên kìa, nhiều người lắm, câu lặc bộ truyện tranh có cả hội cosplay cơ.
8 Lạc Chỉ không nói gì, liếc nhìn cô ấy, ánh mắt dần lạnh băng. Trịnh Văn Thuỵ vẫn giữ nguyên tư thế kề sát mặt vào bàn, bật cười khanh khách.
“Nói dối.
9 Lịch học của chương trinh văn bằng hai chủ yếu được sắp xếp vào sáng thứ bảy và sáng chủ nhật. Tối thứ sáu Lạc Chỉ xem phim tới tận khuya cho nên sáng hôm sau đã dậy muộn.
10 Lạc Chỉ chậm rãi đi về ký túc xá, trông thấy Qua Bích đang đứng trước cổng, tay ôm một bó hoa hồng lớn.
Đối phương cũng nhìn thấy cô, cô đành lịch sự gật đầu chào anh ta.
11 Tuần lễ nghĩ Quốc khánh đã đến trong không khí tươi vui rộn ràng. Lạc Chỉ không về nhà mà ở lại Bắc Kinh tiếp tục làm gia sư kiếm tiền. Tối ngày 30 tháng chín cô đã thức thâu đêm để hoàn thành bài dịch hơn mười nghìn chữ.
12 Thịnh Hoài Nam nói xong, liền ngẩng đầu nhìn thực đơn trên tường, đúng lúc trông thấy nụ cười gượng gạo của Lạc Chỉ.
Vừa hay ghế bên cạnh Jake còn trống, anh chàng to mồm ban nãy dắt tay cô gái áo hồng ngồi xuống đó, còn xoay người gọi thêm hai cặp đôi khác.
13 Mấy đứa trẻ đang chơi hăng đến mức đổ mồ hôi đầm đìa thì Lạc Chỉ nhận được điện thoại.
“Sắp đến cổng vào rồi, mấy chị em qua đây đi. ”
Cô dắt tay hai đứa trẻ, đột nhiên rất muốn nói “Đi nào, chúng ta đi tìm bố.
14 Lâu lắm rồi Lạc Chỉ không gặp lại Thịnh Hoài Nam.
Không có tin nhắn, thậm chí anh cũng không đến lớp học Pháp luật đại cương ngày thứ hai, thứ ba. Trương Minh Thuỵ thì lại luôn ngồi cạnh cô.
15 Buổi chiều khi đến nhà Tiffany, Lạc Chỉ khéo léo giải thích với cô chủ rằng Thịnh Hoài Nam bận rất nhiều việc. Dù vậy, anh sẽ coi hai đứa trẻ như em ruột của mình, thường xuyên chơi cùng chúng.
16 Lạc Dương ngồi lên yên một chiếc xe đạp, đợi được mười phút thì trông thấy Lạc Chỉ từ xa bước đến, chân đi dép lê, tay phải thì hất tóc.
“Vừa tắm xong à?”
“Vâng,“ Cô hất mạnh tóc sau gáy, để nước bắn ra ngoài, “Lúc anh gọi điện em vừa mới tắm xong.
17 Họ trở thành một cặp anh em khá hợp nhau. Trường của cả hai rất gần, sau khi tan học Lạc Dương thường đi tìm Lạc Chỉ, hai người đi loanh quanh ở khu đồ nướng và đồ ăn vặt, ngồi ven bờ sông, vừa ăn vừa nói chuyện.
18 Chiều Chủ nhật, Lạc Chỉ được mời tham gia buổi carnival dành cho phụ huynh do trường quốc tế mà Jake và Tiffany học tổ chức, đến xem hai đứa trẻ biểu diễn.
19 Bách Lệ vẫn không nói gì. Lạc Chỉ kéo cô ấy đi về phía trước, ánh nắng ban trưa rất gắt, cô che tay trên trán, chợt nghe điện thoại trong túi có tiếng động.
20 Trần Mặc Hàm đúng là một cô gái rất kiêu ngạo. Vì có chung sở thích đọc tiểu thuyết ngôn tình, Giang Bách Lệ trở thành một trong số ít các bạn gái trong lớp có thể nói chuyện hợp cạ với Trần Mặc Hàm.