1 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowChương 15Chương 15Không kịp nghe bố nói tỉ mỉ, Thư Sướng lập tức bắt taxi chạy thẳng tới bệnh viện. Vào phòng bệnh, thấy Thư Thần đang ngồi trên giường gặm bánh bao, miệng nhai nhồm nhoàm, mặt mày hớn hở không khác gì mọi ngày, trái tim cô mới thả lỏng ra, toàn thân mềm nhũn ngồi phịch xuống ghế.
2 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowQuyển 2: Muôn ngàn điệu hátChương 10Chương 10Cứ thế, Bùi Địch Văn yên vị trên ghế cạnh ghế lái của chiếc Chery.
3 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowQuyển 2: Muôn ngàn điệu hátChương 11Chương 11Trong phòng bệnh của Tạ Lâm đặt đầy các loại hoa tươi, nếu không phải hoa của các khách hàng tương đối quen thuộc thì cũng là của bạn khác giới qua lại mật thiết.
4 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowQuyển 2: Muôn ngàn điệu hátChương 12Chương 12Bốn phía rất yên tĩnh, thỉnh thoảng một tiếng còi tàu thủy vang lên xa xa, ngoài ra chỉ còn tiếng lá nho bị gió thổi kêu xào xạc.
5 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowQuyển 2: Muôn ngàn điệu hátChương 13Chương 13"Anh ấy là tổng biên tập tòa soạn báo, anh ấy đến nhà mình chữa bỏng".
6 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowQuyển 2: Muôn ngàn điệu hátChương 14Chương 14Thư Sướng ngồi như hóa đá nhìn Triệu Khải, hoặc nói cô đang ước gì mặt đất nứt ra một cái khe để cô chui vào.
7 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowQuyển 3: Dạo bước trên mâyChương 1Chương 1Bùi Địch Văn nhắm mắt lại, tim đập rất mạnh, cảm thấy thân thể gầy gò của Thư Sướng hơi run rẩy trong lòng mình.
8 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowQuyển 3: Dạo bước trên mâyChương 2Chương 2Trong thế giới của Mục Thắng Nam chỉ có luật pháp và quy định, hết thảy đều là khuôn sáo gò bó, vì thế cô đã hình thành một tư duy chặt chẽ cẩn thận trong mọi việc.
9 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowQuyển 3: Dạo bước trên mâyChương 3Chương 3"Ai có nhà bán đấy?" Thắng Nam xách bánh mì đi về, nghe thấy hai chữ "mua nhà" liền lập tức kêu lên theo phản xạ có điều kiện.
10 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowQuyển 3: Dạo bước trên mâyChương 4Chương 4Thắng Nam vẫn kéo Thư Sướng cùng đến công ty bất động sản Trí Viễn, dù sao cũng là vì Thư Sướng nên người ta mới nhiệt tình như vậy.
11 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowQuyển 3: Dạo bước trên mâyChương 5Chương 5Sau năm giây sững sờ, những người đứng xem xung quanh mới tới tấp chạy tới vừa cười cừa cởi bỏ sợi dây buộc chân hai người rồi mỗi người một tay giúp đỡ nâng hai người dậy.
12 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowQuyển 3: Dạo bước trên mâyChương 6Chương 6Sáng sớm thứ bảy Bùi Địch Văn đã lái xe tới đưa Thư Sướng đến sân bay.
13 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowQuyển 3: Dạo bước trên mâyChương 7Chương 7Khuôn viên trường đại học Chiết Giang náo nhiệt như một nồi nước sôi, khắp nơi có thể thấy các sinh viên tụ tập và ảnh chụp của người bị nạn.
14 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowQuyển 3: Dạo bước trên mâyChương 8Chương 8Gần tối, hai người lên xe lửa. Đây là một chuyến tàu chậm, đến ga nào cũng dừng.
15 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowQuyển 3: Dạo bước trên mâyChương 9Chương 9Ngày ở vùng núi đến rất sớm. Bùi Địch Văn cảm thấy hình như mới chỉ vừa chợp mắt đã bị nắng sớm ngoài cửa sổ chiếu vào phòng đánh thức.
16 Hoa hồng sớm maiTác giả: Lâm Địch NhiDịch: LosedowQuyển 3: Dạo bước trên mâyChương 10 (Hết quyển 3)Chương 10Năm nay miền bắc lạnh giá khác thường, vài chục năm gần đây nhiệt độ không xuống thấp đến thế, liên tiếp có tin Mông Cổ xảy ra tại nạn tuyết.
17 Quyển 4: Bóng nước lung linh "Sao lại bị thế này?" Lần đầu tiên trực nên bác sĩ thực tập không khỏi luống cuống tay chân. Vừa ăn cơm trưa xong, đang định ngồi xuống nghỉ một lát thì có ba đứa trẻ từ bên ngoài đi vào.
18 "Đàm Tiểu Khả, cô nghe cho rõ, tôi và Dương Phàm chia tay không có bất cứ quan hệ gì với cô, cô đừng có tự ình là quan trọng. Còn quan hệ đồng nghiệp giữa tôi và cô, tôi luôn rạch ròi công việc và cuộc sống, cô không cần phải lo bò trắng răng.
19 Thư Sướng nhẹ nhàng lắc đầu, "Em chưa từng nghĩ tới việc này. Bố mẹ em lớn tuổi rồi, cần có người chăm sóc!"Ninh Trí cười cười không nói gì nữa. Hai người ra khỏi tiểu khu, đi bộ trong gió lạnh, chỉ chốc lát đã lạnh đỏ cả mũi.
20 "Sao anh lại ở đây?" Lúc này cơ bản Thư Sướng không hề nghĩ gì đến việc sẽ bị đồng nghiệp bán ra tán vào, cô đang quá mức vui mừng. Bùi Địch Văn nói, "Đột nhiên anh nhớ đến một tấm thiếp mời đặt trên bàn anh mấy ngày hôm trước".