1 Trắng và đen phối hợp thành một phong cách đơn giản, các đồ dùng trong phòng lại vô cùng sắc sảo, khắp phòng tràn ngập hơi thở lạnh lùng của chủ nhân.
2 Nếu nói nọc độc của xà là mị dược, như vậy thì nó chính là nguyên nhân Chung Hạo có biểu tình mê hoặc như vậy. Ban đầu cự xà còn có thể khống chế tốc độ xâm nhập, hiện tại dường như là sắp phát cuồng, mãnh liệt đâm xuyên vào.
3 Thân thể kịch liệt giao hợp, Chung Hạo chỉ có thể tùy ý cự xà luật động mà lắc lư cơ thể, hắn không biết mình đã lên đỉnh điểm khoái cảm bao nhiêu lần, chỉ biết là mỗi lần tỉnh táo lại cảm giác được tính khí to lớn của cự xà không ngừng ra vào hai tiểu huyệt đáng thương.
4 Chung Hạo đáng thương bị Lưu Sa lấy cớ trừng phạt hung hăng tra tấn một lần, nga, không, trên thực tế, đầu óc hắn rối loạn, thân thể mềm nhũn ra khiến hắn không thể nhớ rõ số lần nữa.
5 “Khốn khiếp, ngươi định đưa ta đi đâu?” Chung Hạo dùng hết sức vùng ra, thế nhưng cánh tay vòng quanh người hắn lại cứng như sắc thép, không hề động đậy, cuối cùng, hắn dùng tới cả răng nanh.
6 Một mặt vừa nói ra những lời hạ lưu, một bên áp lên môi Chung Hạo, ra sức cắn. Không để hắn có một cơ hội nào để thở dốc, đầu lưỡi chui vào bên trong, liếm lêm vòm miệng, uốn éo đầu lưỡi quần lấy hắn.
7 Cự vật cao cao dựng thẳng không ngừng nhỏ ra chất lỏng trong suốt, Chung Hạo sững sờ nhìn vật kia hệt như nhìn thấy một con quái vật nào đó, không biết nên làm thế nào.
8 Không biết qua bao lâu, Chung Hạo mới chậm rãi tỉnh táo lại. Trên đầu là bầu trời có màu xanh biển được điểm xuyến bằng vô số vì sao. Sống từ bé ở thành phố lớn, Chung Hạo không nhớ rõ chính mình đã bao lâu chưa nhìn thấy bầu trời đêm xinh đẹp như vầy.
9 Thực sự mệt mỏi, mí mắt không thể khống chế sụp xuống, thân thể mềm nhũn dựa vào trước ngực Lưu Sa. Lưu Sa có chút bất mãn, lay động hắn một chút: “Này, ngươi nghe thấy không?”Hắn khó khăn hé mở mí mắt nặng trịch: “Nghe thấy.
10 “Nơi này là?”Chung Hạo tò mò nhìn xung quanh. Có rất nhiều người lui tới, yêu quái cũng có hai loại, loại có yêu lực yếu sẽ dùng áo choàng che kín, còn loại yêu quái có yêu lực cường đại sẽ để lộ ra bộ dáng kì lạ của chính mình.
11 Không biết là bắt đầu từ ai, đám người bị tiếng ca mê hoặc dần dần tỉnh táo lại. Nhìn thấy bóng dáng của nhân ngư đã biến mất, một số người bắt đầu bất mãn.
12 “Lưu Sa. ” Người nọ gọi tên Lưu Sa, dừng lại phía trước bọn họ chừng ba bước. Mủi thẳng, đường cong gương mặt mềm mại đáng yêu, bởi vì cằm hơi giơ lên, hàm dười càng được kéo căng hơn, lộ ra vài phần kiêu ngạo.
13 Lưu Sa thả lỏng lực đạo, cho dù như vậy, nhưng sức mạnh này đối với Chung Hạo mà nói vẫn là quá lớn. Y đem Chung Hạo kéo tới trước mặt, giam đối phương vào lòng ngực mình, nhìn vệt đỏ trên cổ tay, mày không khỏi nhíu lại.
14 “Nhẫn nại thêm một chút. ” Lưu Sa kiềm chế nói. Y cũng nhẫn nhịn hết sức vất vả, cơ thể buộc chặt, mồ hôi trên trán y không ngừng chảy xuống dưới: “Ngươi kẹp thật chặt.
15 Không cần Lưu Sa nhắc nhở, Chung Hạo cũng biết chính mình tốt nhất không nên tiếp xúc vơi Tác Lan Đặc, nhưng hắn quả thật không có cách nào. Hắn nhìn ra trong mắt Tác Lan Đặc, một điều giống như mình, đối với Lưu Sa rất bất mãn chẳng qua gã che dấu khá tốt.
16 Chung Hạo không phải là dạng người quyết đoán, hắn sẽ lại nhìn trước nhìn sau, đem hết tất cả khả năng ra dự đoán mới có thể hạ quyết tâm. Ngược lại, một khi đã có quyết định, hắn sẽ không bao giờ do dự.
17 Chung Hạo lẳng lặng đứng hệt như con thỏ bị bầy sói vây quanh. Nhưng nhóm sát thủ quên đi một chuyện, con thỏ nóng nảy rất hay cắn người. Xem xét một khe hở, Chung Hạo né tránh một công kích chí mạng, đồng thời bắt lấy cổ tay mất thế không kịp thu về, dùng sức kéo.
18 Lưu Sa và Chung Hạo thẳng thắng nói chuyện với nhau một lần, cuối cùng cả hai đều mở rộng lòng mình. Nhớ lại trước đây, trong lòng cảm thấy chua xót cũng không nén được buồn cười.