521 “Em nói tiếp đi! Em nói không sai! Lúc ấy cũng bởi vì Giang Đình kéo tay của em, đem em tôn sùng là công chúa nhỏ xinh đẹp, chị mới tức giận. Chuyện này em cũng không nhớ sao? Em nói tiếp đi.
522 “Hôm gặp hai chị của tôi, tôi các chị ấy nói, Tiêu Lạc không phải chồng của tôi. ”“Anh ta dĩ nhiên không phải. Anh ta mới không xứng. ”“Vậy nếu như anh ta không phải chồng của tôi, vậy tôi cũng không cần áy náy với anh ta, tôi cũng không có phản bội chồng mình.
523 “Bảo bối, anh không hư, em làm sao yêu anh? Em không để ý đến anh cũng không sao, anh để ý đến em là được. ”Vừa nói tay của anh đã thăm dò vào trong quần của cô, ở nơi nhụy hoa mềm mại của cô, nhẹ nhàng xoa.
524 Hai chân Tiêu Lạc giẫm lên đất liền, hơi thở rốt cuộc thông suốt, cuối cùng không cần nín thở trốn tránh trong tàu ngầm. Tôi nhất định phải bắt anh trả lại gấp bội cho tôi, Hoắc Phi Đoạt!“Lạc, đưa chị trở về Ngũ gia đi, anh rể của em, chị có chút lo lắng!”Tiêu Mai đau khổ lên tiếng.
525 Đó là một loại hầu như không thể khống chế xúc động, giống như ngón tay không thuộc về mình, nhanh chóng bấm số điện thoại. Mỗi lần, đều ấn ở con số cuối cùng nhanh chóng tắt điện thoại di động.
526 Một giây kia Hoắc Phi Đoạt quyết định, người này, anh nhất định dùng cả đời để bảo vệ bảo bối. Không ai có thể làm tổn thương, bảo bối. Vài ngày sau, cảm xúc của Ngũ Y Y đều không tốt.
527 “Oa! Wase! Thật là xinh đẹp!”Ngũ Y Y không khống chế được kích động trong lòng, thấy biển rộng bao la, cô kích động lắc lắc tay Hoắc Phi Đoạt. quay đầu nhìn nhóc con nhảy cẫng lên hoan hô, lòng Hoắc Phi Đọt cũng vui mừng theo.
528 “Cả người em toàn thịt mỡ, chỉ biết trôi , sẽ không chìm. ”Bây giờ Hoắc Phi Đoạt không nhịn được nữa, nhưng cánh tay nhóc con cứ vung loạn, hoàn toàn không đến gần cô được.
529 Lắc đầu một cái, không có cách nào, Hoắc Phi Đoạt chỉ có thể một mình lên bờ. “Chuyện gì?”Hoắc Phi Đoạt nhận lấy khăn long A Trung đưa tới, vừa lau tóc vừa hỏi.
530 Trải qua một kiếp kinh hoàng Ngũ Y Y nằm trên bờ biển. Hoắc Phi Đoạt mở cửa đi vào, trên tay Hoắc Phi Đoạt bưng một ly sữa nóng. Cằm lão quản gia muốn rớt xuống đất.
531 Người đàn ông kia, là ba của mình. Đối với cô, mất đi trí nhớ trước kia mà nói, vốn nên là một chuyện vui mừng. Nhưng, sự thật không phải như thế. Trên thế giới này có nhiều chuyện thật kỳ diệu, một khi bị chuyện xưa chọn trúng, cũng không có cơ hội suy nghĩ tại sao.
532 Tiêu Lạc ngồi xuống ở cửa sổ lớn sát đất, tưởng tượng giác vẻ cả Y Y khi trở lại bên mình. Anh sẽ mua một căn nhà ở bờ biển, mặt chính hướn biển rộng, mỗi ngày đều là mùa xuân ấm áp.
533 “Không sao, phái người đi theo bảo vệ cô ấy, bất cứ lúc nào cũng báo cáo lại với tôi. ”“Dạ!”Nhưng thời điểm A Trung đuổi theo, đã không thấy bóng dáng của Ngũ Y Y.
534 Không tìm được Ngũ Y Y rốt cuộc có nên nói chuyện này cho anh biết hay không đây?“A Trung?”Âm thanh không muốn nghe nhất lại truyền đến trong lỗ tai. Nhẹ nhàng mở cửa, trái tim A Trung treo ở cổ họng.
535 “Cậu cậu cậu, cái con nhóc này, chính là luôn nói lời độc ác!”Hàn Giang Đình bị Ngũ Y Y nói một câu chặn lại buồn bực. “Anh biết tôi sao? Tôi, mất trí nhớ!”Ngũ Y Y bình tĩnh nói.
536 Sau khi Hoắc Phi Đoạt cúp điện thoại, trái tim từng hồi quặn đau. Cái góc kia chính là nội tâm mềm mại nhất, giống như bị người ta dùng dao găm đâm vào, rất sâu rất sâu.
537 “Tôi không bị sao, đi bệnh viện làm gì!”Ngũ Y Y không trả lời anh tại sao mình lại xuất hiện trên đường với bộ dạng đáng thương như vậy. “Để tớ xem có bị phát sốt hay không.
538 Lúc cửa đóng lại lần nữa, Ngũ Y Y muốn phản ứng cũng đã không còn kịp. Bàn tay to lớn của Hoắc Phi Đoạt gắt gao chống lên cửa. "Anh đi đi, tôi không muốn gặp anh!" Ngũ Y Y lạnh lùng nói, tay cô vẫn còn đang dùng sức mở cửa ra.
539 Editor: Nguyên Nguyên"Tiểu tử cậu nói gì đó? Không muốn sống nữa phải không?"Trong lòng A Trung thầm khinh thường biết bao nhiêu. Ngay lúc này đây, đừng nói lão đại không nhận cậu ta là đệ tử, ngay cả anh nhìn cậu ta cũng cảm thấy chướng mắt.
540 Edit: Nguyên NguyênVì sao chính mình lại khát khao sự vuốt ve của anh. Ngũ Y Y cắn môi, nhưng tiếng hít thở ngày càng nặng!Theo đường cong bên hông, hai tay Hoắc Phi Đoạt vội vàng sờ soạng trên ngực của cô.