1 Bão tuyết thổi khắp nơi, làm cho trời đất trắng xóa một mảnh.
Trong Lãnh Mai Các của phủ Trấn Viễn Hầu, một con chim tước lông xám đang lẻ loi đậu trên cây mai ở góc tường.
2 Đây là lần thứ hai Bùi Cảnh Hàn đến Nhĩ phòng của hai đại nha hoàn, lần đầu tiên là ngày hôm qua, sau khi nghe nói nàng gặp chuyện không may.
Nghĩ đến Ngưng Hương hôn mê bất tỉnh, bộ dáng ở trong chăn run lẩy bẩy mê sảng gọi mẹ, hắn lập tức bước nhanh hơn.
3 Sau một đêm đổ mồ hôi, buổi sáng sau khi tỉnh lại, tinh thần của Ngưng Hương đã tốt hơn, nhưng vừa mới bước xuống đất hơi có chút choáng váng, sau khi đi vài bước mới ổn định lại.
4 Edit: Hà
Nắng sớm mờ mờ, ở trước cửa bên phía đông của phủ Trấn Viễn Hầu, Lý ma ma toàn thân mặc áo bông bằng vải mịn, tinh thần vô cùng phấn chấn vừa cùng ma ma giữ cửa trò chuyện, vừa đứng đây đợi Ngưng Hương, ngẫu nhiên có vài hạ nhân khác ra ngoài phủ đều lên tiếng chào hỏi, hầu như ai bà cũng có thể gọi tên đáp lời, nhân duyên vô cùng tốt.
5 Đối mặt với những người xin đi nhờ xe tuôn ra như ong vỡ tổ, Lục Thành có chút dao động.
Sáng nay hắn chở một xe củi để vào Phủ thành bán, khắp xe toàn là những bó củi có cành rất tốt thế nhưng lại chỉ bán được có hơn trăm đồng, hiện tại nếu có thể chở vài người trở về, tốt xấu gì cũng có thể thu lại phần tiền vừa nãy đã mua hạt dẻ rang đường.
6 Edit: Hà
Mặt trời càng lúc càng lên cao, trên lớp tuyết đọng ánh lên những tia nắng trong suốt, gió nhẹ thổi tới khiến người khác phải rùng mình, tuy lạnh lẽo nhưng lại tươi mát.
7 Edit: Hà
Ngay tại ngã ba, ba người Từ Hòe đứng đây đợi nàng ước chừng đã hai khắc đồng hồ, tất cả đều nôn nóng tới đón muội muội hoặc tỷ tỷ bởi vì nhà nghèo mà bất đắc dĩ bán mình làm nô tỳ.
8 Edit: Hà
Bởi vì đang là buổi trưa nên những hộ gia đình trong thôn đều đang chuẩn bị ăn cơm, cho nên bọn người Ngưng Hương trên đường trở về nhà cũng không gặp qua ai khác.
9 Edit: Hà
Sau khi đồng ý mua xong, Từ Thủ Lương liền đi đến Lưu gia.
Lý thị ra ngoài cửa đi dạo một chút, Từ Hòe cũng có chuyện cần làm, sau khi Ngưng Hương đắp kín mền cho đệ đệ đã ngủ say, mở bao đồ lấy ra một tấm khăn tay bằng lụa đưa cho Từ Thu Nhi, "Phu nhân thưởng chút vải thừa cho Lý ma ma, bà lại cho tỷ một ít, nhưng nhỏ quá tỷ cũng không biết dùng làm gì cho nên thêu một chiếc khăn, mười hai tháng sau là sinh nhật của muội muội, cái này coi như là quà tỷ tỷ tặng sớm đi.
10 Edit: Hà
Sáng sớm ngày đầu xuân lạnh buốt, bên ngoài nước đã đóng thành băng, người trong thôn đều lười biếng không muốn làm gì cả, tất cả đều chờ đến lúc trời sáng hẳn mới bắt đầu nấu cơm.
11 Thái An phủ là kinh đô trọng địa ở hướng Tây Bắc của kinh thành, có năm vạn quân đang đóng, do Trấn Viễn hầu Bùi Chính phụ trách quản lý. Bùi Cảnh Hàn mới hai mươi tuổi cũng có chức vụ trong người, phần lớn thời gian cũng sẽ đi trong quân doanh, nhưng thân là thế tử, hắn không cần như những quan viên khác, nhất định phải đúng hạn canh giữ ở quân doanh, thỉnh thoảng cũng vụng trộm lười, hoặc là nhàn rỗi ở nhà, hoặc là ra cửa kết bạn, những thuộc hạ cũng chỉ phải mở một mắt nhắm một mắt.
12 Ngưng Hương mất hồn mất vía đi ra khỏi thượng phòng.
Đã gần đến tháng ba rồi, gió đêm mang theo làn hơi nóng ẩm cùng với vị mát lành nhè nhẹ, Ngưng Hương lại không có tâm tư để cảm nhận nổi, nàng siết chặt tà áo lặng lẽ bước đi đến dưới bậu cửa sổ, căng thẳng nghe động tĩnh bên trong.
13 Có giao tình lần trước đi nhờ xe, lần này Lục Thành đề nghị đưa các nàng trở về, Ngưng Hương cùng Lý má má cũng không khách sáo nữa, cảm kích lên xe.
"Đây là A Nam à?" Lục Thành ở phía trước đánh xe, Lý má má nhìn bé trai trong lòng A Đào xinh đẹp lạ thường, thuần thục trêu chọc nói.
14 Edit: Hà
Sau khi bóc hết lòng trắng trứng ra, cầm lòng đỏ ngon lành trong tay, Ngưng Hương nhẹ nhàng cầm lấy miếng trứng tròn trịa đưa tới miệng của A Nam, dịu dàng nói: "A Nam chỉ được cắn một miếng nhỏ, ăn từ từ thôi coi chừng nghẹn nhé.
15 Edit: Hà
Từ đầu thôn muốn về nhà Ngưng Hương cần phải rẽ vào một con đường ngắn, ngày đó nàng rẽ vào khúc cua ở giữa thôn trước Lục Thành, nên khi Lục Thành quay đầu lại thì không còn thấy huynh muội bọn họ nữa, lần này Ngưng Hương cố ý đi chậm, sau khi Lục Thành cho lừa chạy về phía Bắc rồi, Ngưng Hương nắm bàn tay nhỏ của A Nam hỏi bé, " Phụ thân đi thật rồi, A Nam không nhớ phụ thân sao?"
A Nam nháy mắt mấy cái, lắc đầu nhìn nàng cười.
16 Edit: Trâm Trâm
Lục Thành đến đây để đón con trai.
Trước khi xuất môn cố ý đổi xiêm y màu xám tro áo vải, kỳ thật hắn có điều kiện đổi mới, nhưng hắn sợ quá rêu rao, như con trai của Lý má má vừa nhìn đã nhìn ra tâm tư của hắn.
17 Edit: Trâm Trâm
Vào tháng ba, làn gió ấm áp thổi qua, mang theo hương hoa thoang thoảng, cực kì thoải mái.
Ngưng Hương trở về Hầu phủ không lâu, khuê phòng đem xiêm y đưa tới cho nàng cùng Tố Nguyệt, hai bộ quần áo mùa xuân, hai bộ quần áo mùa hè, nguyên liệu đều là tơ lụa thêu dạng đơn giản nhưng lại rất khác biệt, vừa nhìn đã biết là Vạn cô cô tự tay thêu.
18 Edit: Trâm Trâm
Ngô gia là nhà giàu nhất Lưu Tiên trấn, nhà có ruộng mấy trăm mẫu, cửa hàng mười gian, có vườn trái cây trăm mẫu, phân biệt từng loại cây hạt dẻ và cây táo hồng.
19 Chủ tử phân phó, Ngưng Hương không thể không cùng Lục Thành đi lấy nước.
Cây ăn quả cành cây rất thấp, gần như sắp chạm xuống đất rồi, cho nên dù Ngưng Hương cúi đầu đi, nhưng vẫn có thể nhìn thấy những đóa hoa hồng phấn của cây cây táo hồng, nhiều đóa tạo thành một khóm hoa, như tựa như gấm thêu.
20 Edit: Trân Trâm
Giữa ban ngày ban mặt chính mắt đánh vỡ nam nữ tư tình, lại nghe đến âm thanh gọi kinh hoảng lại mang theo vài phần xuân tình quyến rũ của Tố Nguyệt, đối với Ngưng Hương vốn là một đả kích không nhỏ, nàng miễn cưỡng duy trì trấn định lại cũng kiên trì không nổi, xoay người đi.