1 "Nếu như số phận bắt buộc phải yêu em. Thì anh sẽ cam tâm tình nguyện tuân theo số phận đó"
Phó Quân Hạo. Trùm cuối tập đoàn Phó thị. Trước đây, Công ty Phó gia chỉ là một công ty tư nhân ở tầm trung, nhưng sau khi Phó Quân Hạo lên tiếp quản vị trí tổng giám đốc thì trong vòng bốn năm.
2 Tại quán Bar Phi Hương. Một cô gái bước vào với một gương mặt vô cùng xinh đẹp, khả ái. Chân mang một đôi giày pha lê lấp lánh. Ánh mắt toát lên vẻ kiêu hãnh đặc trưng vốn có.
3 Trịnh Vĩ Hàn gượng thân, cố giữ tâm tính bình tĩnh lại. Hắn ta mỉm cười với Tiểu Tình nhưng miệng lại bất giác chép chép nuốt nước bọt ừng ực
"Tiểu thư quả thật rất.
4 Phó Quân Hạo cứ nắm lấy cổ tay Tống Tiểu Tình kéo cô đi
Cô không biết người đàn ông kia là ai, tại sao lại giúp cô
Cô cứ thế mà bất tri bất giác theo người ta đến tận một căn phòng riêng, bên ngoài còn có hai vệ sĩ mặc đồ đen trong vô cùng chuyên nghiệp
.
5 Phó Quân Hạo vô cùng bất ngờ. Đây là lần đầu tiên có người nói là không biết anh ta là ai. Lại còn trả lời một cách thẳng thừng như vậy.
Mặt anh lạnh xuống gần như hạ quyết tâm
"Làm người phụ nữ của tôi"
Lúc nãy là cô gái bên cạnh tôi, bây giờ là người phụ nữ của tôi.
6 Tống Tiểu Tình cẩn thận đi ra cửa sau của quán Bar Phi Hương, trước khi qua khỏi các đoạn rẽ cô đều quay đầu nhìn lại phía sau một lần để tránh bị theo đuôi
Vị tiểu thư họ Tống này trước giờ chưa từng ra mặt trước công chúng, đơn giản vì cô không muốn quá nhiều kẻ bám đuôi, hoặc là gặp đám người giới báo chí, cô sợ rằng chính bản thân mình sẽ trở thành điểm yếu của cha cô.
7 Sau khi kết thúc giờ học, rời khỏi Đại Học A. Tống Tiểu Tình tức tốc đón xe bus chạy một mạch đến cửa hàng bánh ngọt Jollie. Vì trễ hết một tuyến xe nên trông cô có vẻ gấp rút
"Làm ơn cho qua.
8 Điều cần hỏi đã hỏi, cần nói đã nói, Phó Quân Hạo mang hết số bánh mà anh "mua" được để hết ở ghế sau. Chiếc Aston Martin đậu ngay trước tiệm bánh mãi không chịu đi, Phó Quân Hạo ngồi trên xe, hạ kính, châm một điếu thuốc, anh rít từng hơi, vẻ ngoài trông thật thoải mái
Nhưng ít ai để ý rằng ánh mắt của Phó Quân Hạo chỉ hướng vào một vị trí nào đó trong cửa hàng bánh ngọt Jollie.
9 19 Giờ tối, tại Buổi tiệc của quý cậu ấm cô chiêu
Khán phòng tràn ngập những âm thanh du dương, màu sắc lung linh từ đèn hoa, lễ phục đến cách bày trí, tất cả dường như đang cố ý trưng bày bộ mặt xa hoa nhất của mình
Vì cố ý giấu giếm nên Liễu Trang Như không dám xuất hiện một cách công khai, cô âm thầm đi vào buổi tiệc không hề phát ra một chút hào quang nào.
10 Liễu Trang Như lén lút vào nhà vệ sinh gọi điện cho Tống Tiểu Tình. Vừa nhấc máy, Tống Tiểu Tình nói một cách không chừng chừ, ý tứ lại châm chọc cười đùa
"Liễu tiểu thư, cô lại sao rồi?"
"AA~.
11 Một lúc sau, trên sân khấu tràn ngập ánh đèn, một người thanh niên mặc bộ âu phục trắng bước lên, bề ngoài trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, vẻ mặt đầy phấn khích, lộ vẻ hài hước, tươi cười
"Xin chào tất cả các quý cô, quý ông.
12 Vào ngay lúc này, đột nhiên cả hội trường như im bặt. Một người đàn ông khoảng trên ngoài năm mươi tuổi, bước vào cửa. Phía sau còn theo hai bảo vệ mặc vest đen, gương mặt lạnh như nước đá ngàn năm không tan.
13 Phó Quân Hạo bước đến ngồi xuống cạnh Tiểu Tình, anh ngồi xuống một cách nhẹ nhàng, nhưng mà cũng đủ làm Tiểu Tình giật mình, cô mở to đôi mắt sợ hãi nhìn người đàn ông đang ngồi cạnh
"Là anh?"
Phó Quân Hạo nhìn cô với ánh mắt đầy tính xâm lược.
14 Tống Tiểu Tình không chịu nổi nữa, nghĩ cách tìm lý do tránh đi
"Cha. . . khụ khụ. . . Ở đây hơi lạnh. . khụ khụ. . . hay là con xuống dưới ngồi trước nha"
Thấy sức khỏe của con gái không tốt, đôi lông mày của Tống Chính Ngạn nhăn tít lại
"Con đó, không lo giữ gìn sức khỏe cho tốt, hiện đang bị nhiễm phong hàn, không nên chịu nhiệt độ quá thấp"
Nói rồi ông quay sang nhìn trợ lý đang ôm trên tay chiếc áo khoác của ông
"Tiểu Dương, mang áo khoác của tôi đến đây" vừa dứt lời, ông liền nói tiếp "À, chỉnh điều hòa cao lên một chút, tiểu thư không chịu được lạnh"
Trợ lý Dương "Dạ, ông chủ"
Thấy thái độ quan tâm chăm sóc của Tống Chính Ngạn, ai nấy đều bắt đầu tỏ ra kiên dè cô gái nhỏ đang đứng trước mặt họ.
15 Tiểu Tình không còn đường chạy trốn, thế là đành cam chịu số phận vậy.
"Vậy con xuống dưới ngồi với Trang Như, bạn ấy đang đợi con"
Tống Chính Ngạn nhìn con gái vẫn bình thường, không có chịu chứng lạ mới an tâm gật đầu
"Được rồi, nhớ là uống ít thôi"
"Con biết rồi, cha không cần lo lắng đâu"
Nói rồi Tiểu Tính ba chân bốn cẳng nhanh chóng rời khỏi cái nơi quỷ quái này "Chết tiệt"
Tống Tiểu Tình cô hậm hực đi thật nhanh đến chỗ phòng kính của Liễu Trang Như.
16 Mắt hướng về Tống Tiểu Tình, nhưng khoảng im lặng này lại làm tâm trí Phó Quân Hạo dấy lên một ngọn sóng lòng
Cô nói cô không phải là Tống tiểu thư, vậy thái độ ân cần, quan tâm một cách không nhân nhượng kia của Tống Chính Ngạn là sao, nếu như cô chỉ thay mặt Tống tiểu thư đi dự tiệc thật thì lý nào thái độ yêu chiều của ông ấy dành cho cô lại thật đến vậy, thật đến mức người ngoài như anh còn cảm thấy ghen tỵ với cô.
17 Tống Chính Ngạn bị cậu thanh niên này cho tâm trí bắt đầu mơ hồ, là có ý gì với con gái ông đây
"Cháu. . . được không?"
Phó Quân Hạo nở một nụ cười chắc chắn, dáng vẻ yên tâm này đừng nói là kêu đưa về, dù gả con gái luôn cũng tiện mà
"Chú Tống cứ yên tâm, cháu sẽ đưa Tiểu Tình về nhà an toàn.
18 Vì không chịu nổi cái đám tiểu thư, công tử giả tạo này, Tống Tiểu Tình cô muốn thoát khỏi đây ngay lập tức.
"Liễu Trang Như, mình mệt rồi, có lẽ mình phải về trước nghỉ ngơi.
19 Tống Tiểu Tình đưa tay lên dụi mắt, trước mặt cô là một gương mặt mờ mờ ảo ảo. Nhìn rõ hình ảnh ở chế độ full HD. Tiểu Tình hoàn toàn tỉnh giấc, cô bị anh dọa cho hoảng loạn
"Phó tiên sinh.
20 Rời khỏi Tống trạch, Phó Quân Hạo lái xe trở về căn biệt thự riêng tên Hoàng Nhật Triều.
Bước vào tới cửa, Phó Quân Hạo đã nhấc điện thoại gọi ngay một cuộc cho Phó Kình Vũ
Đầu dây bên kia có phản hồi.