1 Diệp là một cô gái “con nhà lành” đích thực. Nếu nói cô ngoan số hai thì không ai dám nhận ngoan số một. Nhưng đó chỉ là lời nhận xét từ những người quen biết cô thôi, còn những người thấy cô lần đầu ai cũng nghĩ ngay đến những thứ vô cùng… hư hỏng.
2 Cứ ngỡ hắn sẽ buông tha cho cô, nào ngờ hắn chỉ đứng dậy để… cởi quần. Diệp nhìn rõ thứ vừa bật ra khỏi quần hắn, một thứ cô chưa từng nhìn thấy trong cuộc đời.
3 Hôm sau, đồng hồ sinh học của anh giúp anh tỉnh dậy vào sáng sớm. Công việc của anh cũng chẳng phải nhàn hạ gì nên mỗi sáng thức dậy anh đều thấy uể oải, nhưng hôm nay khi tỉnh dậy anh thấy mình tràn đầy sức sống.
4 “Giúp em… em có cảm giác rất lạ… nha… ha… em chưa từng… em chưa từng có cảm giác… a… như vậy. Ưm… ưm…” Diệp vừa được anh hầu hạ, vừa ngây ngốc thật lòng bày tỏ: “Em… thật lạ.
5 Mọi người nếu tò mò về câu chuyện của hai người thì đề cử truyện ủng hộ tác giả nhé:3
_______
Khi Diệp lần nữa tỉnh lại thì đã là buổi trưa, cô nhìn đồng hồ thầm thở phào may mắn vì chưa ngủ quá giờ đi làm.
6 Lời tác giả: Mọi người có biết mình lấy ý tưởng về toà HEAVEN 70 tầng ở đâu ra không:3
_____
Khi Diệp trở về nhà sau ca làm, cô thấy Trâm đang ngồi bóc bưu phẩm trên bàn.
7 Hình như phòng riêng của Diệp bị ma ám.
Mỗi khi về đến phòng, cô luôn có cảm giác như ngăn tủ của mình toả ra một sức mạnh hắc ám nào đó. Trong một ngày có trên dưới mười lần cô nhớ anh, nhớ cảm giác hoan ái cùng anh, nhớ đến mức ướt hết, và cùng lúc phải tìm cách ngăn cản bản thân sử dụng thứ đồ chơi người lớn đáng xấu hổ kia.
8 Công việc của Đăng ở chi nhánh khách sạn này coi như đã xong, có điều anh hoàn toàn không muốn trở về nhà chút nào. Anh dành thời gian cả buổi sáng để tìm thêm thông tin của nhân viên buồng phòng khách sạn.
9 "Chưa được. . . Diệp, chưa được. . . " Anh liếm vành tai cô, đột nhiên lui ra ngoài.
Diệp nhất thời cảm thấy trong cơ thể vô cùng trống vắng, cô dường như muốn đoạt lấy, lập tức hướng đến thứ nóng bỏng vừa nãy vẫn còn bên trong cô giờ lại đang ở trước mặt cô, nhưng anh lại cười tà nhanh chóng lui về phía sau, sau đó lại ung dung nhìn cô.
10 Anh ôm cô ngủ tận tới khi trời tối, bỏ qua luôn bữa cơm tối. Khi Diệp vừa thức dậy phát hiện bụng mình kêu thành tiếng lớn, cô lập tức ngó đầu sang người đang nằm bên cạnh sợ anh nghe thấy.
11 “Trâm, vật này mình nghĩ không nên để trong phòng mình nữa. Thật khiến mình bối rối. ” Diệp đặt chiếc dương v*t giả đã được gói trong hộp lên bàn.
“Haha, coi bộ quà của mình bị ghẻ lạnh mất rồi.