421 "Đừng sợ! Là anh! Tiêu Lạc. "Bác sĩ nam tháo khẩu trang xuống để lộ khuôn mặt tuấn tú. "À? Tiêu Lạc? Tại sao anh lại ăn mặc như vậy?" Ngũ Y Y giật mình.
422 “Chị cả, tối hôm qua chị có cùng với Tiêu Lạc làm cái gì không?” Ngũ Nhân Tâm nhiều chuyện chớp mắt. Ngũ Nhân Ái vẻ mặt ngưng trọng, cô tất nhiên hiểu được những lời em gái mình nói là có ý gì.
423 Ngũ Nhân Lệ bị Ngũ Nhân Tâm tưởng tượng không giống sự thật khiến cô khiếp sợ bĩu môi. Ngũ Nhân Tâm cao hứng ngập tràn phấn khởi: "Em phải đi ra đón anh ấy! Em đi đón Hàn Giang Đình!"nói xong, Ngũ Nhân Tâm chạy lạch cạch ra ngoài.
424 Mặc kê là vì nguyên nhân gì, tóm lại là giữa em và anh đã kết thúc. Chúng ta vốn không qua lại với nhau. Em chỉ xem anh là chồng chưa cưới của con nhóc lớn họ Ngũ kia.
425 “không. . . không. . . . ” Nước mắt Ngũ Y Y rơi xuống như mưa. “Anh cũng yêu em, chỉ yêu một mình em, Y Y, đi cùng với anh cả đời, anh sẽ yêu thương em cả đời.
426 Ngũ Y Y ở lầu năm!Ý nghĩ này, đồng thời xoẹt qua đầu Ngũ Nhân Ái và Ngũ Nhân Tâm. Ngũ Nhân Tâm nhanh chóng liếc mắt nhìn Ngũ Nhân Ái. Ngũ Nhân Ái nhìn Tiêu Lạc ngồi bên kia đang hồn bay phách lạc, giọng nói run run: “Tiêu Lạc, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tay anh, vì sao lại bị thương?”Tiêu Lạc không trả lời, anh ta ngồi trên ghế sô pha vẫn không nhúc nhích tí nào, giống như đều không có hơi thở.
427 Ngũ Nhân Lệ cũng muốn theo ra, nhưng Tiêu Lạc vẫn mất hồn lạc phách ngồi đây, ngộ nhỡ cô ta đi rồi, Tiêu Lạc lại xảy ra chuyện thì sao?Ngũ Nhân Ái hung hăng đi đến lầu năm, vừa muốn xông qua liền bị hai người đàn ông cao lớn chặn lại.
428 Haii giây sau, cô ta mới hốt hoảng xin, “Đại ca! Đại Ca! Cầu xin anh hãy buông tha nó xuống! Em gái tôi không phải nói nhân vật lớn đó, em gái tôi đang nói một người khác, một con tiện nhân!”.
429 “A? Hai người các cô thích tìm Y Y gây phiền toái nhỉ? Quá kém!”Ngũ Nhân Ái và Ngũ Nhân Tâm đều chẳng quan tâm, nhìn chằm chằm Hàn Giang Đình, hỏi: “Có phải Ngũ Y Y ở tầng năm không?”“Có muốn làm gì?” Hàn Giang Đình liếc nhìn Ngũ Nhân Ái.
430 Hàn Giang Đình tức giận trợn mắt, chỉ vào Ngũ Nhân Ái: "Tôi, tôi nói cô này đồ xấu xa, cô nói cái gì đấy? cô mới là đồ súc sinh, heo chó không bằng ý! Dám mắng người, nói thêm câu nữa tôi sẽ đánh cô!"Ngũ Y Y kéo tay áo Hàn Giang Đình, thấp giọng nói, "Giang Đình, cậu đừng để ý.
431 "Lời tôi vừa nói cô nghe không hiểu sao?"Hoắc Phi Đoạt lạnh lùng nhìn Ngũ Nhân Ái. Ngũ Nhân Ái há miệng thở dốc, có chút thở không ra hơi. "Xem ra thật ngu ngốc, tiếng người nghe không hiểu, quả nhiên không thuộc về loài người.
432 “Được, nghe lời em. Dạy dỗ các cô ấy rồi. Vật nhỏ, em coi các cô ấy là người nhà, nhưng các cô ấy chưa từng coi em là người nhà. ”Hoắc Phi Đoạt ôm Ngũ Y Y xoay người đi vào bên trong.
433 “Huh u, chị cả đừng khóc, chị khóc làm em cũng khóc theo, huhu, chị đừng khóc nữa. ”“Vì sao con nhỏ xấu xa kia luôn có vận khí tốt như vậy? Mẹ nó chính là một người hạ lưu xấu xa nhất, thế nhưng bà ta có thể sinh một đứa bé đưa vao nhà họ Ngũ của chúng ta! hiện tại trên người con Ngũ Y Y kia lại chảy dòng máu hạ lưu, sao Hoắc lão đại có thể thích nó? Vì sao lại như vậy? vì sao? Vì sao con nhỏ xấu xa nhất lại có thể được người đàn ông cao quý yêu mến, ? đây là đạo lý gì? Còn không có thiên lý mà? Huhu…”Ngũ Nhân Ái đạp chân gào khóc.
434 Khóe môi Hoắc PhiĐoạt nhẹ nhàng nhếch lên đường cong, mang theo một loại tà mị kinh diễm, đôi mắt đẹp ngắm nhìn Ngũ Y Y, thổi hơi nóng bên tai cô: “Nha đầu, không thể tưởng tượng được.
435 “Cảm giác được nó trong lòng bàn tay tôi nhảy lên. ”Ngũ Y Y mặt dày cắn răng nói ra. Mẹ ơi, có trời đất chứng giám, cô có thể chết đi vài chục lần nha.
436 Ngũ Y Y xụ mặt xuống, bày ra bộ dạng xấu xa: “Mặc kệ, mặc kệ, tôi không sao, cơ thể tôi đã sớm hồi phục rồi. ”Hoắc Phi Đoạt híp mắt, anh đứng dậy thở dài: “Em nghĩ rằng tôi và em không muốn? Tôi còn khó chịu hơn em, nhưng mà bây giờ không thể, muốn phải sau khi xuất viện.
437 “Tôi biết rồi. Phúc Hi là vị hôn thêcủa anh! Nhất định phải gả cho anh rồi! Hừ. ”Hoắc Phi Đoạt rầu rĩ xoa xoa huyệt thái dương, thở dài nói: “Ai nói cô ấy là vị hôn thê của tôi? Cho tôi bây giờ tôi vẫn không xem cô ấy là một người phụ nữ, tôi chỉ xem cô ấy làem gái.
438 Ngũ Y Y cảm thấy mình thấp đi một nửa. Hoắc Phi Đoạt nhẹ nhàng bắt lấy bàn chân Ngũ Y Y để vào trong chăn, giúp cô đắp chăn kín đáo, anh cũng không đứng lên, vẫn ngồi bên cạnh Ngũ Y Y, lạnh lẽo nhìn Phúc Hi đứng trước cửa, hỏi: "Phúc Hi, sao em chạy đến bệnh viện vậy?"không chờ Phúc Hi trả lời, Hoắc Phi Đoạt cao giọng hỏi: "A Trung, sao cậu để như vậy, trong bệnh viện nhiều vi trùng như vậy, tại sao để Phúc Hi đến đây? Cậu làm ăn cái gì thế không biết?"Ý nói rất rõ ràng, anh đang chỉ trích A Trung không ngăn cản Phúc Hi lại, sao lại để Phúc Hi thoải mái xông vào.
439 'Nhưng tôi giống như một cô bé vậy thôi, tôi đã chuẩn bị tâm lý, nhưng tôi không ngờ anh ấy đã tìm được cô gái anh ấy yêu nhanh như vậy, càng không nghĩ đến sẽ là cô.
440 "Người ta không cho anh làm việc, anh làm gì phải hoảng hốt làm loạn chứ? Có biết anh làm như vậy, người ta đều không vui!"Hoắc Phi Đoạt tức giận: "Lại nói nhiều, tôi đây sẽ đem em đi tắm rửa sạch sẽ.
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 37
Thể loại: Dị Giới, Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 13