381 “A…………………”Ngũ Y Y ôm đầu lăn xuống dưới càng không ngừng gào thét. Ầm!Rốt cuộc đụng vào tảng đá, Ngũ Y Y lập tức ngất đi. Mưa rơi ngày càng lớn. Trên mặt Ngũ Y Y toàn bùn và lá cây, cô nằm trên mặt đất lạnh như băng, bị mưa to bao phủ.
382 Tiêu Lạc nhìn tay Ngũ Nhân Ái, sau đó đem cánh tay cô về trước mặt cô, gương mặt của anh vẫn lạnh lùng như cũ, mặc dù nhìn thấy má phấn vai hồng của Ngũ Nhân Ái cũng không thay đổi sắc mặt.
383 “Đi? Cô ấy đi khi nào?Y Y nói tối nay muốn ở lại chỗ của con má Chúng con còn chưa tán gẫu xong!”“Tiểu tử không có giáo dưỡng” Hàn ba nổi trận lôi đình đứng đây, chỉ thẳng vào chóp mũi Hàn Giang Đình mắng, “Mày là đồ khốn kiếp! Loại con gái nào không tìm, lại tìm loại con riêng của kẻ khác cùng chung một chố Mày muốn ăn đon phải không?””Hàn Giang Đình tức giận trợn to hai mắt, “Bạn của con con tự biết tốt xấu! Ba mẹ nói bạn của con như vậy, con cũng không cần quan hệ cha con này nữa!”“Cái gì! Mày nói gì? Bà nghe con trái ngoan của bà đang nói cái gì chưa?”“Ai, chồng, ông bớt giận, Giang Đình nó trẻ người, không tránh khỏi dễ bị kích động, ông bớt nóng một chút a”“Là hai người đem Y Y đuổi đi? Nếu để con biết hai người dám nói lời không hay với cô ấy, hai người chờ đó! Đừng tưởng các người là cha mẹ tôi thì có thể làm gì thì làm, tôi sẽ không bỏ qua đâu!”Nói xong, Hàn Giang Đình mặc kệ bộ đồ ngủ đang mặc trên người cứ như vậy chạy ra ngoài, ngồi vào xe khởi động máy chạy ra ngoài“Ai nhá Giang Đình con còn đang mặc đồ ngủ mà, bên ngoài trời rất lạnh, còn đang mưa, con đi đâu vậy!”Hàn mẹ đuổi theo ra bên ngoài, nhưng chỉ còn thấy bóng xe hơi đi mất“Bà nghe chưa? Bà nghe thằng khốn kiếp đó nói gì chứa Nó dám nói sẽ trả thù chùng ta đó!”“Ông nói ít đi một câu sẽ chết sao! Thằng nhóc này! Cái tính tình kia thật không tốt, Giang Đình từ nhỏ đã không được ông quan tâm đầy đủ! Tôi nói thằng nhóc đó, không biết có bị cảm lạnh hay không a?”Hàn mẹ lo lắng lau nước mắt, Hàn ba mặt mày giận dữ, chắp hai tay sau lưng đi qua đi lại trong phòng kháchThạch Ưng xử lí xong công việc, trên đường về đột nhiên phát thấy một chiếc xe cực kì sang trọngLamborghini.
384 Trung tâm của chúng tôi vô cùng an toàn, ngài có thể hỏi thăm một chút, nơi này của chúng tôi đảm bảo an toàn tuyệt đốiĐóan chừng những lời như thế này mỗi người ở đây đều thuộc làu làu, từ đầu tới đuôi, một chữ không sai, nói vừa nhanh vừa chuẩn,Thạch Ưng nghe muốn hôn mêSản nghiệp dưới tay Hoắc Phi Đoạt quả nhiên không phải loại tầm thường, mọi thứ đều là đứng đầuNếu làm giải trí, liền trở thành lớn nhất xa hoa nhấtNếu kinh doanh đĩa ốc, liền trở thành đầu rồng của cả nướcNếu kình doanh dầu hỏa, không kẻ nào có thể lũng đoạn dầu hỏa ngang hắnHừ!Cứ như vậy hơi thất thân một chút, liền làm mất dấu của kẻ khả nghi kiaXấu chính là ở chỗ này, Bốn Màu Xuân có rất nhiều thàng máy, đi tới chỗ bất đồng thì có thang máy khác nhau, người lần đầu tới đây nếu không có tiếp tân giới thiệu, rất dễ dàng bị lạc đườngThạch Ưng nhìn ngó khắp nơi tìm một lần nữa, nhưng không lại không tìm được bóng dáng của người kia, đoàn chừng kẻ kia rất quen thuộc chỗ này, mới đó đã không thấy đâu rồiThật đáng chết!“Tôi muốn hỏi một chút, người vừa đi vào trước tôi đã đi nới nào?”Thạch Ưng cẩn thận hỏi thămTiếp tân khuôn mặt vốn tươi cười, nghe Thạch Ưng nói nhưng lời này, lập tức thay đổi, lạnh lùng nói, “Thật xin lỗi tiên sinh, tôi không có chú ý tới.
385 “Nếu như ngài không ưng ý, chúng tôi có thể sàng lọc một lần nữa mười lăm người. Người sẽ thay đổi, tới khi nào ngài vừa lòng thì thôi”Thạch Ưng choáng váng, một đầu mồ hôi lạnhĐây chính là lần đầu tiên hắn đến loại địa phương này, cũng là lần đầu tei6n gặp một đám tiểu thư vậy,khẩn trương chết hắn rồiLại nói Cố Tại Viễn kia, cả người rảnh rỗiChạng vạng tối chủ nhật, không có chuyện gì làm, dứt khoát lái xe đến Bốn Mùa Xuân“Cố thiếu! Ngài tới rồi!”Một bảo vệ thấy Cố Tại Viễn tới, vội vàng khom lưng cúi đầu chào“Ừ, tới đây thị sát” Cố Tại Viễn đáp một tiếng, thuần thục đi vào bên trong, trực tiếp bấm thang máy lên tầng giải trí“Ai nha, trận gió nào thổi ngài tới đây vậy? Sao ngài không nói trước một tiếng, tôi lập tức cho người tới nghênh đón a” Quản lí vừa thấy Nhị đương gia tới đây, lập tức chân chó chạy tới chào hỏiCố Tại Viễn vuốt vuốt mái tóc, “Nhàm chán muốn chết! Rãnh rổi tới đây xem thử có hàng nào mới không?”“Có có có! Cố thiếu ngài tới, nhất định phải có chứ! Mới vừa tuyển về mười mấy nữ sinh , non nớt thanh thuần có thể bấm ra cả nước nha, mới vừa học xong giai đoạn bổ túc, con chưa có chiêu đãi khách nhân đâu”“Thật sao?” Cố Tại Viễn vừa nghe, mai mắt lập tức tỏa sang, “Mười mấy nữ sinh? Đều là con nít sao?”“Tất nhiên rồi! Mấy khách vừa nhìn cũng phải ứa con mắt! Để tôi gọi người tới cho ngài nhìn”Cố Tại Viễn miệng đầy nước miếng nói, “Nhanh gọi đi! Gia chờ không kịp rồi”Cố Tại Viễn ngồi trong phòng tổng thống, hai chân gác lên bàn, hút thuốc, bộ dạng rất giống đại địa chủCửa mở ra, một đám thiếu nữ nối đuôi nhau tiến vàoQuả nhiên như lời quản lí nói, non nớt đến không đền mạngCố Tại Viễn nhả khói thuốc, xoa xoa hai tay, hung phấn nhìn một lượtĐột nhiên nhìn thấy ánh mắt khiếp đảm của mấy tiểu nha đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa, ánh mắt như thỏ con, có mấy phần thướt tha, giống như phong cách của Lâm Đại Ngọc….
386 “Ai, thật không vui chút nào, nơi này không có bạn bè, cũng không thể tham gia vũ hội. Phi Đoạt ca lại đi công tác, mấy ngay liền ngay cả một cuộc điện thoại cũng không có, chác ngày mai anh ấy sẽ về a, tôi rất nhớ anh ấy”Phúc Hi bĩu môi, oán thán với Thạch ƯngThạch Ưng nhìn Phúc Hi một cái, suy nghĩ một chút, quyết định hko6ng đem sự tình nhìn thấy Cố Tại Viễn nói cho Phúc Hi nghePhúc Hi nhìn thấy Thahc5 Ưng đang mất hồn, kinh ngạc hỏi, “Sao người anh lại ướt vậy, Không phải có lái xe sao?”Thạch Ưng cười nhạt, “Không có việc gì, lúc đi vào cửa có dính chút nước mưa thôi”“Rất dễ bị cảm a, anh nhanh lau khô tóc đi, dung máy sấy sấy cho nhanh”Phúc Hi đưa khan long cho Thạch Ưng, Thạch Ưng nhịn không được cảm động đến ngẩn ngườiPhúc Hi đẩy hắn một cái, “Đừng đứng ngẩn người như vậy, nhanh lau khô tóc đi”“Nha”Thạch Ưng ngây ngốc lau khô tóc, anh mắt thi thoảng vẫn nhìn sang Phúc HiHoắc Phi Đoạt ngừng bảng biểu trong tay lại, ngẩn đầu nhìn ra ngoài cửa sổHang loạt tiếng sấm vang lênHoắc Phi Đoạt thở dài, đi tới bên cạnh cửa sổ, nhìn mưa càng ngày càng lớn bên ngoàiY Y nha đầu kia rất sợ tiếng sấm, nếu không thì hôm qua cô ấy cũng không phải trốn vào chăn của hắnKhông biết bây gời, cô ấy đang ở đâuCô có sợ hay không?Hoắc Phi Đoạt vuốt điện thoại trong tay, giống như đang vuốt khẩu sung vậy, do dự một hồi, rốt cuộc vẫn không gọi điện thoại cho cô“Thôi.
387 “Ngũ Y Y! Con ngốc này! Cậu chạy cái gì mà chạy? Bọn họ bảo cậu đi thì cậu đi sao? Vì sao cậu không chờ mình? Có mình ở đây, mình xem ai có thể đuổi được cậu? Cậu đồ ngốc này! Một tên tự ái ngốc nghếch! Mưa lớn như vậy, cậu còn có thể đi đâu chứ? Đáng chết, rốt cuộc cậu đã đi đâu rồi? Ngũ Y Y! Cậu mau lăn ra đây ình!”Hàn Giang Đình chạy xe hơi chậm lại, đèn xe mở thật sáng, vừa đi vừa nhấn kèn xe.
388 A Trung bắt chéo hai chân ngồi trong cục cảnh sát, vừa nghe nhân viên cảnh sát nói lý lẽ, vừa ngáp một cái thật dài, tức giận mắng vài tên đàn em, “Các người đúng là hỗn đản! gia nên ngủ, ai ép buộc các người, lúc này còn ngâm mình bên ngoài, nếu gia mất ngủ các người có bồi thường được không?”“Anh Trung………….
389 “Tiểu tử, tôi là người đi theo Hoắc lão đại, tôi tên là A Trung. ”“A? Là anh! Là anh!” Hàn Giang Đình lúc này mới nhận ra A Trung. Nhân viên cảnh sát có thái độ không tốt vừa rồi sợ hết hồn , lập tức đứng lên, cẩn thận hỏi A Trung: “Anh Trung, đây là bạn của anh sao?”“Không phải.
390 Nghe đến đó, Hàn Giang Đình liền nhịn không được, bụm mặt khóc: "Hu hu hu, cũng tại tôi, tôi có lỗi với Y Y, là tôi không chăm sóc tốt cho cậu ấy, hu hu, tôi khốn khiếp, hu hu.
391 Cố Tại Viễn thở dài, véo mặt cô gái:"Thôi, đồ đần độn! Để tôi tự làm. Đần như vậy, cô sẽ cắn đứt vận mệnh của gia mất. "Cố Tại Viễn nhanh nhẹn cởi thắt lưng ra, cởi quần xuống, móc ra vật to lớn, cô gái nhỏ đã sớm xấu hổ đỏ mặt, mắt rời khỏi nơi đó.
392 Hai bên đường đều có rất nhiều vệ sĩ tay cầm súng, đội mưa, cẩn thận kiểm tra những chiếc xe chạy ngang qua“Đã xảy ra chuyện gì vậy, có tội phạm tẩu thoát sao?”“Ai biết, rất lâu rồi chưa thấy qua cảnh này a, đều mang theo súng đó! Thật đáng sợ!”Hai anh em ngồi trong một chiếc xe đậu bên lề đường nhỏ giọng bàn luậnMấy chiếc xe đang chạy cũng bị buộc dừng lại để kiểm tra, kéo dài gần nửa tiếng đồng hồHoắc Phi Đoạt ngồi trong xe chạy dọc theo con đường, nhìn khung cảnh bên ngoài mày nhíu chặt lạiTâm thần nao nao không thôi!Cố Tại Viễn giao phó, “Tập trung vào, không được bỏ qua một chi tiết nào!Còn nữa, tập hợp tổ 30, 35 người, phân đến mấy tuyến đường khác kiểm tra cho tôi”“Dạ!”Cố Tại Viễn mặc áo mưa, tay cầm loa, oang oang kêuHoắc Phi Đoạt không nhịn được, mở cửa xuống xe, Cố Tại Viễn nhìn thấy, liền giận dữ kêu,”Anh, anh ra ngoài làm gì? Anh mà bệnh, lấy ai chăm sóc cho nhóc con đó? Anh mau vào đi”“Không, được, anh ngồi không yên được!”“Anh là lão đại, lỡ có tình huống gì xảy ra ai sẽ chỉ huy mọi người a! Mau đi vào trong xe a, nhanh đi vào đi!”Hoắc Phi Đoạt thở dài, phiền não trở lại trong xe, bên trong xe, có mấy người đang ngồi thám thính tin tức.
393 Ngũ Y Y toàn thân cao thấp đều ướt nhẹp, người dính đầy bùn. Cố Tại Viễn cho rằng, Hoắc Phi Đoạt luôn thích sạch sẽ, nhất định sẽ ghét bỏ cô, nhưng không ngờ, Ngũ Y Y vừa được đào ra ngoài, Hoắc Phi Đoạt liền ôm cô vào lòngY phục đắt tiền trên người đều bị dính đầy bùn đất“Y Y! Nha đầu! Em tỉnh tỉnh! Y Y!”Hoắc Phi Đoạt nhỏ giọng gọi Ngũ Y Y, giống như đang ôm em bé, cẩn thận ôm cô vào trong ngực.
394 “Tôi nghe anh ta nói Ngũ Y Y đã chết……. ”“Má ơi………”Cố Tại Viễn và A Trung chạy về phía xe. Nhóm người đừng đầu công ty Hắc Đế đang kiểm tra người, từng nhóm lần lượt bỏ chạy.
395 Hơn mười chiếc xe chạy về hướng bệnh viện. Vài phút sau, bác sĩ đi qua kiểm tra một lần, sốt ruột nhìn về phía Hoắc Phi Đoạt báo cáo: “Hoắc tổng, vẫn không có nhịp tim, làm sao bây giờ?”Trên trán Hoắc Phi Đoạt nổi gân xanh, quát: “Ông là bác sĩ mà ông hỏi tôi làm sao bây giờ? Tôi chỉ nói với ông một câu, nếu cô ấy chết, tất cả các người phải chôn cùng!”Ôi!Tất cả bác sĩ và y tá đều lo sợ đến mức hít một ngụm khí lạnh.
396 Sắc mặt tái nhợt, đôi môi xanh mét, không khác gì người chết. Chẳng lẽ. . . . . . Y Y của hắn, thật sự phải chết đi như vậy sao? Hoắc Phi Đoạt khổ sở nhắm mắt lại, đập mạnh đầu vào tường.
397 A Trung khiếp sợ nhìn Hoắc Phi Đoạt, lúc này mới chú ý tới, sắc mặt của Hoắc lão đại vô cùng tái nhợt, không chút huyết sắc, trong mắt cũng đầy vẻ mệt mỏi.
398 Nói xong, Tiêu Lạc không nhìn Ngũ Nhân Ái, đem chăn nhấc lên, trùm kín đầu, xoay lưng về phía Ngũ Nhân ÁiNgũ Nhân Ái cả người ngơ ngẩn, nước mắt im lặng chảy xuốngĐã nói đến nước này, tất cả tôn nghiêm của cô đều bị hắn chà đạp không thương tiếcCô chậm rãi ngồi xổm xuống, nhặt áo ngủ khoát lên người, khổ sở nói, “Nếu đã ghét em như vậy, ngay cả thân thể em cũng chán ghét, anh tại sao phải đồng ý đính hôn với em?”Tiêu Lạc mở mắt, trong đáy mắt xẹt qua tia sáng khác thường, cũng không nói lời nào, giả vờ như không nghe thấyNgũ Nhân Aí cuối cùng sâu kín rời điTiêu Lạc đẩy chăn ngồi dậy, phiền não vò loạn tóc của mìnhPhiền phức chết tiệt!“Người trong lòng lại ở bên cạnh kẻ khác, kẻ bên cạnh lại không phải người mình thích, thật khiến người ta tức chết mà!”Tiêu Lạc cầm điện thoại di động lên, cuối cùng nhịn không được, bấm số gọi cho Ngũ Y YSố máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được….
399 Người kia vẫn cúi người, giống như đang tìm cái gì đó. hắn khom người đi tới chỗ cái ghế, đúng lúc Tiêu Lạc đang chắn ngang trước mặt người kia đụng phải chân Tiêu Lạc, hơi ngẩng đầu nói, “Tiên sinh, làm phiền ngài tránh ra một chút, tôi muốn tìm… Ah? Là anh sao?”Tiêu Lạc nhướn mày, cúi đầu nhìn.
400 Hàn Giang Đình cả kinh há miệng, "Anh. . . Anh. . . thì ra anh không phải là đến thăm Y Y! Anh đang ở cùng với Ngũ Nhân Ái!"Trong cơn tức giận, Hàn Giang Đình hung hăng đẩy Tiêu Lạc ra.