1 Trong một phòng khách sạn xa hoa, từ nhà tắm truyền đến âm thanh róc rách tiếng nước chảy. Trên chiếc giường lớn rộng hai thước, một mĩ nữ xinh đẹp nằm loã lổ, da thịt mềm mạ trắng nõn như trẻ con, một mái tóc dài đen bóng xõa ra cuồng loạn.
2 Ngày hôm sau. Đài Loan, trên trang nhất của các tờ báo lớn mang phạm vi toàn quốc đều đồng loạt đăng lệnh truy nã!Cả trang báo chỉ có hình ảnh 1 nữ tử khỏa thân toàn bộ!Mọi đường nét của cô gái đều làm cho người ta xuẩn ngốc lay động.
3 "Nhìn cái này cậu có phải cũng động tâm hay không ?" Phương Tình vẻ mặt tò mò hỏiĐồng Thiên Ái không có đem lời nói của Phương Tình lọt tai , đôi mắtmở to nhìn chằm chằm ba chữ "Tần Tấn Dương" ,tức không chịu nổi mà nghiến răng nghiến lợi.
4 Cô nhân viên đứng quầy trên mặt hiện lên một tia khinh bỉ, nhưng ngay sau đó khôi phục thần sắc. Tựa hồ đối với loại chuyện này nhìn mãi nhiều thành quen, âm điệu như cũ nói, "Tiểu thư, xin hỏi cô có hẹn trước với tổng giám đốc không ?"Hẹn trước sao? Với tên quay lén bỉ ổi kia con phải hẹn trước?Đồng Thiên Ái nhíu nhíu cặp lông mày thanh tú, trên trán trong nháy mắt liền đầm đìa mồ hôi!Có chút lo lắng , nàng ấp úng nói, "Tôi.
5 Quan Nghị nhìn khuôn mặt tươi trẻ trước mắt , một thân trang phục học sinh Trong lòng thở dài: “Tấn Dương, cái tên tiểu tử thối này, suốt ngày ra ngoài tầm hoa vấn liễu, bây giờ người ta cũng đã tìm tới cửa! Lần này xem ngươi thu xếp thế nào!”Mắt hiện lên một tia hứng thú , hướng nàng nói, “Nhìn dáng vẻ của cô, chắc hẳn là có chuyện rất quan trọng mới muốn gặp hắn đúng không? Như vậy đi, lần này vì cô phá lệ!”Đồng Thiên Ái ở trong lòng hô to “Vạn tuế”, cảm kích nói, “Cám ơn anh! Anh không chỉ có diện mạo xinh đẹp, anh còn là người tốt nữa a~!”“…” Khóe miệng cười có chút cứng ngắc, “tôi dẫn cô đi.
6 Nữ nhân xinh đẹp đáng yêu ,thân thể mềm mại không xương dán chặt lấy vách tường, nam nhân cao lớn một tay sục sạo trước ngực nữ nhân. Sợi tơ áo bị cởi tới thắt lưng, nam nhân cúi đầu hôn xương quai xanh của nàng, làm trò càn rỡ.
7 Nữ nhân nghe thấy lời Đồng Thiên Ái châm biếm , vẻ mặt nhất thời kinh ngạc. Há hốc mồm, cứng họng nhìn nàng, vừa quay đầu liếc mắt nam nhân bên cạnh. Thật không thể tin được, đường đường thủ tịch tổng giám đốc Đài Loan Tần Tấn Dương, nàng cư nhiên đem ra gọi là “Nhân tình” !Tần Tấn Dương đưa tay day day huyệt thái dương, đối với việc nàng ưu ái gọi hắn như vậy, không cách nào gật bừa.
8 Chứng sợ nam nhân? Dị ứng? Hô hấp khó khăn?Tần Tấn Dương ngắm nhìn vẻ mặt hoảng sợ của tiểu nữ nhân trước mắt, đôi mắt thâm thúy dấy lên hứng thú. Nhíu mày, cố nén trận cười điên cuồng trong lòng.
9 Đồng Thiên Ái ở trong lòng đã đem hắn ra mắng mấy ngàn mấy vạn lần, tuy vậy trên mặt vẫn như cũ duy trì nụ cười xu nịnh. Quyến rũ nói, "Tần Đại tổng giám đốc, ta biết ngài chỉ là nhất thời nhàm chán.
10 Tần Tấn Dương trong lòng "rung động" , nháy mắt sau đã khôi phục lại vẻ bình thản. Nàng đang cố tình ra vẻ kênh kiệu nhằm dụ hoặc hắn sao? Nữ nhân như vậy, hắn đã gặp rất nhiều!Gương mặt tuấn lãng lộ ra nét cười nhạt, mang theo vài phần khinh thường.
11 Đồng Thiên Ái tức khí chạy ra khỏi Tần thị xí nghiệp, đột nhiên dừng lại trước cửa, ngẩng đầu nhìn về tầng cao nhất của tòa nhà. Trong đầu hiện lên bộ dạng của tên biến thái khi nãy , trong lòng có chút đắc ý.
12 sau giờ ngọ, nắng vàng ươm , trên bầu trời thỉnh thoảng có đám mây trắng trôi qua lững lờbên trong giảng đường ,1 giáo sư tuổi trên năm mươi ,râu bạc, đang say sưa giảng về đề tài "Hành động nghệ thuật”vị trí cuối cùng trong giảng đường , Phương Tình cầm tuần san minh tinh , nhàm chán đọc cho qua thời gianQuay đầu liếc mắt nữ nhân đang ngủ như heo bên cạnh, trong lòng bất đắc dĩ ai thán.
13 Đồng Thiên Ái vội vàng chạy tới studio, trời ạ, tới trể năm phút liền. người lảnh đạo nàng trực tiếp Ken cũng không trách cứ , nhưng là Đồng Thiên Ái như cũ cúi đầu khom lưng nói xin lỗi.
14 Bị ánh mắt nóng rát nhìn chăm chú , Đồng Thiên Ái nháy mắt đã hoá đá, đầu óc cứ "ong ong", cả người đứng im không nhúc nhích. "Khóc không ra nước mắt", mấy chữ này bây giờ nàng mới được lĩnh hội!Không nghĩ tới nhanh như vậy, nàng đã lại gặp phải tên biến thái này! Nàng năm nay nhất định là phạm phải lỗi lầm gì với ông trời rồi!"Tấn Dương!" Bonnie mềm mại hô.
15 Đồng Thiên Ái bị cái tát làm cho đứng hình, chỉ biết ngây ngốc đứng yên một chỗ. Tần Tấn Dương vô cảm, đứng yên nhìn hai người, tròng mắt thâm thúy giống như đáy biển mười vạn dặm, làm cho không người nào có thể dò xét.
16 Bonie rít khẽ tức giận, Đồng Thiên Ái mỉm cười nhàn nhạt. Bao nhiêu bực tức trong lòng rốt cuộc đã được xả, nàng thong dong hướng cửa đi tới. Ngẩng đầu nhìn về Tần Tấn Dương đang dựa bên cạnh cửa , ánh mắt khiêu khích giống như trước lại trở về.
17 Đồng Thiên Ái thở phì phì chạy ra khỏi quán chụp ảnh , đối với tiếng gọi ầm ỉ bên cạnh nàng coi như mắt điếc tai ngơ. Khuôn mặt nhỏ nhắn lúc này vo thành một nắm, đôi lông mày lá liễu ảo não nhéo lại một chỗ.
18 Tần Tấn Dương lái xe đến bên cạnh nàng rồi dừng lại, nhưng không tắt máy. Đưa tay nhấn nút mở cửa xe , nhíu mày:"Lên đi! Ta đưa ngươi về nhà!""Không cần!" Đồng Thiên Ái không chút nghĩ ngợi, trực tiếp cự tuyệt.
19 Đồng Thiên Ái vội vàng mở cửa xe, đi nhanh ra ngoài. Nàng xoay người đem cửa xe đóng “Sầm –” lại, khinh thường liếc mắt nhìn nam nhân bên trong xe. “Thật có lỗi quá, Tần Đại tổng giám đốc à! Vẫn là câu nói kia nhé, muốn ta làm nữ nhân của ngươi ? Đúng – là – mơ – tưởng -”Tần Tấn Dương kinh ngạc nhìn nàng chăm chú , còn nàng mỉm cười quay người đi.
20 Ngâm mình trong nước nóng, đem những mệt mỏi của cả một ngày xóa sạchCửa phòng tắm bỗng nhiên được mở ra, Đồng Thiên Ái mặc bộ đồ ngủ có chú mèo hoạt hình đi ra.