341 “Rõ ràng là một loại mà”“Ai nha, van ngài, đừng có trộn lẫn, trễ thời gian của tôi rồi”Hai người đang tranh giành nhau nhấn nút, bộ đàm A Trung liền vang lên“Trung ca, Trung ca”Lão quản gia vui vẻ đoạt lấy máy tính bảng, “A Trung có người tìm cậu kìa….
342 Hắn hiểu đượcThật xấu hổVừa nghĩ lão đại ở bên trong điên laon đảo phượng như thế nào, A Trung xấu hổ thay cho lão đại( Chu tước: Dám đán toàn bộ anh xem của cô ty hắc đế này đều là xử nam, trừ Cố Tại Viễn)A Trung huýt sáo đi xuốngĐem lệnh của lão đại truyền đạt xuống dưới, mở hệ thống theo dõi ra, chuẩn bị xem kịch tuồng“Lão tử sát! Dám trêu tới công ty hắc đế của bọn ta? Tới một tên liền giết một tên! Tới 1000 ta chém 1000! Đ*o biết ngươi là ai! Cho ngươi biết sự lợi hại của chúng ta! Hừ”Tìm hạt dưa, vừa cắn vừa theo dõi màn hình, vừa chỉ huy anh em trong nhà giết chuộtTiêu Lạc đang ngồi trong xe chỉ huy, Hướng biệt thự Haỉ Vọng đi tới“Lạc ca, chúng ta sao không mang theo vũ khí tối tân nhất vậy?Tiêu Lạc suy nghĩ một chút nói, “Tạm thời không nên bại lộ nội tình tất cả vũ khí của chúng ta, miễn cho bọn họ đoán được.
343 Ngũ Y Y đối với loại kích thích này, vẫn thấy không đủTay cô tuột xuống, một đường vuốt ve bụng hắn, sau đó cáng lúc càng xuống phía dưới…. Ô!Hoắc Phi Đoạt nhắm chặt hai mắt, khí tức triệt để bị hỗn loạnBàn tay nhỏ bé, đã không chút do dự tiến vào chỗ đóCách một lớp vải, nơi đó đã sớm cứng rắn khổng lồ, tay nhỏ không ngừng thăm dò, càng lúc càng bành trướng“Muốn…Muốn….
344 Màn đêm tôn lên, ánh sáng của ánh lửa hết sức sáng ngời, chiếu sáng nửa bầu trời…. Tiêu Lạc ngồi trên xe, híp mắt lại, chỉ huy mấy chiếc xe hơi hướng về phía trứơc“Lạc ca, phía trước chính là biệt thự Hải Vọng! Từ cửa chính, chúng ta còn cách chỗ đó hai km”Tiêu Lạc nhìn ánh sáng trên địa đồ“Hai cây số? Từ cửa chính, vào bên trong.
345 A Trung nhìn ánh lửa trên màn hình lớn, nở nụ cười hắc ámLão quản gia cũng cười hùa theo, “Thật lâu rồi mới thấy cảnh thú vị như vậy, tối nay thật không uổng ta thức khuya a”A Trung giật mình, hắn lúc nãy bởi vì bận chỉ huy huynh đệ chiến đấu, lại quên mất vị lão gia này“Má ơi, lão quản gia, làm sao ông còn ở ỳ chỗ này vậy, cái người lớn tuổi như ông, nhìn mấy thứ kích thích như vậy, sẽ bị mất ngủ đấy! Đi mau , đi mau, ông nhanh đi ngủ đí”A Trung đẩy lão quản gia ra ngoài, lão quản gia vô cùng không phục, bất mãn vểnh râu, “Ta không già! Ta già chỗ nào? Ta chỉ mới có sáu mươi tuổi? Gìa chổ nào hả? Ta còn trẻ lắm!”Qua thật lâu, Tiêu Lạc mới từ trong bụi cỏ chui raKhụ khụ khụ….
346 Thạch Ưng cúi đầu, nhìn Phúc Hi ở trong lòng, vậy mà lại ngẩn người mất vài giây. Mãi đến khi hắn nghe được âm thanh mở của của người hầu, hắn mới tỉnh ngủ, nhanh chân ôm Phúc Hi vào phòng.
347 Cuối cùng thì anh cũng không thể phân biệt rõ, là anh đang cứu cô, hay là cô dụ dỗ anh. Ôm lấy thân thể nhỏ bé của cô, để cô đối diện với mình, quan sát khuôn mặt cô.
348 Có vẻ. . . . . Giống như. . . . . Ngờ ngợ. . . . . Phía sau truyền đến tiếng thở dốc rất nhỏ!A! Không phải chứ?Ngũ Y Y hơi xoay người nhìn, khi thấy khuôn mặt tuấn tú đến hoa nhường nguyệt thẹn của Hoắc Phi Đoạt thì choáng váng.
349 Hoắc Phi Đoạt nhíu mày, thở dài: "Tiểu Tổ Tông, hầu hạ em thật đúng là vất vả. ""Quần áo! Quần áo! Đừng nói nhảm nữa! Mau trả lại quần áo cho tôi!"Ngũ Y Y ở đằng sau sofa cắn ngón tay.
350 Ngũ Y Y tức điên, cũng không quản Đông Tây Nam Bắc, lập tức ném quần áo của mình về phía Hoắc Phi Đoạt. Hoắc Phi Đoạt nhanh chóng đóng cửa lại đi ra ngoài.
351 "Nếu em không tin thì có thể gọi bác sĩ Trần hôm qua đến khám cho em đối chất. Ông ta có tiêm cho em thuốc giảm dược thanh nhưng bởi vì thuốc kích dục trong người em là loại thuốc mới được nghiên cứu phát triểni gần đây nhất nên ông ta cũng thúc thủ vô sách (Bó tay, không có cách nào giải quyết).
352 Hoắc Phi Đoạt vẫn duy trì bộ dạng thờ ơ như cũ, “Nha đầu, em thật không có lương tâm nha”Ngũ Y Y lập tức nâng khuôn mặt nhỏ nhắn“Nha đầu, lương tâm , lương tâm a.
353 Ngũ Y Y bĩu môi, buồn bực một lúc, vẫn không chống được cơn đói giày vò, sau đó cầm lấy dao nĩa lên ăn thức ăn ngấu nghiến. Quai hàm phồng to lên, cô trợn to hai mắt liếc qua liếc lại.
354 Lão đại đang rầu rỉ chuyện gì?Sao lại ở trong này than thở rồi?“Lão đại………. ”“Hửm?”Hoắc Phi Đoạt không xoay người, hừ lạnh một tiếng, vẫn thất thần nhìn ra cửa sổ.
355 Khoé miệng Ngũ Y Y giật giật. Không phải chứ, cô nói như vậy mà đã trở thành tội nhân thiên cổ rồi?"Được được! Xin các người đừng như vậy nữa!"Ngũ Y Y giơ tay lên đầu hàng: "Các người nói tôi tức giận thì là tôi tức giận đi, được chưa? Tôi lập tức đem công chuộc tội, đưa cái này cho Hoắc cục cưng ăn, được chưa?"A Trung và lão quản gia ở đối diện gật đầu thật mạnh: "Nhanh lên!"Ngũ Y Y dẩu miệng thật cao, trợn trắng mắt, dậm chân một cái đi ra ngoài.
356 Ngũ Y Y mở to mắt nhìn miệng Hoắc Phi Đoạt, như là chờ một đứa trẻ ngoan mở miệng ăn chút gì đó. Hoắc Phi Đoạt bị cô nhìn chằm chằm, không nhịn được phải nhấc đũa lên.
357 Lão quản gia nhìn nhìn bàn ăn, có vẻ đã động vào một chút. A Trung cau mày chất vấn Ngũ Y Y, “Đại ca ăn có vui vẻ không?”Ngũ Y Y lập tức nhe răng cười giả lả, “Rất vui! Vô cùng vui vẻ! Hoắc lão đại còn kíhch lệ tôi là Ngũ Tinh phục vụ rất tốt! Nhìn xem nè, đồ ăn này nè, đều đã ăn qua, mấy người mở to mắt ra mà xem nè, đây là dấu vết đã ăn qua.
358 “Vừa nãy, cô cũng nghe thấy rồi, tôi vừa mới nhận điện thoại của Hoắc tiên sinh, ngài ấy nói, tôi đều nhớ rất kỹ. Hoắc tiên sinh nói, đây là những việc cô cần làm.
359 “Tôi nghe được mấy người đó nói, không phải là đóng cửa, hôm nay hình như có nhân vật quan trọng nào đó tới đây, bọn họ bao hết quán này”Hoắc Phi Đoạt ngã lưng vào sô pha, hài lòng đong đưa đôi chân dàiCố Tại Viễn dựa vào quầy bar uống rượi“Lạo đại, anh nói đi, sao lại ra đây? Không phải nhóc con đó đang ở chỗ anh sao?”Cố Tại Viễn hỏi Hoắc Phi Đoạt, nhưng ai đó không thèm trả lời chỉ lo ừng ực uống rượiHoắc Phi Đoạt nhíu chân mày, đơn giản nói, “ Có chút nản chí rồi.
360 Trên chiếc giường King size, Ngũ Y Y thân hình bé nhỏ đang nằm chính giữaCô thân mình vặn thành hình bánh quai chèo, một tay còn đè lên aó sơ mi của hắnXem ra, cô bé này đã nằm đè lên chồng áo mới của hắn mà ngủ rồiThật là!Hoắc Phi Đoạt nhịn không được cười nhạtĐi tới, đem mấy cái áo sơ mi đắt tiền bị cô làm nhàu nhẹ nhàng rút ra, tùy tiện ném qua một bên, chỉnh lải tư thế cho cô, lấy chăn đắp lênNgũ Y Y bị động tỉnh lại, mở mắt, ánh mắt cô vừa vặn chống lại khuôn mặt tuấn tú đang cúi xuống của Hoắc phi Đoạt“A! Anh đã trở lại” Ngũ Y Y còn tưởng Hoắc Phi Đoạt muốn hôn côMặt của hắn cách mặt cô gần như vậy để làm gì a, thật là cho người ta hiểu lầm“Ừ” Hoắc Phi Đoạt dựng thẳng người, bắt đầu cởi quần áoNgũ Y Y bị dọa vội vàng nhảy xuống đất, cà lăm nói, “ Cái kia, óa sơ mi của anh thật nhiều….