301 Cố Tại Viễn một tay vẫn còn cầm bản hợp đồng, một tay đã đi xuống phía dưới, dừng ở trên ngực của cô ả đang bóp chân cho hắn, bóp mạnh vài cái. Cực kỳ thoải mái!Cố Tại Viễn hưởng thụ hít vài ngụm khí lạnh, hạ mắt xuống xấu xa nhìn cô nàng, hỏi, "Nói, có phải đã dán silicon hay không?"Nụ cười quyến rũ trên mặt cô ta lập tức cứng ngắc, lập tức mở miệng oán trách, "Ai nha, Cố thiếu, anh nói bừa cái gì vậy, đâu có dán silicon chứ, đây là người ta vừa mới tân trang lại cơ thể! Anh xấu lắm!"Cố Tại Viễn mang vẻ mặt háo sắc, toét miệng cười, "Lấy ra cho tôi nhìn xem, nếu tiểu anh đào quá lớn lại quá đen, tôi sẽ buồn nôn.
302 Lúc này Ngũ Y Y chớp mắt cao giọng nói: “Không ngờ, trong văn phòng Cố thiếu lại có nhiều sách vậy. ”Cuối cùng Cố Tại Viễn cũng tìm được mặt mũi, đắc ý hả hê nói: “Nhiều sao? Sách của tôi ở đây cũng nhiều như tàng thư viện vậy, tôi là người tri thức có rất nhiều sách mà.
303 Hoắc Phi Đoạt cưng chiều gật đầu: “Tôi nghĩ rằng có thể. ”Cố Tại Viễn từ trong phòng rửa tay đi ra, lại rùng mình một cái thật mạnh. Không phải chứ? Vẫn còn muốn ảnh chụp sao?Sau đó…….
304 Thạch Ưng gật đầu. “Tôi bảo anh đi làm xuân dược anh làm xong chưa?”Thạch Ưng run bắn người, từ từ lấy cái bình nhỏ trong túi ra: “Tiểu thư! Làm xong rồi, muốn dùng nó sao?”Phúc Hi gật lấy bình xuân dược: “Không cần anh quản tôi! Anh chỉ cần làm những việc theo những gì tôi nói là được rồi!”Phúc Hi cầm cái bình nhỏ, mở nắp ra đưa lên mũi ngửi ngửi, từng mùi hương thơm thẹ bay lên.
305 Mà Tiêu Lạc ở trong lòng cô, lại nói là người nhà. Có thể kết hôn cùng người nhà sao?Hừ!Nghĩ đến đây, Hoắc Phi Đoạt bực dọc và ghen tỵ, hừ lạnh một tiếng, buông Ngũ Y Y ra, xoay người rời đi.
306 Sắc mặt cũng trở nên trắng bệch luôn. Hàn Giang Đình nhíu mày, nhìn Ngũ Y Y, sau đó xoay người lại nói với Ngũ Nhân Tâm: “Ngũ Nhân Tâm! Cô không nên nói bậy bạ nha! Dám tung tin bừa bãi, tôi sẽ không tha cho cô!”Ngũ Y Y cắn môi, cả người hơn run rẩy.
307 Đang muốn gõ cửa, lại thấy cửa đang khép hờ, bên trong còn có người đang nói chuyện. Ai đang nói chuyện với Tiêu Lạc sao?Ngũ Y Y tò mò áp tai sát vào cánh cửa, ghé vào bên cạnh khe cửa nghe.
308 Đợi cho Tiêu Lạc đóng cửa lại, Ngũ Y Y nằm dài trên giường, khóc rống lên. Cô tin tưởng Tiêu Lạc như vậy, có nghĩ rằng hắn sẽ đem lại cho cô ấm áp như một người mẹ, có thể đáng thân mật.
309 "Thật đáng sợ, anh đường đường là Chiến thần bất bại, vậy mà lại yêu một người phụ nữ. Má ơi, đây thật làm cho người ta không thể chịu nổi mà! Anh là một người đàn ông, chẳng lẽ cả đời này chỉ ngủ cùng một người phụ nữ, chỉ yêu một người thôi sao?"Hoắc Phi Đoạt phiền não đẩy Cố Tại Viễn đang lải nhải ở trước mặt ra, "Cậu không hiểu, cậu tránh ra!"Cố Tại Viễn trừng to mắt, ra sức thở phì phò, tức giận đứng một bên chống nạnh bất đắc dĩ.
310 Ngũ Y Y nhíu mày, "Ăn sáng thôi mà còn cần lái xe đi? Gần đây thì tốt rồi, không phải ở kia sao, đối diện trường học có cửa hàng ăn sáng. ""Khụ khụ khụ khụ!" A Trung cả kinh ra sức ho khan.
311 "Tôi sẽ không. Biết rõ có khóc cũng không thay đổi được gì, thì lãng phí tinh lực như vậy làm gì. ""Anh không hiểu đâu! Đó là chưa tới lúc anh dùng tình cảm chân thành của mình! Nếu anh thật lòng thích người nào đó, đột nhiên người kia lại không thích anh, anh cũng sẽ khổ sở giống như tôi vậy.
312 "Đương nhiên, làm việc không tốt, chính là muôn cắt tiền lương. "Ngũ Y Y thở dài, "Đêm nay tôi sẽ qua đó đi. ""Hả. . . ? Không phải là em không muôn bị bóc lột sức lao động sao?"Ngũ Y Y cọ giầy, "Tôi không muốn trở về cái nhà kia.
313 Ngũ Y Y nhìn điện thoại di động, lẩm bẩm: “Còn hiểu lầm cái rắm, có gì mà nói chuyện, tên lừa đảo! Mơ tưởng mê hoặc được tôi à! Cút xa ra một chút!”Trực tiếp xóa bỏ tin nhắn.
314 Ngũ Y Y không rõ cảm nhận gì, nghe Phúc Hi nói như vậy, cô cảm thấy có điểm không hợp, đáy lòng nhỏ bé hơi chua xót, biết làm sao đây? Nghe tin vui của Hoắc lão đại, mình cảm thấy vui mừng thay anh ta mới đúng.
315 “Nhưng tôi…. ”Ngũ Y Y vẫn còn đang chần chờ, đã bị nhiệt tình quá mức của Phúc Hi, lôi ra ngoàiMột chiếc xe hơi dừng lại bên ngoài, bên cạnh là một nam nhân lãnh khốc đã mở cửa xe chờ sẳn ở đó“Hắn gọi là Thạch Ưng, là vệ sĩ của tôi”“A, xin chào” Ngũ Y Y lên tiếng chào hỏi Thạch ƯngThạch Ưng lạnh lùng liếc Ngũ Y Y một cái, không nói gì, chỉ là gật đầu một cáiNếu Hoắc lão đại là băng sơn, vậy Thạch Ưng này chính là khối băng chân chínhPhong cách lạnh buốt.
316 Ngũ Y Y hít thở một hơi thật sâu, cười nhạt một tiếng nhìn về phía Phúc Hi, Phúc Hi vội vàng điệu chỉnh tốt vẻ mặt, khuôn mặt ngây thơ nhìn về phía Ngũ Y Y, Ngũ Y Y nói, “Đừng nói tới những chuyện không vui này nữa, cô nói muốn đi đến trung tâm mua sắm? Muốn mua đồ sao?”Hai người người bắt đầu bàn luận từ quần áo, giày dép, túi xách, những chủ đề nữ nhân luôn thường nói với nhauĐến khu mua sắm, Ngũ Y Y xuống xe, sửng sốt một chútĐó không phải là chỗ Hoắc Phi Đoạt đã từng đưa cô đi sao?Phúc Hi kéo tay Ngũ Y Y, giới thiệu, “Khu mua sắm này, không phải thuộc công ty Bách Hóa của Phi Đoạt ca, chúng mặc dù mua đồ trong này, nhưng có thể dung thẻ của anh ấy để trả tiền.
317 “OH, oh, được, vậy không làm phiền ngài nữa”Nhân viên phục vụ mỉm cười rời điNgũ Y Y lúc này mới vuốt ngực, thở phào một hơiCửa phòng thử quần áo mở raPhúc Hi dính sát vào cửa, nghe được cuộc đối thoại của hai người, tay siết chặt chiếc váy trên tayPhi Đoạt ca mang Ngũ Y Y tới đây mua đồPhi Đoạt ca trước giờ không thích đi dạo phố mua sắmHắn cũng chưa từng mang cô đi dạo phố lần nào! Mặc kệ cô cầu khẩn thế nào, hắn cũng cự tuyệt, hắn luôn nói, một đại nam nhân, ở trong trung tâm mua sắm đi dạo còn ra thể thống gìKhông ngờ….
318 Ngũ Y Y mắt mở toMá ơi, không hỗ là người Mĩ, da mặt cũng không phải dày bình thườnglời nói như vậy mà cô ấy còn không biết xấu hổ nói ra như không có chuyện gì vậyÂu Dương Phúc Hi không cảm thấy gì, ngược lại người nghe cô ta nói như vậy cũng cảm thấy ngượng ngùngMỗi đêm đều muốn……Thế nào đều không đủ?Trời ạ! Hoắc lão đại thể lực cũng quá cường hãn rồiNgũ Y Y thiếu chút nữa đã nói, Phúc Hi, cô thật sự dũng cảmTần số vận động nhiều như vậy, cô ấy sao có thể chịu được tới bây giờ a?Phúc Hi quan sát nét mặt Ngũ Y YKhông hề nhìn thấy bộ dạng ghen tuông của Ngũ Y Y, ngược lại lại thấy Ngũ Y Y vẻ mặt tràn đầy đồng tình, thương cảm.
319 Ngũ Y Y khoát tay: "Cô không cần xen vào việc của tôi, chỗ này tôi rất quen thuộc, tôi ngồi xe buýt về là được rồi, cô có việc thì mau đi trước đi. "Phúc Hi chưa uống ngụm đồ uống nào đã đứng lên, cười nói: "Vậy chúng ta cùng đi thôi!""Được.
320 Hoắc Phi Đoạt lại nhìn thời gian: "Cô ấy sắp tan học rồi, Nàng sắp tan học , A Trung nên là đi qua đi. ""Lão Đại, tại sao anh lại nói dối, để em đi đối mặt với bão tố chứ? Vậy em đóng cửa lại, miễn để Phúc Hi tiểu thư nhà anh đến gặng hỏi.