1 Một thái giám tổng quản chừng năm mươi tuổi, với cái bụng bự của mình, nghênh ngang bước vào Ngọc Vương Phủ. Phía sau hắn, là mấy tiểu thái giám. Thị vệ vương phủ, vừa thấy là Lý công công bên cạnh hoàng thượng tới, vội vàng đi trước thông báo cho Vương gia.
2 Năm đó, biên giới Long Vũ vương triều xảy ra chiến loạn không ngừng. Hoàng thượng vì trấn an nên đã cử Đại Tướng Quân Lê Lạc xuất chinh***! Lúc ấy, hoàng hậu cùng Lê phu nhân đồng thời có thai.
3 Long Phụng Ngọc đổi một thân y phục khác để yết kiến phụ hoàng, thúc ngựa tiến về phía hoàng cung, vừa đi vừa âm thầm suy nghĩ. Chỉ phúc vi hôn? Phụng chỉ lập thất?Phụ hoàng khôn khéo cơ trí, dùng hắn thu mua lòng người! Phụ hoàng có thể hy sinh hạnh phúc của hắn, để đổi lấy văn thần võ tướng trung thành.
4 Thị vệ nhìn Long Phụng Ngọc đi rất xa, mới lớn tiếng hô. "Ngọc Vương gia, ngài không thể đi vào!" Thị vệ thủ lĩnh giả bộ, nhưng không có ra lệnh cho thuộc hạ đuổi theo.
5 Phụ tử đối nghịch, làm hoàng hậu sợ choáng váng. Nửa ngày nàng mới phản ứng kịp. Nàng đi tới bên họ, muốn khuyên can họ. Nhìn nhi tử anh tuấn của nàng, lại suy nghĩ đến Lê Thải Nhi tàn tật.
6 Long Phụng Ngọc rời khỏi hoàng cung không lâu, Thừa tướng Vinh Bân liền nhận lệnh kiến giá. Hắn quỳ sụp trên mặt đất, hô vạn tuế vạn vạn tuế. "Vinh ái khanh bình thân, bình thân.
7 Hoàng hậu vừa nhìn, cũng cảm thấy hoàng thượng đã làm khó Vinh Bân rồi. Nhẹ nhàng bước tới, đi tới trước mặt Thừa tướng. Nàng vội vàng đem Vinh Bân đỡ đứng lên, thay hoàng thượng trấn an hắn.
8 Nhìn thấy nữ nhi, Lãnh Vân không khỏi tiếc hận trong lòng. Một nữ nhân nhi xinh đẹp như vậy, chính là làm Thái Tử Phi, làm hoàng hậu, đều có thể. Làm thị thiếp vương phủ, thật sự là đáng tiếc.
9 Ngày hai mươi sáu tháng sáu này, trong kinh thành nhất định sẽ cực kỳ náo nhiệt. Dân chúng vây xem Ngọc Vương gia rước dâu nhất định sẽ rất đông, tấp nập.
10 Đội ngũ rước dâu tới?Đúng vậy, đội ngũ rước dâu đến rồi! Hắn? Hắn có đến không? Hay là hắn sẽ đến phủ Thừa Tướng? Hay là đến đây? Nàng không dám xác định!Trong một ngày, cưới hai nữ nhân.
11 Đội ngũ rước dâu đã đi được chừng một dặm, giống như đi quanh co. Thời điểm kiệu hoa Lê Thải Nhi đến của lớn Ngọc Vương Phủ, kiệu hoa Vinh Lệ Nhi cũng vừa đến cửa.
12 Trên mặt Long Phụng Ngọc, lộ ra nụ cười thưởng thức. Vinh Lệ Nhi quyến rũ nhìn Long Phụng Ngọc một cái, buông xuống khăn voan và màn kiệu. Người của Vinh phủ, quả thật lui về phía sau mười trượng, nhường đường cho kiệu hoa Lê Thải Nhi.
13 Bố trí trong Phượng Nghi uyển. Ruy băng đỏ treo àn trướng, chăn gấm đệm thêu. Mùi thơm của Đàn Hương tràn ngập cả căn phòng, đồ cổ tinh xảo. Trong lòng Vinh Lệ Nhi oán hận, cũng không có bởi vì những bài trí này mà tiêu trừ.
14 Lời nói của Vinh Lệ Nhi, y như trong dự liệu của Long Phụng Ngọc. Nha đầu này, đây là lời nói từ nội tâm sao? Nàng đường đường thiên kim tướng phủ, làm thị thiếp của Long Phụng Ngọc hắn, nhất định là đã chịu ủy khuất.
15 Trong Phượng Nghi uyển, thời điểm uyên ương đóng cảnh nhiệt tình như lửa sâu triền miên, trong Long Phượng hiên lại là cảnh tượng trong trẻo lạnh lùng.
16 Lê Thải Nhi vừa hóa trang xong. Ngoài cửa, liền truyền đến thanh âm của Thuận Phong. "Khởi bẩm Ngọc Vương phi, Vương gia mời người ra gặp. ""Hồi bẩm Vương gia một tiếng, ta đến ngay.
17 Long Phụng Ngọc đi lên phía trước, tự tay nâng Vinh Lệ Nhi. "Lệ Nhi, Bổn vương cho phép, ngươi đứng dậy đi. Ngọc Vương Phủ này, vẫn do Bổn vương định đoạt.
18 Hoàng cung, là nơi ở của Lịch Đại đế vương. Nó hoa lệ, nó rực rỡ, dĩ nhiên là nơi ở của bách tính bình thường không thể so sánh. Cung điện nguy nga, thành cung cao vút.
19 Lê Thải Nhi quyết định lấy xấu xí để che mắt mọi người, cũng không nghĩ đến sẽ gặp phải trường hợp lúng túng như thế. Trong lòng của nàng, không khỏi một hồi oán hận.
20 Hoàng hậu nhân từ, khiến Lê Thải Nhi rất cảm động. Nước mắt, bất tri bất giác chảy xuống. Nàng nằm ở trong lồng ngực ấm áp của hoàng hậu, cảm thụ hơi thở thuộc về mẫu thân.