Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tử Thần Vương Phi: Lãnh Khốc Tôn Chủ, Mời!

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 50: Đại Hôn
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Tên khác: Chiến Thần Vương PhiThể loại: xuyên không, ngôn tình, cổ đại Tình trạng: truyện gồm 2 tậpLần đầu tiên cả hai gặp nhau trong tình huống hết sức bất ngờ và hài hước bởi lẽ khi nàng gặp hắn, hắn đã nói: "Tiểu mỹ nhân nàng là bị mê hoặc bởi dung mạo anh tuấn tuyệt sắc của ta nên mới đến đây xem trộm ta tắm sao?"Ngay khi nàng nghe được lời nói của hắn khiến sắc mặt của nàng liền  đen lại, "Ngươi có thể vô sỉ hơn được không?"Lần thứ hai nàng gặp hắn, hắn nói: "Tiểu mỹ nhân, nàng đã nhìn hết thảy thân thể ta rồi có phải nàng nên chịu trách nhiệm không?"nàng cau mày "Đào hoa ngươi vô số đi mà tìm mấy nàng ấy.

Danh sách chương Tử Thần Vương Phi: Lãnh Khốc Tôn Chủ, Mời!


Chương 1: Biến Thành Nữ Chính Xuyên Không

1 "Lam Khanh Khanh ngươi điên rồi" trên đỉnh núi có hai bóng dáng đang lui về phía vực

"Điên? Haha ta chính là bị các người bức điên đấy" một cô gái điên cuồn đi về phía trước cười như tu la mới bước lên từ địa ngục nhìn chằm chằm cô gái phía trước

"Khanh Khanh không như cô nghĩ đâu bọn họ.


Loading...

Chương 2: Nhận Làm Nghĩa Nữ

2 "Cô nương cô đừng chê chỗ này nhé, tạm ở đây. . . "

"Triệu bá mẫu không sao đâu, con cũng không phải là thiên kim cao cả gì" Lam Khanh Khanh cười cười nhìn Trương bá mẫu lòng thầm oán, ảnh đế đáng ghét sao không cho mình xuyên đến thời Tống, Đường hay gì gì ở Trung Nguyên ấy xuyên đến Mông Cổ làm cái quái gì?

Triệu thẩm kéo cô lại nhìn cô cười hiền hoà "cô nương à cô thật xinh đẹp nha, không chừng nam nhân ở thảo nguyên phải ngây ngất vì cô ấy"

"Bá mẫu người cứ gọi con là Khanh Khanh cũng được còn xinh đẹp thì không dám nhận"

Triệu bá đi lại vỗ vỗ vai nàng "Khanh Khanh con đừng khách sáo với chúng ta như vậy xem là người một nhà là được rồi"

Lam Khanh Khanh cười nhạt không đáp, người một nhà? Nàng còn có nhà sao?

"À bà kia chuẩn bị buổi tối đi Tiểu Lâm với Thư Nhi sắp về rồi đấy" Triệu bá lên tiếng nhắc nhở, Triệu thẩm cười cười quay sang Lam Khanh khanh nói "Tiểu Lâm và Thư Nhi ấy à là hai đứa con của ta, hai chúng nó lớn rồi cứ đi ra ngoài suốt ngày, hôm nay chúng nó về thì vừa vặn gặp con" Triệu thẩm vỗ vỗ nhẹ mu bàn tay Lam Khanh Khanh nói "Khanh Khanh con ngồi đây một lát ta vào làm bữa tối nhé"

Lam Khanh Khanh gật đầu, ngối bên đống lữa đang nhen nhói cháy bỗng hồi ức năm 8 tuổi như thủy triều trào về.


Chương 3: Hoang Dâm Vô Độ

3 Ngày qua ngày thắm thoát trôi, từ khi Lam Khanh Khanh xuyên qua đã ba ngày, nàng ở đây sống một cuộc sống vô lo vô nghĩ, thả mình trên thảo nguyên rộng lớn đầy tự do, không còn thù hận, oán trách.


Chương 4: Huyết Tẩy Hoàng Cung Mông Cổ

4 Lam Khanh Khanh và Triệu Khánh Lâm quay đầu nhanh chóng thúc ngựa trở về nhà, cảm giác bất an của nàng càng ngày càng lớn như muốn nuốt chửng cả ý thức.


Chương 5: Sai Lầm Lớn Nhất

5 Buổi sớm là lúc không khí trong lành nhất nhưng từ hoành cung Mông Cổ trở ra hơn mười dặm tràn ngập mùi máu. Dân chúng ai ai cũng bàn tán về cái chết của Đại Vương và hoàng tộc, người vui sướng khi thoát khỏi cảnh thống trị tàn bạo, vui vẻ vì tên Đại Vương như bạo chúa, hoang dâm vô độ đã chết.


Chương 6: Sự Vui Vẻ

6 Ánh nắng ấm áp gió nhẹ lay động, hương thơm thanh khiết đặt trưng chỉ có ở thảo nguyên vờn quanh mũi. Cái nắng, cái gió xua tan bao khí u ám hai ngày nay ở Mông Cổ, có người ở lại có người đã đi.


Chương 7: Bạch Y Nam Tử

7 Ngồi xe ngựa đi đến Viên Châu đã là một ngày sau, Viên Châu thương nhân vô số là nơi hội tụ nhiều loại thương nghiệp, thương nhân và tiểu thương.

Mặt trời lên cao ánh nắng chói chang không còn vị man mát đặc trưng của thảo nguyên nữa, "cô nương bảo trọng" sau khi xuống xe ngựa Lam Khanh Khanh theo đường mà nam nhân trung niên đánh xe đó chỉ dẫn đến kinh thành.


Chương 8

8 Cốc. . . cốc. . . cốc. . .

"Cô nương xin mở cửa" két cửa phòng mở ra Lam Khanh Khanh vận trung y khoát đại chiếc áo choàng búi tóc xõa ra tôn lên khuôn mặt xinh đẹp hiếm có.


Chương 9: Dạ Nguyệt Sơn Trang

9 Lam Khanh Khanh không kiên nể phất tay ngồi xuống gập quạt lại, nam tử áo đen cười haha "Lam cô nương tài giỏi ắc lại bỏ mạng dưới một cây kim nhỏ" nam tử áo đen đó chẵng ai khác chính là Mộ Dung Xuất.


Chương 10: Thập Nhị Tiểu Thư

10 Nam tử áo bào hướng Mộ Dung Xuất nói "tam đệ đệ gọi mọi người lại" nói rồi hắn phất áo đi vào đại sảng tâm tình vui phơi phới. Mộ Dung Xuất lắc đầu bắn tín hiệu lên trời rồi đu theo vào đại sảng.


Chương 11: Giới Thiệu Nhân Vật Dạ Nguyệt Sơn Trang

11 Dạ Nguyệt sơn trang có mười một vị công tử và thêm một vị tiểu thư, là sơn trang bật nhất Phong Nguyệt vương triều.

Nhân vật trong sơn trang:

Đại công tử _ Đông Phương Chính

Võ công tuyệt hảo nội lực thâm hậu, đã có thê tử ^^

Nhị công tử _ Bạch Mặc Thương

Ôn hoà ấm áp, thận trọng mưu mô, là một con hồ ly trong thương nghiệp, thủ lĩnh Thương ám.


Chương 12: Diêu Chính Vũ

12 Lam Khanh Khanh đi dạo trong hoa viên của Dạ Nguyệt sơn trang, tính đến nay nàng đã ở nơi này được ba ngày, phải nói ba ngày này trôi qua với nàng ngoài nhàm chán thì vẫn là nhàm chán.


Chương 13: Uyên Ương Phỉ Thúy

13 Lam Khanh Khanh cau mày nhìn bức họa vẽ đôi ngọc bội trên bàn "Cái gì vậy?". Diêu Chính Vũ khoát vai nàng "Sao thập nhị muội có hứng thú à?", "uhm đẹp đấy".


Chương 14: Nam Nhân Vô Sỉ

14 Lam Khanh Khanh vào một đại căn phòng trốn hai người kia, vừa thở phào nhẹ nhõm lại cảm giác có gì đó sai sai. Lam Khanh Khanh cứng nhắc xoay người lại nhìn một màng xuýt phun máu mũi.


Chương 15: Ngươi Có Thể Mặt Dày Hơn Được Không?

15 Thương Liên tận tình đưa Lam Khanh Khanh đi hết ngang dọc ngõ ngách trong thành Tây, miệng líu lo líu lít không ngừng y như người nàng lần đầu gặp ở Túy Yên lầu không phải là nàng ấy vậy

"Cô xem xem, đây là Cẩm Niên các là tiệm tơ lụa lớn nhất thành Tây, kia là Phượng Hiên lầu trà lâu nổi tiếng.


Chương 16: Nam Nhân Nguy Hiểm

16 "Chủ tử không điều tra được gì về người đó" Vân đi vào chán nản lắc đầu, "làm sao?" nam nhân yêu nghiệt đứng bê cửa sổ như có như không nói ta phiến phiến đôi ngọc bội trong tay.


Chương 17

17 Lam Khanh Khanh nhìn ngó xung quanh căn phòng mà Phong Nguyệt Vô Thần chuẩn bị cho nàng cau mày "tại sao phòng ta lại gần tẩm thất của ngươi nhỉ". "Dễ bảo vệ chủ, không tốt?" hắn cười đúng chuẩn hình tượng phong lưu ngả ngớn thường ngày.


Chương 18

18 Keng

~Chủy thủ của Lam Khanh Khanh bị chặn lại giữa không trung bởi một thanh nhuyễn kiếm, nàng cười lạnh nhìn Thiên đang chặn kiếm của nàng xoay tròn người đối phó hắn.


Chương 19: Vô Ưu

19 "Không phải Tôn chủ coi trọng cô sao?" Liễu Mộng ngây thơ hỏi, Lam Khanh Khanh vừa uống trà chưa kịp nuốt xuống đã phun ra.

"Khụ. . . Liễu Mộng cô có phải trí tưởng tượng hơi xa không?" Hắn thấy nàng có chỉ bản lĩnh nên mới vừa đe dọa vừa uy hiếp nàng làm thuộc hạ của hắn, còn nói hắn coi trọng nàng á, nàng thà tin heo nái leo cây.


Chương 20: Dạo Chơi Viên Linh Các

20 "Đang nghĩ gì?" Lam Khanh Khanh giật mình thoát ra khỏi dòng suy nghĩ quay đầu nhìn Phong Nguyệt Vô Thần thấy hắn vẫn nhắm mắt tựa vào thân cây cứ ngỡ mình nghe nhầm.


Loading...