1 "Phế vật, đừng có nằm ở đây giả chết, đứng lên cho ta !" Trong căn phòng cũ nát vang lên tiếng chửi rửa bén nhọn, xen lẫn tiếng roi da mạnh mẽ vang lên, không khí quẩn chút thê lương.
2 Không cần nghĩ cũng biết, Tiểu Thanh kia nói là dược, trên thực tế nàng cũng hiểu được, đó chỉ là mẩu thuốc mà hạ nhân Ninh gia không cần. Nhưng kỳ thật, thà có còn hơn không.
3 Chờ đem thân thể dưỡng tốt lắm, lại nhất tuyết tiền si a. Đi đến gương đồng tiền xem gương mặt đầy mụn nhọt của bản thân, thần sắc ngày càng lạnh. Khuôn mặt này của nàng vừa nhìn là biết bị hạ độc, nguyên chủ không hiểu là đắc tội với người nào, nhưng lại bị độc hại như thế.
4 Sáng hôm sau, Ninh Sở nhìn cháo loãng và bánh bao chay trên bàn, mặt tràn đầy hắc tuyến, nàng vẫn là không có thịt ăn a ~~ Này đối với nàng có bao nhiêu dày vò a ~~"Tiểu thư, ngày mai là ngày phát linh thạch, ngày mai sẽ có thịt ăn, người đừng làm khuôn mặt đó nữa a " Tiểu Thanh lo lắng nhìn khuôn mặt đen không thể đen hơn của NInh Sở.
5 " Cái gì ? " Đại trưởng lão mở to hai mắt nhìn, không thể tin được trừng NInh Sở. " Ngươi nói là sự thật ? " Đại trưởng lão tính cách vốn luôn ôn hòa đã thay đổi, trong mắt hắn ánh lên nồng đậm sát khí cùng tức giận.
6 Ninh Sở ở trên đường không ngừng nhìn ngó , đây là lần đầu tiên nàng ra đường kể từ khi đến nơi này. Nàng hôm nay ra ngoài, không vì cái gì khác , chỉ là vì kiếm tiền.
7 "Đi theo nàng, tra rõ ràng nàng là ai. " Ninh Sở đi rồi, Cố Phong Vân trầm giọng nói với lão Vương, nhìn theo bóng dáng Ninh Sở rời đi ánh mắt lóe lên tia khác thường.
8 Ninh Sở về nhà, phân phó Tiểu Thanh, nói: "Dược này đun mỗi ngày ba lần cho ta uống. " Ninh Sở đem gói thuốc đưa cho Tiểu Thanh, liền chuẩn bị trở về phòng.
9 "Tiểu thư. . . " Tiểu Thanh đứng một bên đã sớm bị dọa ngốc sau khi phục hồi tinh thần, không thể tin nhìn tiểu thư, thực là nhà nàng tiểu thư sao? Máu lạnh như vậy, tàn nhẫn như vậy.
10 "Đại bá, là ta đánh. " Ninh Sở không sợ hãi không ngập ngừng nhìn thẳng hai mắt Ninh Thiên Hạo, trong mắt không có nửa điểm chột dạ. Nghe xong lời Ninh Sở lời nói, Ninh Thiên Hạo nhíu nhíu đầu mày, chất nữ này của hắn tựa hồ trở nên không giống với khi trước.
11 Nghe xong phần đông người trong Ninh Gia nói, mặt Ninh Thiên Vũ cực độ vặn vẹo , một đôi mắt phẫn nộ che kín tơ máu. "Không được! Chẳng lẽ liền như vậy quên đi sao? Nữ nhi của ta liền như vậy bị phế ?" Ninh Thiên Vũ đối với người phía dưới rống to, lại nói tiếp: "Hôm nay chuyện như vậy không cho ta một cái công đạo, ta thề không bỏ qua!"Ninh Thiên hạo khó xử nhăn mày, mà Lưu Đình còn lại là một mặt sát ý nhìn Ninh Sở, hận không thể đem nàng bầm thây vạn đoạn.
12 Ninh Sở gắng nuốt xuống máu loãng trong ngực đang dâng lên, thấp giọng nói với Tiểu Thanh: "Tiểu Thanh, ngươi trở về cho ta lấy thuốc đến. ""Hảo hảo. " Tiểu Thanh rưng rưng gật đầu, vội vàng chạy đi ra ngoài.
13 "Mặc kệ , dưỡng thân mình tốt lên lại nói. " Ninh Sở không có nghĩ nhiều, đem đan dược nhét vào trong miệng. Nam nhân đã cứu bản thân, nói vậy cũng sẽ không thể hại bản thân.
14 Ngày tiếp. Giữa trưa. "Tiểu Thanh, ta đi ra ngoài một chút. " Ninh Sở phân phó một câu, xoay người biến mất ở trong viện. "Tiểu. . . " Tiểu Thanh vừa muốn thỉnh cầu Ninh Sở mang theo bản thân đi, trước mắt nơi nào còn có bóng dáng Ninh Sở.
15 Rất lạnh, Ninh Sở nhịn không được co rút thân mình, đem bản thân ôm thành một đoàn. Hoảng hốt, nàng cảm giác có người ở trên người bản thân động, tựa hồ bớt lạnh.
16 Li Nguyệt nữ tử kia thực lực rất cao, nếu cứng rắn muốn dẫn bản thân đi, bản thân sợ là không đi cũng phải đi rồi. Quả nhiên, thực lực chính là chênh lệch a.
17 "Tiểu thư, uống dược. " Tiểu Thanh bưng một chén canh dược đen như mực đi đến, thấy ly trà vỡ trên mặt đất, vội vàng đem canh dược đặt lên bàn, ngồi xổm bắt đầu thu thập.
18 Ninh Sở khóe miệng run rẩy một chút, thân mình run lẩy bẩy. Toàn thân dính hồ thật đúng là không thoải mái, chạy nhanh tắm rửa một cái. Nàng đẩy cửa phòng ra, Tiểu Thanh nguyên bản chính làngồi ở trong sân , nghe được tiếng mở cửa, vội vàng quay đầu.
19 Nhưng mà, ngay khi linh lực công kích đến nam tử kia , lại đột nhiên biến mất. Ninh Sở không thể tin mở to hai mắt nhìn, điều này sao có thể?Không cho nàng có nhiều thời giờ kinh ngạc, chỉ thấy người con gái bị đánh thẳng tắp bay ra ngoài, còn mỗi hai hài tử kia.
20 Ngươi. . . Vì sao?" Ninh Sở khiếp sợ nhìn Ninh Hãn, đầu đao trên ngực chứng minh tất cả điều nà"Ha ha. " Đáp lại lời nàng là tiếng cười lạnh lung đầy tàn nhẫn của Ninh Hãn.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24