1 t đám bà già, ông lão đang tập Thái Cực quyền ngoài công viên vậy. Hắn vừa đi quyền vừa trả lời ông Ba, nhưng hơi thở không gấp, không hụt, tựa như hắn đang vừa đứng vừa nói chuyện: “Cuốn Thời Đại Hậu Lê này dài quá, cháu mới chỉ đọc được một nửa.
2 Từ đó, một huyền thoại mới bắt đầu. Huyền thoại về một ông trùm. Huyền thoại về một người có cái hung danh vang dội, Hạo Chín Ngón. Hắn trở thành một gã điên cuồng, khát máu, hung tàn.
3 Lý Hạo như chết đứng. Hắn lặng người hồi lâu. Lão thái giám cất tiếng khuyên bảo mãi hắn mới phục hồi lại tinh thần đi theo lão thái giám. Hắn được dẫn đến một nhà tắm rất rộng rãi, ở giữa có một bồn tắm xa hoa, lộng lẫy.
4 Lý Hạo đang gục đầu trên bàn mơ màng ngủ, chợt nghe tiếng the thé vọng đến: “Hoàng thượng, Hoàng thượng, đã đến giờ Mão rồi, hoàng thượng mau dậy đi ạ.
5 Lão thái giám dẫn đường mời Lý Hạo vào điện chầu. Khi Lý Hạo bước vào điện, thì thái giám Lê Việt Tiến cất tiếng the thé hô vang: “Hoàng thượng giá lâm.
6 Lý Hạo quét mắt nhìn hồi lâu, thấy quần thần phía dưới vẫn im phăng phắc, không ai mảy may động đậy. Lý Hạo ngầm tức giận, chẳng lẽ mấy tên ôn thần đồng loạt cấm khẩu, cố ý muốn làm xấu mặt mình.
7 Lý Hạo quay sang hỏi thái úy Đàm Dĩ Mông: “Vậy Đàm thái úy có cao kiến gì về việc giặc cướp hay không?” Đàm Dĩ Mông quản lý hoàn toàn việc binh, nên hỏi hắn cũng không sai.
8 Gia tộc họ Trần vốn sinh sống quanh năm bằng nghề đánh bắt cá trên sông nước, họ thường làm ăn ở những vùng cửa sông ven biển, đến đời Trần Lý đã trở thành một thế gia vọng tộc, có thế lực cường đại bao trùm khắp vùng Hải Ấp.
9 Lý Hạo vừa đặt chân vào phòng ngự thiện đã ngửi thấy mùi trầm hương thơm mát, trong lành. Hắn nhắm mắt, dưỡng thần, hít thật sâu, đồng thời nuốt một ngụm nước bọt.
10 Giấc ngủ trưa rất bổ ích. Thời gian còn trai trẻ, Lý Hạo luôn luôn ở trong hoàn cảnh nguy hiểm, lúc nào cũng phải cảnh giác, đề phòng. Bởi vậy, khi ngủ trưa hắn chưa bao giờ ngon giấc.
11 Con người là loại động vật bậc cao kỳ quái. Đời sống giao tiếp của con người rất đa dạng và phong phú. Có đôi khi, hai người nói chuyện với nhau rất tâm đầu ý hợp, cả hai có thể trò chuyện suốt cả nửa ngày.
12 Sau khi Lý Hạo rời khỏi điện Trường Xuân, trở về ngự thư phòng. Hắn lục lọi các tài liệu, cổ thư để trau dồi thêm những kiến thức của thời xưa, chủ yếu là những điều cần biết của thời Lý.
13 Lý Hạo vừa tường thuật sự tình của buổi điện chầu ban sáng, vừa nhìn biến hóa trên nét mặt của Đàm thái hậu. Đến đoạn Đàm Dĩ Mông bị Tô Trung Từ giễu cợt thì khuôn mặt Đàm thái hậu chau lại, đoạn lắc đầu thở dài.
14 Khi nghe Lý Hạo khẳng định sẽ đi gặp hoàng hậu Đàm Ngọc Trúc thì Đàm thái hậu nở nụ cười rạng rỡ. Tiếp theo, nàng tiếp tục hỏi hắn những chuyện vặt vãnh khác.
15 Lý Hạo thấy những binh lính quỳ gối dưới đất im phăng phắc, ai nấy đều nghiêm trang cúi đầu. Hắn rất hài lòng trước kỷ luật của đội túc vệ do Lý Thông chỉ huy.
16 Một luồng điện chạy rần rần từ vành tai Lý Hạo lên tới bộ não rồi chạy ngược xuống phần dưới. Lý Hạo cảm giác một luồng hơi nóng từ đan điền như bộc phá ra khỏi cơ thể.
17 Xuân Lan thấy Lý Hạo rơi nước mắt, cứ ngỡ rằng hắn đau lòng vì hoàn cảnh của hai tỷ muội nàng, Xuân Lan vội vã khuyên: “Chúng nô tỳ đáng chết. Chúng nô tỳ không nên nói ra những lời như vậy.
18 Lý Hạo rón rén bước lại gần Trần Thị Dung thật nhẹ nhàng. Khi đến sát phía sau nàng, Lý Hạo vỗ nhẹ hai tay vào lưng nàng, gào lớn: “Hù”. Trần nguyên phi quay lại nhìn hắn nở nụ cười tươi tắn: “Hoàng thượng đã đến đó sao?” Nàng đứng dậy đi lại bàn trà nước, yểu điệu ngồi xuống ghế.
19 Lý Hạo kể cho Trần Thị Dung nghe nội dung cũng tương tự như kể cho Đàm thái hậu. Có một điểm khác chính là phong cách. Mỗi khi nhắc đến những chuyện liên quan tới gia tộc họ Trần, hắn luôn tỏ vẻ sùng bái, ca ngợi, tôn vinh.
20 Lý Hạo nắm chặt tay Trần Thị Dung đè lên ngực, như sợ rằng bàn tay nàng biến mất, hắn sẽ chết ngay lập tức vậy. Hắn cố biến đôi mắt của hắn trở nên long lanh.
Thể loại: Huyền Huyễn, Truyện Teen, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 16