1 Tại đại sảnh lầu một của khách sạn Thiên Nga Trắng đang tổ chức một buổi họp báo. Hai tháng trước, tập đoàn Thịnh Trạc đã phải hao tốn hết năm ngàn vạn và dốc sức trong năm nay để chế tác một bộ phim truyền hình, nghe nói lần này đích thân tổng giám đốc của Tập đoàn Thịnh Trạc ra mặt, khách mời là các diễn viên điện ảnh và truyền hình nổi tiếng trong nghề, một vài người mới bước vào nghề cũng gia nhập hợp tác ký hợp đồng, họ đều mong chờ được gặp diễn viên chính.
2 Chuyện xưa nói về sáu năm trước. Thời kỳ cổ đại. . Tại một sơn cốc trống trải, trên đỉnh đồi đang có hai người lặng lẽ giằng co, chiến đấu. Nam tử một bộ bạch y theo gió tung bay, lộ ra một nụ cười khinh bỉ, tự đại nói:“Lý Thắng, nếu như ngươi ngoan ngoãn vứt bỏ vũ khí đầu hàng, quy thuận triều đình, bổn hoàng tử sẽ xem xét lưu lại cho ngươi một con đường sống.
3 Sáu giờ chiều, sân trường hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có vài người lao công đang tất bật làm vệ sinh. Trong thang lầu phía dưới, Trạc Thác ngồi dưới đất, dựa lưng vào tường ngủ say, phải cho đến khi mùi cơm truyền đến anh mới tỉnh lại, bước lên cầu thang, hướng mùi cơm đi đến.
4 Trần Tĩnh Di về nhà thì thấy Trạc Thác lại đang tựa vào cửa mà ngủ ngon lành, cô quát lớn: “Này, sao anh lại xuất hiện vào lúc này thế?”Bị cô gọi, Trạc Thác lập tức tỉnh táo lại, đứng lên, đau lòng nói: “Thật xin lỗi, nhưng tôi thật sự không có chỗ nào để đi.
5 Một căn phòng thanh tịnh, bàn học, giường, ngoài ra còn có đệm chăn, ghế sofa nhỏ và một chiếc ghế dựa, tất cả đều là màu lam. Thẩm Tư Vũ ngồi trên ghế, đầu óc trống rỗng nhìn màn hình máy tính.
6 Trên chiếc bàn trà nhỏ bày biện đơn giản và bình thường hai món ăn với súp, Trạc Thác và Trần dì Tĩnh đang ăn uống ngon miệng. Đột nhiên, điện thoại trên bàn reo, nghe thấy tiếng chuông Trần dì Tĩnh đang chuẩn bị đứng dậy nghe điện thì Trạc Thác đã nhanh hơn cô một bước, anh cầm lấy điện thoại đặt bên tai, nhẹ nhàng nói: “A lô!”“Thác!” Đầu dây bên kia truyền tới một tiếng nói êm dịu.
7 Đang ngồi trước máy tính, Tư Vũ nhìn lên đồng hồ rồi bấm số điện thoại của Trạc Thác: “Thác!”“Vũ nhi!” Bên kia truyền đến tiếng nói vui mừng của Trạc Thác.
8 Sáng nay, Tư Vũ đi học như mọi khi nhưng cô không phát hiện ra có điều gì khác lạ. Vừa bước vào lớp, thấy không ít bạn học nhìn cô chỉ trỏ, xì xào bàn tán.
9 Khi Trạc Thác đang mệt mỏi về chỗ ở thì dì Tĩnh đã làm nấu xong bữa tối như thường lệ. Hai người đối diện yên lặng ăn cơm. dì Tĩnh nhìn anh vài lần, ngần ngại nói: “A Thác, trong trường hôm nay đã xảy ra một việc lớn.
10 Hôm nay là ngày nghỉ đầu tiên của Trạc Thác sau một tuần làm việc, may thay lại đúng vào Chủ Nhật – ngày dì Tĩnh về lại cô nhi viện. Tư Vũ liền đưa Trạc Thác về nhà mình.
11 Tư Vũ đang ngủ say, đột nhiên cảm giác được có cái gì đó bò trên thân thể mình còn kèm theo một cảm giác lạ thường, cô mở mắt ra, thấy Trạc Thác đang ghé sát trên người mình, một tay soa nắn bờ ngực mình, tay kia đón nhận chỗ tư mật trên cơ thể mình.
12 Trạc Thác ở lại Thẩm gia năm ngày, đến khi bà Thẩm gọi điện bảo ngày mai trở về, Tư Vũ mới lưu luyến tiễn anh đi. Năm ngày này đối với Tư Vũ mà nói quả thực là thiên đường ở nhân gian.
13 "Tư Vũ!” Trước cửa nhà hang, Tư Đồ Thụy gọi cô lại. “A Thụy, không cần lo cho em. ” Tư Vũ nhìn anh. “Em từ chối chuyện của chúng ta có phải là vì hắn?”Tư Vũ ngạc nhiên một lát rồi bình tĩnh nói: “Em không hiểu anh đang nói gì.
14 Giữa trưa, Tư Vũ bước nhanh vào nhà, thấy không khí trong nhà có gì đó không giống với ngày thường, cô đến trước ghế sofa, gọi bà Thẩm một tiếng: “Mẹ, con về rồi.
15 Trạc Thác ngồi nghiêm chỉnh ở đại sảnh Thẩm gia. Vừa rồi bà Thẩm đến tiệm rửa xe tìm anh, nói ông Thẩm có chuyện muốn thương lượng. Lúc này, một người đàn ông trung niên từ trên lầu bước xuống, đến trước ghế sofa, ánh mắt sắc bén chăm chú nhìn Trạc Thác.
16 “Bác sĩ Lưu, Tiểu Vũ nó………. Không có chuyện gì chứ?” Sau khi bình tĩnh lại, họ mới lo lắng hỏi. Bác sĩ Lưu trao cho họ một ánh mắt yên tâm nói: “Không sao, vừa rồi do kích động nhất thời, huống hồ lại vừa mang thai không lâu nên dẫn đến hôn mê, tiểu thư sẽ sớm tỉnh lại thôi.
17 Sau bữa cơm tối, Tư Vũ trở về phòng chờ điện thoại của Trạc Thác. Cô vừa mới ngồi xuống, bà Thẩm đến bên cạnh, âu sầu nói: “Tiểu Vũ, chúng ta quyết định rồi, mai sẽ dẫn con đến bệnh viện phá thai.
18 Trạc Thác sắp điên rồi. Mấy ngày nay đối với anh mà nói là khoảng thời gian khó khăn nhất. Tối thứ sáu sau khi đi làm về, anh nghe dì Tĩnh nói Vũ nhi đang có cốt nhục của mình, anh mừng rỡ như điên, vội gọi điện sẵn sang chia sẻ hạnh phúc với cô nhưng không ai nghe máy.
19 Sáu năm sau………………. Trong ‘phòng tổng thống’ xa hoa, có hai người đặc biệt trên giường đang diễn ra một hồi phóng đãng, thần hồn ham muốn trào dâng!Lồng ngực rộng của chàng trai đang lắc lư, mông thì đong đưa theo eo bụng không ngừng tiến vào.
20 Chuông đồng hồ báo thức vang lên, Tư Vũ từ từ tỉnh dậy, nhìn xấp tranh trước mặt cô mới nhớ ra đêm qua khóc mệt quá nên cứ thế ngủ gục trên bàn máy tính.