21 Tối qua lại mất ngủ, sáng nay Tư Vũ lại để đôi mắt gấu mèo ra khỏi nhà. Cô vừa đến công ty, thấy không khí có gì đó không bình thường, cô cảm giác giống như có bão tố sắp xảy ra vậy.
22 Không giống với vẻ nhu hòa bên ngoài, bên trong bố trí một loạt màu trang nhã, sắc điệu u ám, thở mạnh một cái có thể làm cho người ta có cảm giác không lạnh mà buốt.
23 Hôm sau, Tư Vũ lấy cớ nói với ông bà Thẩm rằng công ty phái cô ra nước ngoài công tác, có thể một tháng nữa mới về. Tuy Trạc Thác nói cô không cần phải mang theo bất cứ cái gì, nhưng tránh để người nhà nghi ngờ nên cô mang theo một cái cặp da nhỏ, bên trong ngoại trừ một bộ quần áo ra, những thứ khác đều là dụng cụ vẽ tranh.
24 Kim đồng hồ vừa chỉ đúng bảy giờ, Tư Vũ thức dậy theo thói quen, cô vội vàng bước từ ghế salon xuống, khi đang chuẩn bị bước đến phòng tắm cô mới phát hiện phòng này rất lạ.
25 Dòng tinh dịch nóng hổi bắn vào nơi sâu thẳm trong u cốc, dục vọng đã đạt tới cao trào, Trạc Thác gầm nhẹ một tiếng rồi ghé sát vào người Tư Vũ, đôi mắt chậm rãi nhắm lại và anh đã chìm vào giấc ngủ.
26 Trên con đường nhộn nhịp, Tư Vũ đang lê đôi chân bước đi, trong đầu cô cứ hiện lên những hình ảnh đáng ghét vừa rồi, ý thức của cô càng ngày càng loạn, bước đi cũng càng lúc càng trở nên nhẹ hơn, đường đi cũng bắt đầu lảo đảo.
27 Trong phòng họp rộng lớn. Mọi người đều im như hến, nơm nớp lo sợ nhìn chàng trai với khuôn mặt lạnh như băng ngồi ở giữa, dù mọi ngày anh rất lạnh lùng nhưng vẫn tốt hơn so với hôm nay: u ám khủng bố như sấm, người nào nói sai một chút hoặc nói nhỏ đều bị anh chỉ trích.
28 Tư Vũ tỉnh lại theo thói quen, nhìn giờ trên điện thoại đã là chín giờ thì vội vàng đứng dậy chạy vào nhà tắm. Sau khi vệ sinh cá nhân xong cô bước ra phòng khách, đúng lúc đó Trạc Thác gửi đến một tin nhắn: Vũ nhi, em đã dậy chưa? Lúc sáng thức dậy thấy em đang ngủ ngon lành bên cạnh nên anh không đành lòng gọi em dậy.
29 Tư Vũ ngồi đối diện với tờ giấy trắng trên giá vẽ mà đầu óc cô hoàn toàn hỗn độn, không biết mình nên vẽ về đề tài gì nữa. Nửa tiếng trôi qua cô vẫn không thể bình tĩnh lại bởi trong đầu cứ xuất hiện hình ảnh vừa nãy.
30 Sau đó vài ngày Trạc Thác vẫn lạnh lùng với cô, cô cũng không còn chủ động nói chuyện với anh dù chỉ một câu nữa. Chỉ có khi trên giường họ mới phối hợp ăn ý với nhau thôi.
31 Tư Vũ đứng trước đại sảnh lớn của bệnh viện không ngừng nhìn tờ báo cáo trong tay, vừa kích động vừa vui mừng. Mấy ngày nay cô luôn cảm thấy toàn thân mệt mỏi, thích ngủ, rất buồn nôn, kinh nguyệt lại không thấy.
32 Hai tháng sau đó, thời gian trôi qua một cách yên bình, tập đoàn ảnh nghiệp Thịnh Trạc lại khai mạc hai bộ phim nữa, thời gian Trạc Thác ở công ty càng lúc càng nhiều thêm nên dĩ nhiên ở nhà lại rất thiếu vắng, mỗi tối anh đều cố gắng về nhà ăn cơm sớm với Tư Vũ, đây là điều mà Tư Vũ cảm động nhất.
33 “Mẹ, con biết rồi, con sẽ chú ý! Ba mẹ cũng phải chú ý sức khỏe, mấy ngày nữa con sẽ về thăm hai người. ” Vừa về đến nhà, Tư Vũ không chờ đợi được mà gọi điện chia sẻ tin vui với ba mẹ.
34 Mặt trời vừa mới ló dạng, ánh nắng xuyên thấu qua bức màn mỏng manh mang lại hơi ấm khắp căn phòng. Tư Vũ chậm rãi mở mắt, cô cảm tưởng như mình đã ngủ qua một thế kỷ dài, nếu như có thể, cô thật sự không muốn tỉnh lại nữa.
35 Có thể do cả thể xác và tinh thần quá mệt mỏi nên mãi đến bảy giờ tối Tư Vũ mới tỉnh lại, tuy nhiên Mục Thuần không để cô rời khỏi lồng ngực mình nửa bước, nhưng nghĩ đến khoảng thời gian dài như vậy cô chưa ăn gì, chắc đói bụng lắm nên anh vội vàng kéo cô lên xe chạy vào nội thành.
36 Trong văn phòng Trạc Thác duỗi thẳng người trên chiếc ghế lớn chăm chú nhìn tập văn kiện, trên chiếc ghế salon cách đó không xa có một đứa trẻ tuấn tú đang ngủ say.
37 Ban đêm trên bãi cát vô cùng thanh tĩnh chỉ có một số người đi tới đi lui, người nào đi qua đều có đôi có cặp, trong mắt chỉ có nhau, không ai để ý đến một người đang ngồi trên bờ cát – một người con gái mỹ lệ với thần sắc ngơ ngác.
38 Tư Vũ mở to mắt, thấy mình đang tựa vào lồng ngực to lớn của anh, một bàn tay đặt bên hông mình, tay còn lại đặt trên má phải của mình. Cô buồn bực giương mắt lên trên nhìn lại, khi cô thấy gương mặt quen thuộc đó thì lập tức ngẩn người.
39 Trong văn phòng xử lý xa hoa, Trạc Thác trầm mặc nghiêng người dựa vào ghế lớn nhìn chằm chằm vào dãy số trên điện thoại mà chần chừ, đã rất nhiều lần anh muốn “quay số điện thoại” nhưng cuối cùng lại thôi.
40 Tư Vũ vừa rời giường không lâu thì bên tai truyền đến tiếng chuông cửa. Cô ra mở cửa thì thấy bà Thẩm đã đứng ở ngoài rồi. “Mẹ, sao sớm vậy đã tới rồi?” Cô ngạc nhiên hỏi.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 100