1 “Ặc, có lầm hay không aaaaaaaaa!!!!!!!!! Thời khắc mấu chốt lại mất điện!!!!!!!!!!! Phòng kỹ thuật toàn là một đám bao cỏ và đầu heo, đúng là lãng phí tài nguyên quá đi!!!!!!!” – Tôi quay mặt hướng về phòng kỹ thuật, tức giận mắng chửi, sau đó còn hung hăng giơ lên ngón giữa.
2 Từ đằng xa, chúng tôi nhìn thấy một tòa nhà to lớn, độ bề thế ngang ngửa với trường đại học của hai đứa luôn. Nhưng hình dáng so với tưởng tượng của tôi có chút khác biệt, không quỷ dị cũng không âm u.
3 Trong lúc tôi đang cố gắng phân tích hành vi cùng tâm lý kỳ lạ của mình, bạn Lạc Thủy Thanh Điểu đáng thương – chính là Thảo Hoa Mai, rốt cuộc giết đủ 100 con gà cấp 1, vui vẻ ôm tiểu thiên sứ chờ hồi máu.
4 Căn tin vắng người đến đáng thương. Có lẽ mọi người đều đang chơi Hồng Hoang. Tôi một người nhảy tới nhảy lui giữa các dãy hàng để mua đủ 6 loại cơm khác nhau.
5 Sau khi đuổi Thanh Điểu đi, tôi ngồi nhìn mưa rơi, ý tưởng đột phá vào trong đầu. Không biết lấy cầm máu tán (bột thuốc) trộn với nước thì có trở thành cầm máu hoàn (viên thuốc) không nhỉ? Nghĩ liền làm, tôi lấy miếng gỗ cấp 2, gọt đẽo loáng loáng thành một cái chậu gỗ, hứng miếng nước mưa.
6 (tình cảnh xảy ra đúng logic nhưng lại ngoài dự liệu)
Tôi không gặp được công chúa tộc Tính Tính, đây là hợp lý. Tôi bị nhốt trong tù, cây cung bị cướp mất, vị trí bị che dấu, đây cũng hợp lý nốt.
7 Đi trên đường cái của Mất Phương Hướng Trấn, tỷ lệ người ngoái đầu nhìn hai đứa chúng tôi là 200%. Cứ thử nghĩ mà xem, một người mặc hoàng kim giáp, cầm trong tay hoàng kim kiếm, cả người sáng chóe như thiên binh hạ phạm; còn một người thì toàn thân đen thui, cầm trong tay một cây cung quái dị đen tuyền, vừa đi vừa âm trầm cười một cách khủng bố như sứ giả địa ngục.
8 Lúc tìm được Ám Ảnh, tôi đã hoàn toàn thoát lực, trực tiếp ngã xuống, nằm ngay đơ trên mặt đất.
“Xảy ra chuyện gì?” – Ám Ảnh vừa chém hắc hùng (gấu đen) vừa lên tiếng hỏi thăm.
9 (Quý trùng sinh mạng, tránh xa đánh đấm)
Thứ hai. Buổi sáng.
“Tiểu Lược! Bà thoa đến mấy tầng phấn lên mặt rồi. Còn không mau lên sẽ đến muộn đó.
10 -Đệ 1: Thiên Hạ Long Quỷ, 15 cấp 0%
-Đệ 2: Ám Ảnh, 14 cấp 99%
Lúc này tiếng hệ thống thông báo trên toàn khu vực cũng vang lên.
>> Hệ thống: Người chơi Thiên Hạ Long Quỷ là người đầu tiên đạt tới cấp 15.
11 Ám Ảnh chém chết một con quái, đưa tay lau mồ hôi, mở bảng đẳng cấp ra xem, vẫn đứng thứ 2, cười khổ.
“Tên Thiên Hạ Long Quỷ này là kẻ điên hay sao? Mình train bất kể ngày đêm, kết quả vẫn chênh lệch.
12 Nửa giờ sau, chúng tôi một đoàn 6 người nghênh ngang đi giữa rừng rậm Tri Chu, trong miệng tôi còn ngậm một cây nấm mà Trộm Long Tráo Phượng vừa nướng xong.
13 Cả đám ngoan ngoãn đi theo tên pháp sư biến thái kia, thành thật như con ngoan trò giỏi, đến đánh rắm cũng không dám.
Tên pháp sư này so với Đông Phương Bất Bại còn biến thái hơn.
14 Bởi vì tôi vượt qua kỳ thi một cách thuận lợi, cho nên lần kế tiếp log in vào game thì tâm tình rất tốt.
Hăng hái gửi tin cho ngũ tặc: “Cao thủ tôi đã trở lại!!!!”
Thật ra tôi còn muốn gửi tin cho Ám Ảnh để kể lể những chuyện đã phát sinh, nhưng từ lúc tôi đặt chân vào rừng rậm Tri Chu liền không thể liên lạc với ngoại giới.
15 Trong lúc tôi đang buồn rầu vì chuyện làm nhiệm vụ thì Thảo Hoa Mai đã bước lên con đường làm quan rộng mở. Soái Ca rốt cuộc lên tới cấp 20. Triệu Hoán Liên Minh chính thức thành lập, trong vòng 3 giờ nhân số đã lên đến 1700 và vẫn còn tiếp tục tăng trưởng.
16 “Ánh trăng đêm nay thật đẹp a~” – một thiếu niên tóc vàng tí tởn cười đùa nhìn Ám Ảnh, trong tay hắn cầm một cây kem cỡ bự, cực kỳ vô sỉ ngồi trên bệ cửa sổ của tổng hội Huyết Nhạn Các.
17 Ngục giam, hai từ này sẽ khiến người ta liên tưởng tới một nơi âm u, đầy mùi khai của nước tiểu, roi da bàn ủi, vết máu loang lổ…v…v… haiz, hình như tôi bị phim cổ trang đầu độc rồi, sao cứ nghĩ tới mấy hình ảnh kinh dị này chứ?! Tôi thừa dịp có ánh trăng sáng, nương theo bóng cây đại thụ, sờ soạng đi tới ngục giam của Yêu Hồ tộc.
18 (chuyện xấu hay chuyện tốt còn chưa biết)
“Sâu ~ Sâu ~”
Tôi ở lầu 4 liền nhìn thấy Lam Khải Y đang gian nan len lỏi giữa dòng người vừa tan học, giơ tay vẫy vẫy.
19 Làm sao để giết chết Hồng Tước Vương? Tôi bắt đầu tính toán.
Huyệt động tuy lớn nhưng so với không gian thoáng đãng bên ngoài vẫn thuộc dạng hạn chế bó buộc.
20 “Sâu, bà thật sự không lên trò chơi?”
“Không lên. ”
“Bà thật sự thật sự không lên trò chơi?”
“Thật sự thật sự không lên. ”
“Sâu, bà…”
“Thú Thú, bà lúc nào trở nên nhiều lời dài dòng như vậy? Đã nói là không lên, đánh chết tui cũng không lên.