21 Du phi nhìn Long Phụng Ngọc phơi bày âm mưu của nàng. Thẹn quá hóa giận, chỉ có thể khiến hoàng thượng cho nàng chỗ dựa. "Hoàng thượng, người xem, xem xem nhi tử của người nói chuyện với ta thế nào? Trong mắt của hắn, căn bản cũng không có coi ta trưởng bối! Thay vì bị nhi tử của người nhục nhã như vậy, ta còn không bằng chết đi cho xong.
22 Một loại cảm xúc phức tạp, tập kích trái tim Lê Thải Nhi. Nàng hận hắn, bởi vì hắn vô tình vô nghĩa, cũng bởi vì hắn đối nàng lạnh nhạt và coi thường!Người đàn ông lạnh lùng này, thế nhưng hiểu được chuyện ly trà, không phải lỗi của Lê Thải Nhi nàng.
23 Trần thái y vừa nhìn Vương Gia nổi giận, liền khuyên nhủ Lê Thải Nhi. "Vương phi, Vương Gia cũng là vì sức khỏe của người. Nếu như áp dụng giải phẫu, đôi tay này của người, sẽ trở thành đôi tay ngọc hoàn mỹ nhất ! Người không hy vọng chính mình trở thành như vậy sao?" Trần thái y vừa bôi thuốc cho Lê Thải Nhi, vừa kiên nhẫn khuyên can.
24 Lê Thải Nhi đi theo hoàng hậu vào nội thất. "Lê Nhi, mang chậu nước tới đây. " Hoàng hậu nhìn Lê Thải Nhi, phân phó cung nữ bên cạnh. Nha đầu này là xinh đẹp hay xấu xí, chỉ cần rửa mặt sẽ biết rõ.
25 Đoàn người Long Phụng Ngọc, xuống trước núi trước khi mặt trời nặn, chậm dãi trở lại Ngọc Vương Phủ. Vừa tới Long Phượng hiên, một nha hoàn liền hoảng hốt chạy tới.
26 Khuôn mặt Long Phụng Ngọc tràn đầy vui mừng, đưa tay ôm đứa nhỏ trong tã. Đứa nhỏ thật nhỏ bé! Khuôn mặt nho nhỏ, nhăn nheo. Chưa mở mắt ra, thế nhưng vẫn khóc ra nước mắt.
27 Lúc nửa đêm, bóng tối bao trùm toàn bộ thế giới. Trong Ngọc Vương Phủ, truyền đến một giai điệu du dương thương cảm. Với Thuận Phong đang tuần tra trên nóc nhà, âm thầm suy tư.
28 Với Thuận Phong nằm ở trong phòng ngủ của mình, thế nào đều không thể tiến vào mộng đẹp. Trong óc của hắn, vẫn thoáng hiện ra dung nhan của Lê Thải Nhi.
29 Long Phụng Ngọc vừa thay y phục vừa âm thầm suy nghĩ. Lê Thải Nhi không muốn lại mặt, để Long Phụng Ngọc hắn bớt đi không ít khó khăn. Nha đầu xấu xí này, tại sao không muốn đi lại mặt? Vì cha mẹ đều qua đời? Không muốn tranh giành với Vinh Lệ Nhi? Sợ hắn ở giữa bị làm khó? Hay không muốn cùng hắn trở về phủ?Không cần biết là vì lý do gì, nàng không muốn trở về phủ cũng bớt đi không ít phiền toái không cần thiết cho hắn!Long Phụng Ngọc nhìn cảnh xuân trước mặt, Vinh Lệ Nhi tràn đầy vui vẻ, không nhịn được mà hôn lên mặt nàng một cái.
30 Vinh Lệ Nhi mặt mày hớn hở, được Long Phung Ngọc đỡ xuống, bước đi duyên dáng, cả hai cùng xuống kiệu. Hai người ngồi một cỗ kiệu, quần thần quỳ rạp trên mặt đất.
31 Mặt của Long phụng Ngọc âm trầm, thật là dọa người! Trong ánh mắt, mang theo đau thương không thể nói lên lời! Sau đau thương là ánh mắt muốn giết người.
32 Trong Ngưng Hương các, một loạt người đứng. Những người này, đều là những người hôm nay đã tới Ngưng Hương các. Nói cách khác, những người này bị tình nghi cao.
33 Với Thuận Phong hỏi tiếp, "Ngươi cho Tiểu Vương Gia uống nước, là ai đưa tới?" Tiểu nha hoàn vừa nghe, cảm thấy có hi vọng sống sót. Nàng quỳ trên mặt đất, nói lắp bắp.
34 Với Thuận Phong vừa thấy bộ dáng kia của Hầu Tam, liền cảm thấy có chút tình nghi hắn. Không phải hắn trông mặt mà bắt hình dong, mà là mắt tên Hầu tam kia cứ xoay tròn như mày gian mắt chuột, làm cho hắn càng thêm nghi ngờ.
35 Với Thuận Phong liếc nhìn Hầu Tam và tiểu nha hoàn, phân phó thuộc hạ, "Người tới, mang hai người bị tình nghi này, nhốt vào trong địa lao. Hai binh sĩ đi tới, áp giải tiểu nha hoàn và Hầu Tam.
36 Các binh sĩ, xuyên qua biệt viện của Long Phương hiên. Mỗi một nơi, đều đã điều tra một lần. Lục tung, quần áo rơi khắp nơi trên đất. Cả căn phòng, một mảnh bừa bãi!"Khởi bẩm Vương gia, lục soát không có bất luận chứng cớ gì.
37 Một khối trắng nõn trơn bóng, lại còn như băng nữ thể, hiện ra trước mặt Long Phụng Ngọc. Thon dài, thắt lưng không đầy nắm tay. Cánh tay ngọc kia trắng hơn tuyết, non mềm hơn ngó sen, bao lấy hai gò bồng đứng thẳng kia.
38 Nha đầu chết tiệt này, chứng cớ trước mặt, còn dám chống chế!"Muốn chết, ta thành toàn ngươi. " Kiếm Long Phụng Ngọc lần thứ hai đâm tới. Với Thuận Phong không kịp chặn lại, chỉ có thể lấy thân mình chống đỡ.
39 Một gã thái giám, đứng ở bên trong biệt viện Long Phượng Hiên, cao giọng tuyên đọc khẩu dụ hoàng hậu. "Mọi người Ngọc Vương Phủ, quỳ nghe khẩu dụ của hoàng hậu.
40 Với Thuận Phong lấy được chữ ký khẩu cung của Hầu Tam, trong mắt lộ ra hài lòng mỉm cười. Cùng lúc đó, hai chủ tớ trong Phượng Nghi uyển, cũng đang nghĩ ra đối sách bí mật!Vinh Lệ Nhi như kiến bò trên chảo nóng, đi qua đi lại.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 161