1 Gió lạnh vẫn tiếp tục thổi, cơn mưa phùn rả rích, sấm chớp chợt lóe rồi lại xẹt ngang qua bầu trời, tiếng sấm ầm ầm vẫn không ngớt bên tai, lúc này những con đường trở nên mù mịt.
2 Kiếp thứ hai: Thời Minh Mạc, chiến tranh liên miên, hoạn quan chuyên chính, triều đình vì phải đối phó tộc Nữ Chân xâm lược và lũ giặc cỏ nên không ngừng tăng thuế, mọi gánh nặng đều đổ lên đầu dân chúng, khiến người dân rơi vào đường cùng.
3 Hắn cứ nghĩ rằng thiên kim Mộc gia giống như mọi người đồn đại, là một cô gái có khuôn mặt cực kỳ xấu xí, hắn cho rằng vì nàng không coi trọng môn đăng hộ đối, nhất quyết muốn gả cho hắn, trở thành thê tử của hắn là bởi vì thân thể nàng bị tàn tật.
4 Một vùng đất tối tăm, hướng tầm mắt ra xa, giơ tay lên không thấy được năm ngón, gió lạnh gào thét, hơi lạnh tràn ngập khắp nơi, tiếng khóc rời rạc lúc xa lúc gần.
5 Mộc Nguyệt Ngân không thể tin nhìn chăm chú vào tờ báo trên bàn, tựa đề rõ ràng đã được phóng rất to, cô cảm thấy như có khúc xương mắc nơi cổ họng không sao thở nổi, lỗ tai như có tiếng động ù ù, tim đập dồn dập, thân thể khẽ run rẩy, giống như chịu một cú sốc quá lớn làm cô quên mất cơ thể phải cử động thế nào.
6 Ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa, chiếu lên chiếc giường. Thương Nhạc từ từ mở hai mắt, con người dịu dàng của đêm qua đã sớm biến mất, thay vào đó là người đàn ông thâm trầm sắc bén.
7 Trong căn phòng tối, vang lên những tiếng thở gấp cùng tiếng rên rỉ kích tình, trên chiếc giường rộng rãi, đôi nam nữ quấn quýt lấy nhau, cùng nhau cảm nhận khoái cảm.
8 Mưa to liên tục mấy ngày liền, bầu trời mây đen dày đặc. Qua bảy giờ hai mươi, Mộc Nguyệt Ngân xách theo hộp giữ ấm vội chạy đến chỗ ở Thương Nhạc, đợi trước khi anh ra cửa, sớm hơn một chút đem đến cho anh.
9 Cửa phòng được mở ra, Mộc Nguyệt Ngân đi từng bước nhẹ nhàng vào trong, thận trọng đặt bình giữ nhiệt xuống, lưu luyến ngắm nhìn Thương Nhạc đang nhắm mắt nghỉ ngơi trên giường.
10 Tại câu lạc bộ tư nhân, dưới ánh sáng mờ nhạt, mọi người uống rượu mua vui, vài người trong đó là những người có tiếng tăm trên thương trường đang được phục vụ vô cùng chu đáo, một chén lại một chén,……….
11 Trong giây phút này, cô cảm thấy mình thật đáng buồn. “thư ký Mộc, cô đồng ý với đề nghị của tôi chứ? Tôi cam đoan với cô, chỉ cần cô đồng ý đi theo tôi, tôi sẽ trả tiền lương cho cô nhiều gấp hai lần so với cái giá của giám đốc Thương trả cho cô.
12 Ánh mặt trời chói chang, đứng ở trên boong thuyền, tận hưởng gió biển thổi từng cơn, ngắm nhìn sóng biển cuộn trào làm con người ta cũng phải xao xuyến, ngửi mùi hương mằn mặn của biển, Mộc Nguyệt Ngân chưa bao giờ cảm thấy vui vẻ như lúc này.
13 Căn phòng được thiết kế hết sức tỉ mỉ và tinh tế, tràn ngập hương vị nam tính, ánh mặt trời chói vào mắt, Mộc Nguyệt Ngân nở một nụ cười hạnh phúc, từ từ mở mắt ra, cô ngồi dậy, nhìn đồng hồ trên tường.
14 “ Anh thấy tấm này thế nào?”“ Hả? Chuyện gì ? Em cảm thấy được là tốt rồi. ” Thương Nhạc khôi phục lại tinh thần, hướng cái nhìn về Bạch Vũ Khiết mỉm cười áy náy.
15 Trong ánh mặt trời rực rỡ của buổi trưa, tiếng nhạc cất lên, trong giáo đường tràn ngập các vị khách. Các nhà báo, truyền thông lớn nhỏ đều tập trung ở bên ngoài giáo đường, bởi đây là cuộc hôn nhân vì mục đích kinh tế nên rất được mọi người đặc biệt quan tâm, dù sao thời đại này việc kết thân giữa các tập đoàn không còn là chuyện lạ, hơn nữa cô dâu chú rể từ nhỏ đã lớn lên bên nhau, hai bên gia đình đồng thời cũng là bạn bè, ngoại trừ lợi ích ở bên ngoài thì mọi người không thấy có gì lạ cả.
16