1 Anh giống như đã trải qua một giấc mơ thật dài. Tuy rằng trong mơ không có nhiều hình ảnh rõ ràng, anh cảm thấy bản thân giống như linh hồn lang thang ngàn năm, mang theo sự mờ mịt trôi nổi trong sương mù đến nơi vĩnh hằng.
2 Khi tình yêu tới, có phải mỗi người đều biết đó là tình yêu?Nơi ở của Tần Thương Hải, trên tường phòng ngủ treo một bức tranh, vẽ Thượng Hải rộng lớn, hòa máu đỏ, nửa chìm nửa nổi cùng ánh mặt trời, mây bay ngàn dặm, mờ mờ ảo ảo, không biết là ánh ban mai hay chiều tà.
3 Có một nhà khoa học, ông tin tưởng tất cả mọi điều trên thế giới này đều có thể tìm được căn cứ khoa học cùng với Logic mạch lạc. Nhà khoa học cũng yêu, được ủng hộ bởi vợ ông, nhà khoa học cũng tin tưởng, ngoài khoa học ra, người mà ông ta yêu nhất chính là vợ.
4 Ách, anh đang suy nghĩ gì nha! Tần Thương Hải bỗng nhiên bừng tỉnh, quyết định nhanh chóng dời đi lực chú ý, anh một tay vòng qua người Thẩm Tâm - rõ ràng cảm thấy bản thân kì lạ, nhưng chính là không muốn buông tay - cũng cầm bản vẽ, một tay kia mở trang đầu tiên.
5 "Bút cho anh. " Mãi cho đến khi Thẩm Tâm quay trở lại bên cạnh anh, Tần Thương Hải vẫn còn vẻ mặt u mê. Anh khẽ cắn một tiếng, che giấu bản thân thất lễ, cả đầu đều là hình ảnh mông nhỏ mặc quần màu hồng phấn, hại anh hạ bút vẽ thiếu chút nữa vẽ sai.
6 Nhìn Thẩm Tâm không muốn tổn thương tự trọng của anh mà nín cười, Tần Thương Hải thật sự cảm thấy buồn. Ngày đó sau khi Thẩm Tâm về nhà, anh liền tức giận phấn đấu, không ngại trễ, gấp một phòng đầy hạc giấy, đại khái không dưới một ngàn con, sáng sớm ngày hôm sau, rốt cuộc làm cho anh dốc hết tâm huyết hoàn thành tác phẩm hoàn mỹ!Anh không chỉ chọn giấy màu vàng nhạt, giống sư phụ đúc kiếm trong tiểu thuyết võ hiệp, rút hết toàn bộ sức lực anh, là hơn nửa tâm huyết của anh, cuối cùng luyện ra kinh thiên động địa quỷ thần khiếp thần kiếm!Tóm lại sáng sớm ngày đó, Tần Thương Hải giống như một đứa ngốc, một tay bưng kiệt tác của anh, một tay xách hơn phần nửa túi hạc giấy mà anh thức đêm xếp, đến Thẩm gia tìm Thẩm Tâm hiến vật quý.
7 Thẩm tâm ngập ngừng , "Em có thể giúp anh sửa sang lại. . . . . . " Nghĩ nghĩ, lại sợ anh nghĩ đến cô đem bản thân trở thành nữ chủ nhân, "Đừng hiểu lầm, em giúp anh sửa sang lại phòng ở, xem như tiền ở nhờ.
8 Tần Thương Hải về nhà thì Thẩm Tâm tự nhốt mình trong phòng, anh gõ cửa, cô không lên tiếng trả lời, anh đành phải trực tiếp mở cửa vào phòng. Phòng u ám, thân thể bé nhỏ cuộn lại, ôm đầu gối ngồi một góc giường.
9 Năm ấy Đại Tứ sau khi tạm biệt Thẩm Tâm, có lẽ là cảm giác tội ác cho phép, Thẩm Tâm đi tìm anh, anh mới phát hiện ra phẫn nộ và bất mãn sau khi kết hôn sớm đã tan thành mây khói, anh cũng không muốn lại lãng phí thời gian đi sống mơ mơ màng màng, lại càng không nghĩ người nào trở thành kẻ thứ ba.
10 "Nhóc con ở đây đang kể chuyện cười sao? Hay đang phát sốt? Hay là uống nhầm thuốc? Bị quỷ ám? Não bị chập mạch?" Đêm khuya, trong phòng khách nhà lớn vang lên tiếng giễu cợt.