1 CHƯƠNG 1: NỖI CHỜ MONG Ở TẢ NGẠN Hướng Viễn cũng phải thừa nhận rằng trái tim mình đa phần thuộc về phía bờ phải. Tất nhiên, không phải ai cũng biết được rằng, ở một nơi nhỏ bé phía bờ trái, cô đã từng đánh mất một thứ mình yêu quý và trân trọng nhất.
2 CHƯƠNG 3: TƯỢNG QUAN ÂM ĐỨT CỔ TẶNG CHO DIỆP LINH “… Đã nói mây trời dễ tan, không có chữ “mây” này, thì chỉ còn lại một “người” cô độc. Phú quý tuy tốt, nhưng chỉ sợ những người thân thích trong cuộc đời cô không còn nữa, thì cuối cùng cũng chỉ đơn độc một mình thôi.
3 Chương 5 Ánh trăng sơn cước năm nào của Hướng Viễn Những thứ ta vốn khổ sở kiếm tìm, khi không tìm thấy thì cũng đánh chịu nhưng nhiều lúc vô tình phát hiện ra mà lại phải bất lực nhìn nó rơi tuột qua kẽ tay… Hướng Viễn ở trên núi cùng du khách cả ngày.
4 Chương 7 Không ai có quyền lựa chọn Hướng Dao cúi đầu húp cháo, một lúc sau mới nói: “Trái tim chị làm bằng gì vậy?” Đã bao năm không gặp, Hướng Viễn như không còn nhận ra người đàn ông trung niên hơi phát tướng đứng trước mặt mình chính là chú Diệp cao gầy trong ký ức của cô.
5 Chương 9 Trùng phùng tức là ly biệt Nếu dưới chân là bùn đất thì cô cũng cam lòng để anh đi. Giống như con diều, chỉ cần dây còn nằm trong tay, cho dù bay cao bao nhiêu đi rồi sẽ có ngày quay trở lại.
6 Chương 9 Trùng phùng tức là ly biệt Nếu dưới chân là bùn đất thì cô cũng cam lòng để anh đi. Giống như con diều, chỉ cần dây còn nằm trong tay, cho dù bay cao bao nhiêu đi rồi sẽ có ngày quay trở lại.
7 Chương 13 Hướng Dao đau không? “… Thế giới này chẳng có gì là đồng cảm đâu. Cô cảm thấy ruột gan mình bị xé nát, máu chảy đầm đìa, dạ dày bị cắt đứt rời nhưng người ta chẳng cảm nhận được một chút nào.
8 Chương 15 Diệp Quân – Chàng trai “Thân mềm” Hướng Dao cười cay đắng: “Vậy sao? Nhưng hai người càng nhìn càng giống người một nhà”. Đánh máy:snow_angel1410 TVE Diệp Quân vẫn là người có quan hệ thân thiết nhất với Hướng Viễn trong Diệp gia.
9 Chương 17 Chiếc bình quý của vua Solomon Mặc định là vào một lúc thích hợp nào đó, anh đã nhặt chiếc bình không biết là phúc hay là hoạ ấy lên, còn cô đã tình nguyện hứa hẹn sẽ thực hiện ba nguyện vọng của anh.
10 Hướng Viễn đã đi một nước cờ hiểm Cô cần một cơ hội và nhất định phải nắm cho thật chắc. Đánh máy : snow_angel1410 Hôm sau, Hướng Viễn một mình lên chuyến xe đi Côn Minh.
11 CHƯƠNG 21 MỘT CUỘC KHUYÊN GIẢI THẤT BẠI Sở dĩ cô không dừng bước, khi vấp ngã rồi cũng phải bò dậy tiếp tục tiến về phía trước, không phải vì nghĩ thoáng, cũng không do can đảm, mà vì cô sợ phải nhìn lại cái nơi đã khiến mình ngã đau.
12 CHƯƠNG 23 ANH HÁT CÒN TÔI BIỂU DIỄN Hướng Viễn thầm thở dài trong bụng, đối với các vị thần tiên hoàn toàn không tồn tại, thực ra cô vốn không phải một người đặc biệt ưa thích sự kỳ ngộ, nhất là trong một buổi tối lại gặp đến hai lần.
13 Chương 25 Dục vọng bị phong ấn Dưới ánh trăng miền sơn cước mãi mãi sáng trong như thưở nào, người ấy với dáng vẻ cúi đầu, mỉm cười, quay người đi cùng hình bóng ánh trăng vụn vỡ và nhợt nhạt đã nằm lại trong một góc sâu thẳm trái tim cô, đã lặng lẽ làm nguội lạnh sự tham lam của cô.
14 CHƯƠNG 27: Hẹn ước ánh trăng Tất cả truyền thuyết và ngụ ngôn đã cảnh báo với cô rằng, quay đầu lại sẽ biến thành cột đá, quay đầu lại sẽ bị sóng biển nhấn chìm, quay đầu lại sẽ chìm vào bóng đêm vĩnh hằng.
15 Chương 29 GẢ CHO MỘT GIẤC MƠ Ở lễ cưới đến cả ngàn người này, nghe hiểu câu nói ấy chỉ có ba người. Một người động lòng, một người hiểu ý, người kia lại buồn bã đau thương.
16 CHƯƠNG 31 ROMEO VÀ JULIETTE Trước mặt người chị hơn mình sáu tuổi, Hướng Dao ấu trĩ đến mức đáng thương, ấu trĩ tới nỗi Hướng Viễn không tốn chút công sức nào mà vẫn nhìn thấu tâm tư muốn nói mà ngập ngừng của cô.
17 Chương 33: CƠ HỘI TÀN NHẪN Chịu mất quân cờ mới có thể sống “Thì ra là cậu. ”Hướng Viễn gọi riêng Đằng Tuấn đến văn phòng. Cô dựa vào lưng ghế nhìn Đằng Tuấn.
18 Chương 35: MỘT LÊN THIÊN ĐƯỜNG MỘT XUỐNG ĐỊA NGỤC Nếu họ quyết giữ ký ức cho riêng mình thì có khi nào đến phút cuối mới nhận ra, thực ra đó hoàn toàn là những cảnh tượng khác hẳn nhau.
19 Chương 37: Hướng Viễn gặp phải sự cố kinh hoàng Bi kịch nào cũng cần có một người đóng vai kẻ ác để chịu việc bị người đời ghét bỏ, nếu không những nhân vật chính đau khổ làm sao có được tình cảm sâu sắc khi không trải qua thử thách do kẻ ác gây ra? Hướng Viễn không đảm nhận vai trò đó thì phải để ai làm đây? Rời khỏi chỗ Cục trưởng Tạ, Diệp Quân vẫn còn hậm hực bất mãn, thì thầm vẻ oán thán với Hướng Viễn: "Chị đấy, chị phải đẩy em đến phòng hộ tịch làm mới được à? Ngày nào cũng ngồi văn phòng, béo trắng ra chị mới vui lòng sao?" Hướng Viễn cốc lên trán cậu một cái rồi nói: "Cái cậu nhóc này, phải để chị nói bao lần nữa mới hiểu đây.
20 Chương 39: Ai nợ tâm sự của ai Cô luôn nghĩ rằng, khi Diệp Quân gặp được người con gái cậu yêu thì cô mới xem như thoát được một gánh nặng. Mọi người cùng đi về phía sân đấu bóng trong nhà, lúc đến nơi thì trận đấu đã bắt đầu.