61 Bất thần, một giọng nói âm trầm từ đầu rừng vọng lại. Tiếp theo đấy, một lão già hắc bào nhanh như một tia chớp lao ra. Phan Quyên Quyên nghe tiếng động lạ vội dừng bước quay đầu lại.
62 Người thứ nhất mặt đỏ, râu rồng tua tủa quanh hàm, mày rộng mắt lồi, chiếc áo xanh thùng thình phất phới, vai khoác chiếc hồ lô đựng rượu to tướng, dáng vẻ rất tức cười.
63 Quyên Quyên thấy tình lang sắp bị hại, mặt mày biến sắc , cấp tốc tung người tới ứng cứu. Ngọn trượng sắp giáng tới đầu Hoa Sĩ Kiệt thì Thù Thế Hận chợt cảm thấy có hơi gió sau lưng.
64 Thời tiết tháng ba nơi miền Băng Quốc tuy tuyết đã thôi rơi, nhưng lớp băng dầy phủ kín mặt đất vẫn y nguyên một màu trắng xóa, khí lạnh vẫn sắt se cắt buốt da người.
65 Hoa Sĩ Diệt ngẩng đầu nhìn lên không, chờ vầng máu đỏ tưới xông lên phiến đá, chàng lợi dụng ngay khoảnh khắc ấy, tung mình rơi đáp cạnh bên. . . Vận nhãn lực nhìn lên mặt chính của phiến đá, trừ tám ấy, không mất đường nứt hay một khe hở nhỏ.
66 Nhưng chân mọi người vừa đáp lên phiến đá, một giọng quát thình lình vang lên như sấm dậy:- Các người muốn chết cả chăng?Quần hào cùng kinh ngạc xoay đầu nhìn về hướng âm thanh vừa phát xuất.
67 Ba người kẻ trước người sau, thoăn thoắt quanh co giữa hầm sâu không biết bao nhiêu lượt, mút đoạn đường hầm. Hoa Sĩ Diệt ước lượng lộ trình mà chàng đã lướt qua tối thiểu cũng hơn năm, sáu dặm.
68 Qua chẳng biết bao nhiêu thời gian, Hoa Sĩ Diệt bị phải một âm thanh lạ lùng làm chàng tỉnh giấc. Bừng mắt nhìn quanh thấy mình đang nằm trên một giường đá giữa căn phòng la.
69 Hoa Sĩ Kiệt nhớ theo đường đi nước bước trên mặt trúc, trổ hết tốc độ khinh công băng qua vườn hoa, đuổi theo gã chấp pháp đang kẹp xốc Hạ Oanh Oanh đi ở phía trước.
70 Thấy đối phương đã khuất dạng, Hoa Sĩ Kiệt quay lại Thiên Nhai Cuồng Nhân :- Lý tiền bối, chúng ta cùng đến Băng lao cứu Phong Trần Túy Khách tiền bối cùng Hà chí Bình!Thiên Nhai Cuồng Nhân băn khoăn :- Phạm vi của băng quốc rất rộng, biết lão say bị giam ở%đâu mà tìm?Hoa Sĩ Kiệt thò tay vào túi lôi chiếc kiếng báu ra, cười đắc ý :- Mọi cảnh vật nơi băng quốc đều được thu gọn vào mặt chiếc kiếng này!Thiên Nhai Cuồng Nhân thoáng kinh ngạc vọi đón chiếc kiếng xem qua và giảng giải :- Đây là Thuỷ Nguyệt Bảo Cảnh, theo lời ghi chú trong Sơn Hải kinh thì Thuỷ Nguyệt bảo cảnh là một tấm thiên lý kính có thể nhận ra sự vật ngoài ngàn dặm, là tấm kính quí của Tấn Văn Công từ đời Xuân Thu lưu truyền lại!Ông đưa mắt nhìn chăm chú vào Hoa Sĩ Kiệt, hỏi tiếp :- Nhóc con do đâu mà có?Hoa Sĩ Kiệt liền đem mọi tình tiết xảy ra thuật sơ qua một lượt, Thiên Nhai Cuồng Nhân nghe xong xoa tay cười ha hả :- Nhóc con quả có số đào hoa!Hai người sau khi nhìn vào kính hi nhớ xong vị trí của Băng lao lập tức phóng mình lao đi như tên bắn.
71 Bỗng từ xa bắn đến ba bóng người, một trong số đó phất khẽ ống tay áo đẩy ngược luồng chỉ phong độc trở lại khiến Hoa Sĩ Kiệt phải xính vính tháo lui.