1 Đêm, đêm đã khuya lắm. Hai cái vòng lóng lánh màu bạc dưới ánh đèn. Cát Đình Hương nhè nhẹ mân mê những cái ngấn trên vòng, khóe miệng lộ một nụ cười.
2 Tiếng sét nổ đùng, ánh chớp lóe lên sáng cả một vùng loạn thạch có tầng tầng lớp lớp những ngôi mộ hoang. Trong mõm núi, hai đại hán ăn mặc lam lũ đội cái mũ lông rách nát, đang đào mộ trong cơn mưa lũ.
3 Tiêu Thiếu Anh lại say nữa. Lần này y say ở Lão Hổ Lâu, nằm gục ở quầy chưởng quỹ như một người đã chết. Một người đã say rồi, hình như biến thành nặng hơn lúc bình thời gấp ba lần.
4 Kim Ty giáp hộ thân là một thứ tơ mềm luyện bằng chất kim thuộc hiếm có, bện vào nhau thành tấm áo. Hiện tại cái áo giáp hộ thân ấy đã nằm trên người Tiêu Thiếu Anh, y cảm thấy nóng nực lắm, không dễ chịu tí nào, nhịn không nổi cười nói:- Đây quả thật là thứ bảo vật trị giá liên thành, thảo nào mà ngươi không nỡ cởi nó ra.
5 Sau hoàng hôn, Tiêu Thiếu Anh còn chưa ngủ, nhưng đã say khước. Lần này xem ra y đã say thật. Trong Lưu Xuân Viện, tuy đã có cả mấy cô xinh đẹp nhất được y bao hết cả, tắm rửa sạch sẽ chờ y ở đó, nhưng y thì đã len lén chuồn ra ngoài, bạng choạng lắc lư ra tới đường cái, nhìn bên đông, ngó bên tây, tiêu hết năm trăm lượng bạc, mua trái dưa mật mất năm phân tiền, nhưng lại thuận tay ném xuống rãnh.
6 Ánh đèn đang dao động, có phải là gió không ?Gió ở đâu ra ?Eo lưng của Quách Ngọc Nương tại sao cũng đang uốn éo ? Căn phòng tại sao cũng xoay mòng mòng ?- Ngươi say rồi.
7 Thương Hương Đường là một trang viện rất lớn, từng lớp từng lớp nhà, không biết bao nhiêu mà kể. Chỗ Cát Tân ở là căn nhà thứ sáu, trước cửa quả nhiên có một cây bạch dương.
8 Tàn đêm đã buông xuống. Cát Đình Hương đi trên hành lang, đèn hành lang đã được thắp sáng lên, ánh đèn chiếu trên đám hoa phong tiên bên ngoài. Gương mặt lão vẫn còn đượm một nụ cười, lão bỗng cảm thấy gã thiếu niên Tiêu Thiếu Anh này có nhiều chỗ rất dễ thương.
9 Không có tiếng gõ cửa, cửa đã bị đẩy ra. Cát Đình Hương chầm chậm bước vào, bước đến trước mặt Quách Ngọc Nương. Hai nắm tay của lão nắm chặt lại, ánh mắt tựa như lưỡi đao đã tuốt ra khỏi vỏ, lão nhìn lom lom vào mặt Quách Ngọc Nương.