41 Tàn Đông!Gió bấc chừng như biết sắp sửa lui chân nhường lại cho Thần Xuân ngự trị, nên mắc sức lồng lộng thét gào khắp đỉnh cao rừng rậm. Nơi quan ngoại Trường Bạch Sơn, tuyết từng mảng rơi trắng xoá, khắp không gian mù mịt chẳng thấy ánh sáng mặt trời.
42 Hoa Sĩ Kiệt sau khi rời khỏi Băng Cung liền tìm nơi mai táng xác cha, đoạn tất tả đến Thanh Hải Thê Hà Cốc để tìm lấy chìa khoá ngọc mở ngõ tiến vào Băng Quốc.
43 Hoa Sĩ Kiệt nhìn sơ qua xác chết, nhếch môi cười lạnh, đoạn nhấc bước rời đi về phía thớt ngựa của mình. Đám thuộc hạ tùy tùng của Phạm Đán đổ dòn ánh mắt dõi theo từng hành động của chàng, không một tên nào dám tiến lên ra tay ngăn cản.
44 Chợt nghe tiếng thở dài của Trịnh Bội Hà, Xà Hà Tiên Tử ngưng ngay câu chuyện cùng Tử Vong Cốc Chủ Phạm Long, quay sang hỏi Trịnh Bội Ha :- Hà nhi, con chẳng được khoẻ chăng?Sợ Xà Hà Tiên Tử khám phá ra bí mật của mình, Trịnh Bội Hà vội sửa sắc mặt đáp:- Đa tạ sư phụ có lòng lo lắng, đồ nhi vì đứng ngoài trời tuyết quá lâu, trong người hơi cảm thấy lành lạnh đấy thôi !Tử Vong Cốc Chủ cười lên ha hả xen lời :- Chúng ta đứng ngoài trời tuyết quá lâu, công lực dù có thâm hậu cũng khó có thể chống nổi cùng tiết trời.
45 Trời dần dần tối hẳn. . . Tạ Trinh Trinh cỏng lấy Xà Hà Tiên Tử trên vai đặt chân đến cửa Thê Hà Cốc, mồ hôi nhuể nhại cả vầng trán, sau lưng. Xà Hà Tiên Tử chép miệng rên rĩ :- Ruột gan sư phụ nghe như bị lửa đốt, nóng nãy không chịu được, đồ đệ hãy đỡ ta xuống nghĩ một chút !Tạ Trinh Trinh vội đở nhẹ sư phụ xuống.
46 Hoa Sĩ Kiệt, Tạ Trinh Trinh đồng thời kinh hãi, cả lại bất kể đến thương tích thọ nhận qua mấy chiêu thế vừa rồi, nhảy bổ đến trở ngăn. . . Hoa Sĩ Kiệt tung vội ra một chưởng, bảo vệ Trịnh Bội Hà hy vọng đã đánh thây ma đang vồ.
47 Cảnh Tân cười nhẹ, thu thất cầm trảo pháp, thả cho luồng kình đạo của Hoa Sĩ Kiệt thoát đi, máu trong người chàng vận hành bình thường trở lại. Nô Thi Tâm Ma thốt :- Thất cầm trảo, lão phu đã luyện được có lẽ lúc ngươi chưa mở mắt chào đời!Hoa Sĩ Kiệt cả thẹn :- Thất Cầm Trảo của lão tiền bối có phải do Thất Sát Thần Bà truyền cho không?Cảnh Tân cười chua chát :- Lão phu cùng bà ấy là chỗ đồng môn, nhưng mỗi người theo mỗi nẻo đường.
48 Một tràng tiếng hú quái dị nổi lên nơi mé hữu núi, đến đài trường. Tất cả anh hùng dự khán đều một loạt hướng mắt về phía đó. Một bóng ánh ngời nhiều màu sắc, nhanh như gió cuốn, từ xa tiến đến, bóng đó đáp xuống sân đài.
49 Trong loáng mắt, bóng hình nọ đều mất hút vào chân trời. . . Bóng đỏ cắm cổ phóng nhanh một lúc lâu, ngoái đầu nhìn lại, thấy đã bước khỏi Huyết Ma Thể Y Nhân một khoảng khá xa mới thở phào nhẹ nhõm ngoặt sang hướng Đông rẽ vào một vùng núi non chớn chở điệp trùng.
50 Huyết Ma Thể Y Nhân cũng ha hả cả cười! Chư vị quả là những đệ tử dũng cảm nhất của bổn giáo. Nghi thức gia nhập giờ đây đã hoàn tất. Tám người khá nghe lịnh đây! Tám người vội ngưng ngay tiếng cười cùng hướng mắt nhìn lên một chiếc thể y nho nhỏ năm màu đang được Huyết Ma Thể Y Nhân trịnh trọng giơ cao khỏi đầu.
51 Cũng lúc ấy. . . Từ trên mỏm Huyết Nhai cao vút vang lên một giọng cười lanh lảnh, kèm theo một bóng người xé đôi không gian thành một đường vạch mảnh như tia sét vụt xuống trước mặt chàng.
52 Thân mình Hà Chí Bình như một chiếc lá úa tàn bay theo gió lốc, bị quét tuốt ra xa hơn trượng. Nhưng khi kình phong vừa ập tới, chàng đã noi theo khẩu quyết " Đạo gia nội công" của mẫu thân truyền dạy, vận hành chân khí phòng vệ khắp thân mình.
53 Hai tên Huyết Ma đứng cạnh đó mà không kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhìn lại chỉ thấy đồng bọn đầu mình mỗi thứ một nẻo, nằm lăn trên đất thì vô cùng hoang mang.
54 Hoa Sĩ Kiệt thấy ám khí phóng tới thì cấp tốc phất ống tay áo. Làn mưa bạc vừa bay tới gặp luồng kình lực rớt lả tả trên đất. Hà Chí Bình nhìn thấy ám khí phóng tới, chân tay lúng túng không biết làm sao, chỉ toan kêu lên một tiếng.
55 Vừa đặt chân vào trong phòng, Hoa Sĩ Kiệt đã khựng bước. Cảnh tượng bên trong căn phòng đó quả là không thể tưởng tượng ra được. Chính giữa gian lầu một bàn tiệc ê hề bày đặt.
56 Hoa sĩ Kiệt hé miệng phun ra một vòi máu đỏ, bắn vào không khí như chiếc cầu vồng. Xà Hà Tiên Tử sau khi đón được thân hình Hoa sĩ Kiệt lập tức lui nhanh ra phía cửa, phất tréo một chưởng đánh bay cửa lầu và lao nhanh ra ngoài.
57 Vầng thái dương đã nghiêng nghiêng bóng chân trời, ánh chiều tà le lói đỏ ối, nhuộm hồng cả màn sương mỏng vừa là đà qua khỏi đầu cỏ lẫn khuất sau sườn non.
58 Bình minh sắp ló dạng, vầng trăng chênh chếch cuối trời Tây chiếu hắt ánh sáng tàn tạ qua song cửa vạch dài lên thi thể Tư Đồ Hồng một màu tai tái thê lương.
59 Hoa Sĩ Kiệt càng thêm giận dữ gầm lên một tiếng. Trường kiếm trong tay vừa quét ra chiêu Xạ Nguyệt liền tiếp theo một chiêu Thố Tâm. Ánh thép loé lên, tiếng rít thảm thiết từng đợt vang lên, bốn tên trước mặt chàng cũng đổ rũ xuống im lìm, đầu mình không còn là một khối nữa.
60 Hoa Sĩ Kiệt liền nhanh chân bước ra đứng án ngữ trước mặt hai người chặn Lí bảo chủ lại. Ngay khi ấy, từ cụm rừng phía trên rầm rập xông ra ngót trăm tên đại hán, người nào người nấy giắt một bộ cung tên khổng lồ sau lưng cùng ống tên đầy tên nhọn.