21 Nhưng người đạo sĩ ấy mới nhảy lùi thì bất thần trông thấy thế roi của đối phương dừng lại, không công tới nữa. Như vậy, cuộc giao tranh đang trong tình trạng ồ ạt nhất, bỗng dưng lại trở thành yên tĩnh.
22 - Tiền bối, từ đây tới Bắc Mang Sơn khứ Chương hàng vạn dặm, hà tất tranh thủ thời gian đến thế? Giọng nói của quái nhân ấy nghe như cười cợt, nhưng cũng dường như tức giận, đáp rằng:- Con tiện tỳ kia, nếu như ngươi bằng lòng thì cứ đi, mà không bằng lòng thì thôi! Kể từ khi mới bắt đầu nói chuyện với quái nhân ấy, thì trong lòng Đàm Nguyệt Hoa đã đoán biết rằng việc mình nghe lời đối phương hay không, chính là một việc có ảnh hưởng tới đời sống sau này của nàng rất to tát.
23 - Ông chẳng cần phải hỏi tôi là ai, nếu ông cảm thấy không đồng ý lời nói của tôi, thì chúng ta có thể bước ra so tài cao thấp trước cũng được! Hồng Ưng Cung Long thầm nghĩ: "Như thế càng hay! Một người khiêu chiến với ta trước mặt bao nhiêu cao thủ như vậy, thì ta đâu chịu kém sút hơn?" Bởi thế, Hồng Ưng Cung Long bèn đưa chân dõng dạc bước thẳng về phía trước.
24 Lúc bấy giờ, đôi bên đều dùng toàn những thế võ hiểm hóc nhất nhằm sát hại đối phương, khiến những người ở bên ngoài nhìn vào không khỏi hết sức hãi kinh.
25 Tiếng cười của lão ta khiến ai nghe lọt vào tai cũng phải kinh tâm khiếp đảm, chứng tỏ lão ta đang sử dụng thuật Mang Sơn Quỷ Tiếu. Đồng thời, lão ta cất giọng quái dị khó nghe, nói chen lẫn giữa tiếng cười gặng:- Thử hỏi Thạnh mỗ mà lại sợ hãi trước vị Chưởng môn phái Điểm Thương, tất cả mọi người ở đây có ai tin được hay không? Giọng nói của Quỷ Thánh Thạnh Linh nghe thật lớn lối.
26 Đàm Nguyệt Hoa là một cô gái thông minh, lanh lợi, thế mà nàng moi óc suy nghĩ thật lâu, song vẫn hoàn toàn không tìm ra được một manh mối nào, nàng mong trên đường đi sẽ gặp mặt phụ thân mình, hầu đem vấn đề ấy ra hỏi cho rõ.
27 Qua hiện tượng đó, chứng tỏ lão ta không còn trông thấy được mọi sự vật chung quanh luôn cả vị trí của Đàm Nguyệt Hoa đang đứng nữa. Tuy nhiên lão ta vẫn gầm to rằng:- Lão tặc tử! Bát Quái Môn.
28 - Trong võ lâm có lời đồn đãi bảo là tại Quỷ Cung nơi Bắc Mang Sơn, người có khinh công cao tuyệt nhất không phải là Quỷ Thánh Thạnh Linh mà chính là Quỷ Nô.
29 Trên mặt hộp có chạm một con quái vật trông giống như rồng mà cũng tựa như phượng xem rất cổ kính. Khi nàng mở nắp hộp ra xem, thấy bên trong có một phần lõm sâu, hình dáng như cây cung, đoán biết nó chính là chiếc hộp dùng để đựng cây cung mà Quỷ Nô đang mang theo người.
30 Trong cơn vô cùng nguy cấp ấy, nàng đã kịp thời nhảy lui ra sau ngay tức khắc. Thế nhảy lui ấy của nàng tuy là một sự quyết định hối hả giữa lúc hết sức cấp bách, nhưng lại chính là một hành động vô cùng chính xác và nhờ thế nàng mới khỏi bị mất mạng.
31 Cảnh vật chung quanh vốn hết sức tĩnh mịch, nhưng bất thần tiếng chuông reo ầm lên, nên cả hai đều không khỏi kinh hoàng sửng sốt, nhanh nhẹn đáp yên xuống cầu thang, sửng sờ chưa biết phải hành động thế nào.
32 - Anh có nhận ra đây là vật chi không? Câu Hồn Sứ Thạnh Tài vừa trông thấy càng kinh hoàng nói:- Đấy. . . đấy chính là Hắc Mang Thoa của Hắc Thần Quân ở Thái Sơn, vậy.
33 - Đã có cơ hội đây rồi. Dứt lời nàng thò hai ngón tay kẹp đứt một đoạn của chiếc đũa trên bàn rồi dùng ngón tay giữa búng nhẹ về phía trước nghe một tiếng tách khiến đoạn đũa gãy bay vèo đi, nhắm Tiểu Yêu huyệt của tên tiểu nhị búng tới.
34 Sau đó Đàm Nguyệt Hoa sợ sự đối thoại giữa họ bị Kim Cô Lâu và HắcThần Quân phát giác được, nên nàng đưa tay ra hiệu ngăn không cho Quỷ Nô tiếp tục nói chi thêm nữa.
35 Nàng đưa mắt nhìn lên và chưa kịp hỏi chi đã nghe Quỷ Nô kinh hoàng thét lên rằng:- Huyết Xà Cổ. Sắc diện Đàm Thăng lộ vẻ kinh ngạc hỏi:- Không ngờ vị bằng hữu này lại am hiểu về tình hình trong Quỷ Cung.
36 Đối phương vẫn một mực lo lách tránh chứ không hề phản công. Thân pháp của hắn trông chẳng khác chi một người đang uể oải, song kỳ thực hết sức nhanh nhẹn chỉ chờ đến lúc tối nguy hiểm mới lách tránh một cách tài tình và kịp thời.
37 Hơn nữa với cá tánh thâm trầm và sâu sắc của lão ta, Đàm Nguyệt Hoa đoán biết mặc dù hiện giờ lão ta đang bị những lời nói rất chí lý của mình dồn ép bắt buộc phải thả Huỳnh Tâm Trực và Lữ Lân xuống, nhưng rồi đây lão ta sẽ tìm một biện pháp khác hầu đối phó với nàng.
38 - Không dùng được. Dứt lời ông ta bèn gộp chung ba ngọn phán quan bút lại và dùng sức bẻ qua một lượt. Thế là ba ngọn phán quan bút liền bị ông ta bẻ cong chẳng khác nào người ta kéo kẹo ống từ hình thẳng đã thành hình móng ngựa.
39 - Liệt Hỏa Tổ Sư, mong sau này còn có dịp gặp được gặp mặt nhau! Câu nói vừa dứt, hai cánh tay của ông ta cũng liền vung mạnh lên, khiến Lữ Lân và Đàm Nguyệt Hoa một trước một sau, bay thẳng ra ngoài lỗ thủng to trên mái ngói.
40 Ngoài ra, một số người khác chỉ nghe phong thanh cũng đã ùn ùn kéo nhau đến Tiên Nhân Phong này. Nhưng sau khi mọi người đã đến Tiên Nhân Phong, thì nhiều chi tiết rắc rối đã xảy ra.