21 Dật Tư nói tới đõ khẻ thở dài mà nói với Bách Biểu tiếp:-Nhưng cũng may nhờ có hai người, nên mới giết nổi Giang Tử Kỳ và làm đảolộn cả Ly Hồn cốc, dò thám được khá nhiều tin tức rất quan trọng.
22 Độc Cô Sách thất kinh hỏi tiếp:-Chả lẽ thư sinh ấy đã chết rồi hay sao? Còn thiếu phụ tuyệt đẹp ăn mặc áo sôấy là ai?Dật Tư thở dài đáp:-Thiếu niên đẹp trai bị Ôn Sa đánh một chưởng, bị thương nặng ngay.
23 Độc Cô Sách lắc đầu vừa cười vừa nói tiếp:-Thịnh tình của lão tiền bối tại hạ xin ghi vào trong lòng, nhưng còn cái áo tớinày tại hạ không thể nào dám nhận.
24 Long Sinh cau mày đáp:-Lão phu rất hổ thẹn. . . -Thuốc chữa bệnh bất tử, Phật độ người có duyện! Lão tiên sinh không nên vìchuyện đầu tóc bạc phơ mà vội chán nản! Theo ý tại hạ thì chỉ cần tìm ra căn bệnhmà chữa, thì thế nào cũng có thể hồi xuân được.
25 Độc Cô Sách lại hỏi tiếp:-Âm Dương Song Ma thị có Huyết ảnh Thần Trâm Vô ảnh kiếm, Tiêu Hồn bảophiến Đoạt Hồn câu mà đã oai trấn cán khôn, bây giờ tiểu đệ đã biết rõ sự lợi hạicủa hai môn Huyết ảnh Thần trâm với Đoạt Hồn câu rồi, còn Vô ảnh với tiêu Hồnbảo phiến.
26 Tiêu Anh gật đầu nhìn Độc Cô Sách, mặt tỏ vẻ khen ngợi và nói:-Thân cây trúc không rung động mà lá trục lại rụng xuống được những bốn mươitám cái nhiều như thế, thành tựu của Độc Cô lão đệ quả thực kinh người! Mônhuyền công này của lão đệ không riêng gì là hạc đứng trong đàn gà, mà kể cảnhững nhân vật có tên tuổi, thậm chí kể cả các vị chưởng môn của các đại mônphái chưa chắc đã hơn được lão đệ.
27 Tiêu Anh coi như quanh mình không có ai hết lại mỉm cười nói tiếp:-Còn trận đấu ngày mai, hai người khỏi cần ra tay đấu, để một mình già này đốiphó với vợ chồng Dương Thúc Độ và Sở Lục Châu.
28 Độc Cô Sách nghe thấy Bán Tử lão nhân thở dài một tiếng rất não nùng, vội lêntiếng hỏi:-Lão tiền bối, nghe thấy tiếng thở của tiền bối, tại hạ nhận thấy hình như bêntrong có sự gì thương tâm thì phải?Bán Tử lão nhân lại thở dài đáp:-Không biết Độc Cô Sách lão đệ có vui lòng nghe câu chuyện thương tâm củalão không?Độc Cô Sách cũng thở dài một tiếng rồi đáp:-Xin mời lão tiền bối cứ nói! Độc Cô Sách đang là người rất đau lòng, cũng rấtmuốn được nghe câu chuyện đau thương của lão tiền bối.
29 Núi La Phù vốn là một danh sơn của Hải Nội cảnh sắc tuyệt đẹp, có rất nhiềutảng đá lởm chởm trông như hình thù của vạn vật và hoa thơm cỏ lạ đua mọc khắpmọi nơi, nên núi nay được liệt vào danh sơn của Hải Nội thực không hổ thẹn chútnào.
30 Chỉ trong nháy mắt Thúy Thúy đã uống cạn hết chén rượu của Thúc Độ, rồi cườivẻ kiêu ngạo hỏi lại Thúc Độ rằng. -Bạn già họ Dương, Thúy Thúy tự tin môn Thần Long Hấp Thuỷ này khá đẹpmăt, nếu bạn có thể làm được như vậy thì Thúy Thúy này sẽ nói ngay cho bạn biếtĐộc Cô Sách hiện giờ đang đi về phía nào ngay.
31 Độc Cô Sách thấy Thúy Thúy nói rất có lý nhân lúc nàng ta nhắc đến Mộ DungBích chàng liền mỉm cười hỏi tiếp:-Thúy đại tỷ phải cho tiểu đệ biết rõ, tại sao bắt teỉeu đệ dùng cái tên Mộ DungBích như thế?Thúy Thúy gục đầu vào vai Độc Cô Sách mỉm cười đáp:-Sách đệ, Mộ Dung Bích có thể nói là bà mai của chúng ta.
32 Thúy Thúy lại tủm tìm cười đáp:-Sao lại không?Hiệu dụng thứ nhất, là khiến Sách đệ có thể thoát khỏi tai kiếplớn một cách rất dễ dàng. Diệu dụng thứ hai là đánh lừa được Sở Lục Châu, khiếny thị phải đi kiếm Ngọc Sương trả thù, như vậy cũng gián tiếp trả được mối thù chochúng ta đã bị Ngọc Sương đả thương và đánh té xuống Thái Hồ.
33 Độc Cô Sách gượng cười hỏi :-Thúy tỷ, tiểu đệ muốn lãnh giáo việc gõ cửa của Thúy tỷ là lý do gì?-Chả lẽ Sách đệ không trông thấy hai câu thơ sau cùng viết:"Du khách đáo mônthiên mạc khấu, hưu sinh môn nội phún kinh thanh".
34 Ôn Băng chưa gặp Âm Dương Song Ma bao giờ nên không biết vợ chồng y lợihại như thế nào. Hơn nữa, nàng nhận thấy lên trên sơn cốc còn nhiều hy vọng thoátchết hơn ở dưới sơn cốc.
35 Dương Thúc Độ cũng biết mình là người già nua, đầu tóc bạc phơ như vậy khôngxứng đôi vừa lứa với Ôn Băng, nếu dùng lời lẽ ngon ngọt yêu cầu không xong thìđến phải dùng lời lẽ cứng rắn ra đối phó, chờ tới khi ván đã đóng thuyền rồi, thìchắc nàng t a cũng phải theo mình, chứ không có lý do gì mà phản đối nữa.
36 Độc Cô Sách làm sao hiểu biết được hai mối ẩn tình ấy của Ôn Băng, chàng lạitưởng là nàng suýt bị Thúc Độ hiếp dâm nên trông thấy mình mới hổ thẹn khôngdám nói năng gì hết.
37 Bách Hoa công chúa thấy vậy cười khanh khách nói tiếp:-Tha hồ Độc Cô tiểu đệ muốn giở nội gia toạ công gì ra cũng được, nhưng khôngđựoc trái với điều kiện căn bản là nghe ca xem vũ đấy nhé?Độc Cô Sách gượng cười nói:-Nghe ca xem vũ như vậy còn có điều kiện căn bản gì nữa?Giáp Cốc vẫn cười khanh khách đáp:-Tất nhiên phải có điều kiện căn bản chứ.
38 Ôn Băng thấy Độc Cô Sách vì hai chiếc răng của ThúyThúy bị mình bóp nát mànổi giận ra tay tát mình, nàng lại càng tin tưởng giữa hai người có chuyện lén lút gìvới nhau rồi, nên nàng vừa tức giận vì bị tát, vừa lửa ghen nổi lên, bị kích thích nhưvậy Ôn Băng suýt tí nữa thì từ Ngọc Mỹ Nhân biến thành "Khùng Mỹ Nhân" vàchỉ muốn đấu thí mạng với Độc Cô Sách một trận.
39 Tiêu Anh tay cầm Ngọc Tuỷ Bổ Nguyên Đơn nhưng mặt vẫn ủ rũ, thở dài mộttiếng rồi nói tiếp:-Bệnh do bệnh mà nên thì thuốc sẽ chữa được, còn bệnh do tâm mà nên thìthuốc sẽ không sao chữa khỏi được.
40 Dật Tư biết Thất Nhu Âm Thủ và Thất Nhu Huyết ảnh đều là tuyệt nghệ làmcho Thất Nhu Âm Ma Sở Lục Châu nổi tiếng, oai thế lợi hại không thể tưởng tượngđược, rất khó chống đỡ, nên nàng cau mày lại, tự cảnh giác và nghĩ ngợi cách đốiphó.