Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Tâm Tổng Tài

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 126
Chương mới nhất: Chương 126 : Kết Thúc
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Nàng, nữ nhân thiện lương chưa bao giờ hưởng thụ qua cảm giác gia đình ấm áp, lại bởi vì một tờ khế ước của cha mà gả vội cho hắn. ‘ ba ’ một tiếng vang thật lớn, gương mât trắng nõn của nàng liền xuất hiện dấu tay 5 ngón đỏ ửng, nhất thời,nước mắt Lôi Dĩnh ko nghe lời liền chảy ra.

Danh sách chương Hoa Tâm Tổng Tài


Chương 81 : Tìm Được Rồi

81 Lôi Dĩnh vừa đem Lôi Tử Huyên đặt lên giường đắp chăn thật tốt đã bịcác nàng kéo vội đến phòng khách. Lúc này, ngồi trên sô pha, Lôi Dĩnhánh mắt lưu chuyển, nhìn các nàng ngồi đối diện trước mặtQua mấy phút đồng hồ sau, Lôi Dĩnh rốt cuộc cũng nhịn ko được mởmiệng nói : “Ê!Các ngươi đừng nhìn ta nữa! Trên mặt ta có viết chữ haybị hủy dung a?”“Tiểu Dĩnh, nói thật hôm nay thế nào?” Nam Cung Tuyết là người đầu tiên mở miệng, nói xong vẫn ko quên hướng nàng nhíu mày“Cái gì là thế nào a? Chỉ là cùng nhau ăn cơm trưa” Lôi Dĩnh cũng kongốc đến nỗi đem chuyện vừa rồi nói hết cho các nàng, ở chung lâu nhưvậy, nàng rất hiểu các nàng“Tiểu Dĩnh tỷ, đừng như vậy!! Chị luôn rất thân với Tiểu Vũ, vậy nóicho Tiểu Vũ nghe đi!” Lâu Tiểu Vũ chớp chớp đôi mắt to, vẻ mặt đáng yêu, giọng nói ngon ngọt lộ vẻ làm nũngLôi Dĩnh nhìn nàng, hôm nay thật sự thấy bộ dạng này, “nàng” (LôiDĩnh) thật đúng là ko thể đành lòng cự tuyệt, nhưng mà…….


Loading...

Chương 82 : Yến Tiệc (i)

82 Không khí yến tiệc náo nhiệt lại vui vẻ. Người người cười nói kongừng, lưu luyến lại mùi rượu và tiếng ly tách thủy tinh va chạmMột thân tinh khiết tuyết trắng cùng đen tuyền phối hợp với nhau đã tạo nên 1 cặp đôi hoàn hảoĐi bên cạnh Minh Thiên Mạch, Lôi Dĩnh hoàn toàn ko biết sự tồn tạicủa mình đã tạo nên sự chấn dông.


Chương 83 : Yến Tiệc (ii)

83 Đôt nhiên, nàng có cảm giác như bị một người nào đó theo dõi, lông tơ ko tự chủ dựng đứng, nàng chậm rãi xoay người, bất ngờ đối diện với 1đôi mắt lạnh như băng.


Chương 84 : Yến Tiệc (iii)

84 Ngồi xuống sô pha trong thư phòng, Minh Thiên Mạch giương mắt nhìnTống Trân đứng trước mặt nói “Mẹ, mẹ muốn cùng con nói chuyện gì” Hắn ko vòng vo mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đềKhuôn mặt vốn tươi cười hiền lành của Tống Trân lập tức trở nênnghiêm túc hẳn, nàng bình tĩnh ngồi xuống bên cạnh Minh Thiên Mạch“Mẹ giận con ko nói trước ẹ biết , mà hôm nay ở bữa tiệc đã trực tiếp hướng mọi người tuyên bố thân phân của nàng?” Minh Thiên Mạchđương nhiên hiểu được mẫu thân giận vì cái gì, nhưng mà hắn ko biết làhắn đã làm gì sai“Con đã biết mẹ giận, tại sao trước mặt nhiều người như vậy lại tuyên bố nó là “vị hôn thê” của con? Con có còn xem ta làm mẹ?” Tống Trân tức giận nói, nàng đã sớm lựa chọn con dâu ình, làm sao có thể vì mộtcâu nói của hắn, mà thay đổi quyết định“Mẹ, con đã sớm nói với mẹ, con đã có người yêu, Tiêm Nhân chỉ làngười mẹ lựa chọn cho con, hướng hồ, con từ lâu chỉ xem nàng như em gái, làm sao có thể ở chung với nàng?” Minh Thiên mạch cố gắng ăn nói thậtmềm mỏng, hắn ko muốn cùng mẹ hắn ấm ỹ, bình tĩnh hòa nhã đem mọi chuyện nói ra là phương pháp tối ưu nhất“Mạch nhi, mẹ cũng vì muốn tốt cho con, Tiêm Nhân là một cô gái tốt,từ nhỏ đã thích con, hơn nữa vô luận là xét về diện mạo , khí chất haybối cảnh gia đình, vẫn vượt xa cô gái tên là cái gì Dĩnh kia” Tống Trântận tình khuyên nhủ, nàng rất hi vọng Mạch nhi có thể rước Tiêm Nhân vào Minh gia, nếu được như vậy thì mối quan hệ giữa hai nhà sẽ trở nên rấttốt“Lôi Dĩnh, nàng tên Lôi Dĩnh, mẹ có thể gọi nàng là tiểu Dĩnh hoặcDĩnh nhi, còn nữa, Tiêm Nhân là do mẹ chủ động áp đặt cho con, con tớibây giờ vẫn ko tán thành, con thật sự yêu Lôi Dĩnh, người con thật sựmuốn kết hôn cũng chỉ có mình nàng” Minh Thiên Mạch nói rõ ý tứ củamình, đối với phần cảm tình ko dễ dàng có được này, hắn muốn bảo vệ nóthật tốt“Ta mặc kệ nó tên là cái gì, dù sao ta cũng sẽ ko chấp nhận cho concưới nó, áp đặt?? Người làm cha làm mẹ, luôn muốn con mình hạnh phúc, hi vọng nó có thể tìm được 1 người vợ tốt, cùng nàng chung sống cảđời,”lựa chọn Tiêm Nhân là cách mà nàng muốn giúp cho Thiên Mạch đượchạnh phúc , Tống Trân sau khi nhận định lại, đã quyết định Tiêm Nhânchính là con dâu mình, nữ nhân khác đừng mơ tưởng lọt vào mắt nàng“Mẹ, con sẽ cùng mẹ nói lại một lần, con chỉ xem Tiêm Nhân như emgái, ko thể đối với nàng nảy sinh tình yêu, trước kia đã thế, hiện tạicũng vậy, về sau cũng sẽ như vậy” Minh Thiên Mạch thực kiên định nói“Người phụ nữ kia có cái gì tốt? lại khiến cho con cứ một mực khăngkhăng yêu nó? Con cũng biết, Tiêm Nhân từ nhỏ đã thích con, hơn nữa nóvẫn rất yêu con” Tống Trân nhìn hắn nói“Yêu chính là yêu, ko có lý do gì khác” Minh Thiên Mạch nói“Con……….


Chương 85 : Cùng Hắn Rời Đi

85 Nếu đã đối mặt thì đành phải đối mặt, hít sâu một hơi, nàng dứt khoát đẩy cửa đi raVừa ra khỏi toa let, nàng đã nhìn thấy hắnLôi Dĩnh do dự dừng bước, hắn vốn dựa vào cây cột , thấy nàng liền chậm rãi đứng thẳng người, sau đó hướng nàng cất bước đi tớiTừng bước 1 , càng ngày càng gần,gương mặt vẫn nở nụ cười dịu dàngnhư trước, nhìn bóng hình cao lớn trước mắt, Lôi Dĩnh ngẩng đầu mỉm cười đáp trả“Nói chuyện xong rồi?” Lôi Dĩnh dịu dàng hỏi nói“Ừ, anh đưa em về nhà” Minh Thiên Mạch nhìn nàng nói, hắn biết rấtrõ, nàng vốn ko quen với chốn đông người, đến tham dự bữa tiệc này, nàng đã cố gắng lắm rồi“Thiên Mạch, chúng ta bỏ về trước có phải ko được lịch sự cho lắm hay ko?” Tuy rằng nàng rất muốn về nhà sớm 1 chút, nhưng nàng cũng muốn vìhắn bận tâm“Ko sao, nơi này còn có ba mẹ anh” Minh Thiên Mạch cười nóiNghe câu trả lời của hắn, Lôi Dĩnh cũng an tâm.


Chương 86 : Bỏ Qua

86 Hôm sau Lôi Dĩnh kéo tay Lôi Tử Huyên đẩy cửa trà lâu đi vào “Tư Tư, bạn trai đưa hoa đến?” Vừa bước vào trà lâu, nàng đã thấytrên quầy bar có một đóa hoa hồng lớn rực lửa đỏ, liền cười hỏi “Tiểu Dĩnh tỷ, hoa này là có người tặng cho chị” Vương Tư nói với Lôi Dĩnh “Của chị?” Lôi Dĩnh chỉ vào đóa hoa, kinh ngạc hỏi “Đúng vậy a! 5 phút trước đã có người đưa đến” Vương Tư cười gật đầu nói, nàng đoán hẳn là Mạch đại ca đưa đến Lôi Dĩnh cầm lấy bó hoa, muốn từ bên trong đóa hoa tìm ra tấm thiệpghi lại lời nhắn, nhưng chuyện lại như ko nàng mong muốn “Tư Tư, chỉ cóhoa thôi sao?” “Đúng” Vương Tư Tư gật gật đầu “Dĩnh ty, em nghĩ hoa này là Thiên Mạch đại ca đưa” “Mẹ, hoa này thật đẹp a……………” Lôi Tử Huyên ngước đầu , chỉ tay vào đóa hoa nói “Thì ra tiểu công chúa cũng đến đây, Tư Tư tỷ tỷ chưa nhìn thấy em”Vương Tư Tư nhoài người về phía trước quầy bar, cúi đầu tủm tỉm cười nói với Lôi Tử Huyên, bé con đang yêu này rất được lòng người, hơn nữamiệng rất ngọt (Rin: cái “miệng ngọt” này thừa hưởng từ pa pachăng!!?:D) “Tư Tư tỷ tỷ xin chào………….


Chương 87 : Lôi Thị (i)

87 “Oa! Đi dạo cả ngày, mệt chết đi được……. . ” Tôn Phỉ Lâm ko hề tỏ ra thục nữ , ngã người xuống sô pha phòng khách “Tiểu Lâm tỷ, chú ý tới hình tượng 1 chút” Lâu Tiểu Vũ buông chiếnlợi phẩm trong tay ra, đi tới máy lóc nước, tự rót ra một lý nước, uốngvào bụng “Dù sao cũng đang ở nhà, đừng bắt ta để ý như vậy, mệt chết a!” TônPhỉ Lâm lơ đễnh nói, đã ở nhà mà còn phải giả vờ, nàng làm sao sống nổi “Tiểu Vũ, đừng để ý đến nàng, tính tình của nàng là vậy” Nam Cung Tuyết tựa vào tường, cuời nói “Này, ngươi nói cái gì vậy hả, tính tình của ai? Dùng từ bừa bãi, tađây mệt đến cực điểm mới có phản ứng như vậy” Tôn Phỉ Lâm ngồi dậy, tựavào sô pha nhìn hại người nói “Tiểu Tuyết , Tiểu Linh đâu?” Lôi Dĩnh từ trên lâu đi xuống, nhìn Nam Cung Tuyết hỏi, bước vào cửa nhà lâu rồi vẫn chưa thấy qua nha đầu kia “Nàng đi tìm chị!” Nam Cung Tuyết nâng tay, nhìn xuống cổ tay của chính mình “Nhưng mà hiện tại hẳn là cũng gần trở về rồi” “NHắc Tào Tháo , Tào Tháo đến!” Nam Cung Tuyết nhìn cửa chuyển động liền nói “Các chị đều đã trở về” Bạch Kì Linh đẩy cửa đã nhìn thấy ba ánh mắt trong phòng, tề tụ dông đủ nhìn nàng “Về sớm so với em hơn 20 phút” Lâu Tiểu Vũ hạ ly nước xuống, xoay người ngồi xuống ghế sô pha nói “A, em còn tưởng rằng em sẽ về trước các chị! ” Bạch Kì Linh cởi giầy mang dép lê đi vào phòng khách “Vào nhà sao ko đóng cửa?” Lôi Dĩnh hỏi “Chị của em dừng xe bên ngoài” Bạch Kì Linh trả lời “Chị em cũng đến đây, vậy chị đi chuẩn bị trái cây một chút, lát nữara phòng khách nói chuyện phiếm thì có thể ăn” Lôi Dĩnh cười nói “Ta đi giúp ngươi” Nam Cung Tuyết đáp lời nói Mười phút sau, Lôi Dĩnh và Nam Cung Tuyết mỗi người bưng ra một dĩatrái cây ướp lạnh, Bạch Kì Vân đã ngồi trên sô pha cùng các nàng chuyệntrò “Sao Ngự Phi ca ko đến cùng ?” Buông dĩa trái cây ướp lạnh ra , Lôi Dĩnh nhìn Bạch Kì Vân hỏi “Công ty có chút chuyện, nên ko thể ghé” Bạch Kì Vân trả lời “Đúng rồi Tiểu Dĩnh tỷ, chị xuất hiện ở trên bìa báo nha” Bạch KìLinh giống như kẻ cống nạp vật quý, từ trong túi đem ra một tờ báo đưatới trước mặt Lôi Dĩnh Lôi Dĩnh cầm tờ tạp chí trong tay, ko tin nổi trừng to hai mắt, trênmặt báo viết là Kim Đồng lần đầu ở yến tiệc công bố vị hôn thê của mình, hắn từ trước đến giờ chưa bao giờ có tin tình cảm, lần này xem ra độtin cậy có thể đạt đến 100%, còn có hình nàng cùng hắn nắm tay “Sao lại có thể như vậy?” Lôi Dĩnh buông tờ báo trong tay, nhìn về Bạch Kì Linh phía đối diện “Hội trường Yến tiệc nhiều phóng viên như vậy, mà chuyện chị là vịhôn thê của hắn, chính miệng hắn cũng đã nói ra, đứng trước 1 tin tức có giá trị như vậy, khẳng định phóng viên phải chớp lấy” Bạch Kì Vân đáptrả “Đây là chuyện tốt, Tiểu Dĩnh tỷ, chuẩn bị khi nào cùng Thiên Mạch ca kết hôn a? Lâu Tiểu Vũ ko nhận thấy sắc mặt của Lôi Dĩnh, trêu ghẹo nói “Đây là chuyện tốt, tiểu Dĩnh , Thiên Mạch là 1 người đàn ông tốt,ngươi phải nắm thật chặt hắn?”Nam Cung Tuyết ngồi ở 1 bên lên tiếng trảlời Nàng thật sự có thể cùng Thiên Mạch kết hôn sao? Ko, Ko được, nàngcòn chưa cùng hắn ly hôn, làm sao có thể lấy Thiên Mạch? Vốn nghĩ rằngđể lại đơn ly hôn thì nàng và hắn đã ko còn quan hệ gì nữa, nào ngờ kếtquả lại trở nên như vậy Hiện tại nàng cũng ko muốn thảo luận đề tài này, nàng lãng tránhgiương mắt nhìn Bạch Kì Vân hỏi “Tiểu Vân, chị có thể hỏi em một chuyệnđược ko?” “Chuyện gì?” Bạch Kì Vân cầm lấy khối táo hỏi “Em có biết công ty Lôi thị ở T thị ra sao ko?” Lôi Dĩnh hỏi, ba năm trối qua, ko biết phụ thân như thế nào rồi Lôi thị xí nghiệp? Trong đầu Bạch Kì Vân lướt qua sự kiện, rất nhanhđã lên tiếng “Chị muốn nói đến công ty Lôi Thị ba năm trước cả nhà tuyên bố phá sản sao?” Phá sản” Sao lại có chuyện đó? “Tiểu Vân, em ko nhớ lầm chứ?” Lôi Dĩnh có chút ko tin tưởng lại hỏi tiếp “Lúc ấy, chủ tịch công ty là Lôi Vệ Cảnh, em hẳn là ko nhớ lầm, báoviết quá trình công ty tan rã rất nhanh là do có người cố ý quấy phá,nên nhiều chuyện bất lợi đã liên tục ập đến công ty, trong cùng một lúcđã cướp đi tâm huyết cả đời của Lôi Vệ Cảnh.


Chương 88 : Lôi Thị (ii)

88 Đi vào phòng ngủ, Lôi Dĩnh có chút thất thần ngồi trên giườngDo dự 1 chút, nhưng nàng vẫn cầm lấy điện thoại gọi điện thoại cho Tiêu Ngự Phi“A lô” Đầu dây điện thoại bên kia vang lên giọng nói trầm ổn“Là em” Lôi Dịnh đứng dậy đi đến trước bàn làm việc cạnh cửa sổ , ngồi xuốngNâng tay xem đồng hồ, bây giờ đã gần 10 giờ “Vẫn chưa nghỉ sao?” Tiêu Ngự Phi ngừng làm việc, xoay người ngồi trên ghế da một chút, mặt hướng ra ngoài cửa sổ“Ừ.


Chương 89 : Trong Nhà Trẻ

89 Trong trà lâu, như thường lệ, một đóa hoa hồng đỏ chói mắt đập vào mắt nàng “Dĩnh tỷ, buổi sáng tốt lành” Tiểu Ái trong quầy bar cười nói “Dĩnh tỷ, chị thật hạnh phúc nha, mỗi ngày đều có người đưa hoa đến” Tiểu Ái hâm mộ nói Lôi Dĩnh vẫn ko đáp trả, chỉ nhìn vào bó hoa mà ngẩn người, một tuầnnay, đóa hoa kia ko ngày nào là ko đem đến, mỗi lần đều mang đến 99 đóahồng (Rin: hè hè….


Chương 90 : Tìm Hắn Thương Lượng

90 Cốc cốc………. . “Dĩnh tỷ , Tiêu đại ca đến rồi” Tiểu Ái gõ gõ cửa, thì ra người khácmà Dĩnh tỷ nói là Tiêu Ngự Phi, nàng còn tưởng rằng là Thiên Mạch đại ca chứ“Cho anh ấy vào đi” Lôi Dĩnh ở bên trong đáp trả, tháo kính mắt xuống“Tiêu đại ca, anh vào đi thôi, em pha trà cho hai người” Tiểu Ái đối với hắn cười nói“Ừ” Tiêu Ngự Phi gật gật đầu, lướt qua nàng,bắt tay mở cửa đi vào“Đến đây, ngồi xuống đi” Lôi Dĩnh ngẩng đầu nhìn hắn, chính nàng cũng từ bàn làm việc đứng thẳng người , đi đến bên chỗ sô pha ngồi xuống“Bận rộn lắm sao?” Tiêu Ngự Phi liếc mắt nhìn đống hỗn độn trên bàn làm việc của nàng hỏi“A……….


Chương 91 : Giả Mạo Bạn Gái

91 Nhà trẻ Bảo Ân Susan, Zoe và hai cô giáo khác, đứng bên ngoài tiễn bước vị phụ huynh cuối cùng tới đón con, sau đó đóng cửa lại. Bên trong vườn trẻ vẫn cònhơn 10 bạn nhỏ chưa có cha mẹ đến đón do ba mẹ chúng vẫn còn bận chuyệncông việc Zoe, lúc này mặt một thân áo hồng, quần đen dài, cột tóc đuôi ngựa mở miệng “Từ sau khi thầy Cung đến đây, chúng ta thật thoải mái, dù sao có đàn ông ở đây cảm giác cũng ko tệ” Susan cũng đồng ý “Nói cũng đúng, đám phụ nữ chúng ta rốt cuộc cũng ko vì nguyên nhân tăng ca mà đề phòng” Nhìn thời gian Zoe hỏi “Hôm này là ca trực của cô và thầy Cung?” Susan mỉm cười gật đầu “Đúng vậy a!” “Cô thật đúng là may mắn, có thể cùng thầy Cung tăng ca, Susan, haylà cô và tôi thay ca đi?” Một người mặc áo khoác màu vàng, đeo kính mắthiệu Sven đứng sau lưng nàng, mở miệng hâm mộ nói “Thượng đế, tôi vất vả lắm mới đợi đến ngày này, ko đổi” Susan mới ko ngốc như vậy, giúp người khác có được cơ hội sao? Đây là lần duy nhấtnàng cùng hắn ở một chỗ , bình thường chỉ cần nàng vừa định tiếp xúc với thầy Cung, thì những người khác đã từng bước xông tới (Rin:.


Chương 92 : Tặng Hoa

92 Mặt trời đỏ rực khuất dần sau đường chân trời phía Tây, trên conđường lớn xe cộ qua lại vội vàng như con thoi ,có lẽ mọi người cũng muón một lòng muốn trở về mái nhà yên bình của mình sau một ngày làm việcmệt nhọc “Mệt chết đi………” Nam Cung Tuyết bước vào cửa nhà, buông mình nằm phịch xuống ghế sô pha “Dì Tuyết……….


Chương 93 : Quyết Tâm

93 Ha ha………. Vừa đi đến cửa phòng, Lôi Dĩnh đã nghe thấy tiếng cười vui, có thể thấy được bọn họ vui chơi với nhau vui vẻ biết nhường nào Đẩy cửa phòng ra, đi vào, nàng nhỉn hai người đang cười hì hì trêngiường nói “Chơi cái gì vui vậy? Ở ngoài còn nghe thấy tiếng cười củahai người” Minh Thiên Mạch vừa lôi kéo hai bàn tay nhỏ bé của Lôi Tử Huyên vừa quay đầu nhìn nàng cười nói “Cùng nó chơi thọc lét” Thật con nít, Lôi Dĩnh lắc lắc đầu cười, ko nói gì thêm, nàng trực tiếp đặt bình hoa lên góc bàn “Mẹ………tiểu Huyên Huyên hơi mệt, con muốn ngủ ngủ……….


Chương 94 : Tiền

94 Ba ngày sauTư Tư nhẹ nhàng gõ cửa văn phòng, kêu lên “Dĩnh tỷ”“Có chuyện gì ko?”“Dĩnh tỷ, có một người phụ nữ tự xưng là mẹ của Mạch đại ca, bà tanói có chuyện quan trong muốn nói với chị, chị muốn gặp nàng ko?”Mẹ của Thiên Mạch?! Nàng có chuyện quan trọng gì muốn bàn cùng mình?“Phiền em mời bà ấy lên” Tuy rằng ko biết giữa nàng vào vị phu nhânđó có cái gì cần phải nói, nhưng dù sao người ta cũng là trưởng bối, căn cứ vào phép lịch sự, nàng ko nên sập cửa vào mặt người ta“Xem ra chuyện lắp đầy bao tử phải tạm hoãn rồi” Lôi Dĩnh nhìn đống đồ ăn trên bàn, luyến tiếc nóiTống Trân rất nhanh đã xuất hiện trước của, bề ngoài của nàng vẫngiống như trong bữa tiệc lần ấy, thật nhàn nhã, xinh đẹp và cao sang.


Chương 95 : Thời Gian

95 Hôm nay, tâm tình Lôi Dĩnh thật xấu , bởi vì cái chuyện buổi sáng mà, tâm tình của nàng đã trở thành cái trạng thái mưa dầm như trước Cho nên nàng đã đến nhà trẻ Bảo Ân trước giờ tan học khoảng nửa tiếng , chờ đợi tiểu công chúa tan trường.


Chương 96 : Trước Khi Rời Đi

96 Hai tay nắm chặt vô lăng, đôi mắt thịnh nộ bốc hỏa, khuôn mặt lạnhlùng , nhìn xa xa cái chuyện vừa xảy ra , tuy rằng hắn ko nghe được nộidung câu chuyện bọn họ nói , nhưng xem qua cái hình ảnh ấy , tim của hắn như bị một con dao sắc bén cứa vào , từng chút, từng chút một cứa thậtsâu vào đáy lòng hắn Cố nén suy nghĩ chất vấn kích động , hắn ko thể làm ra cái hành độngnhư vậy , hắn đã chấp nhận cho nàng thời gian, mà nàng cũng đã đồng ý sẽ lấy hắn, cho nên, việc hiện tại hắn phải làm chỉ có thể là chờ đợi Hôm nay , hội họp chấm dứt sớm , hắn vốn định cùng nàng đi đón tiểuHuyên Huyên , nhưng mà hắn vừa định đến đón nàng thì đã thấy nàng đã bắt được 1 chiếc taxi.


Chương 97 : Về Nước

97 Nước Pháp, Paris, Thì Quang trà lâu, hai giờ chiều“Thiên Mạch đại ca, anh đến rồi” Tiểu Ải giương mắt nhìn Thiên Mạch vào cửa, cười nói“Ừ, tiểu DĨnh có ko?” Minh Thiên Mạch mỉm cười hỏi, trong trà lâu lúc này có rất nhiều người, tiếng nhạc cổ điển du dương vang lên khiến chotâm tình người nghe cũng thả lỏng“Hôm nay Dĩnh tỷ ko có tới” Tiểu Ái trả lờiVương Tư Tư vừa đưa bánh xong, liền cảm khay trở về, nhìn Minh ThiênMạch đứng trước quầy bar, chào hỏi nói “Thiên Mạch đại ca, buổi chiềutốt lành”“Xin chào” Minh Thiên Mạch quay người lại mỉm cười đáp trả“Đến tìm DĨnh tỷ sao? Hôm nay chị ấy ko đến!” Vương Tư Tư buông khay cười nói“Ko phải, anh và tiểu Tuyết có hẹn sẽ gặp mặt ở đây” Minh Thiên Mạchnói, vốn nghĩ đến Tiểu Dĩnh sẽ có mặt ở đây, nhưng lại ko ngờ đến hômnay nàng ko đến trà lâu“Như vậy đi! Minh Thiên Mạch đại ca, anh ra văn phòng chờ trước, lát nữa em sẽ cho người đem trà vào” Tiểu Ái nói“Đúng rồi, Thiên Mạch đại ca, lần mẹ của Mạch đại ca có đến đây tìm DĨnh tỷ” Tiểu Ái mở miệng nóiMinh Thiên Mạch rất nhanh xoay người hỏi “Đến khi nào? Mẹ tìm tiểu Dĩnh có chuyện gì?”“1 tuần trước, tìm tiểu Dĩnh chuyện gì thì em ko biết, em chỉ biếthai người họ nói chuyện ko êm đẹp, ly trà cũng bị đập vỡ” Tiểu Ái đemnhững điều mình biết nói ra hết“Cảm ơn, anh biết rồi” Minh Thiên Mạch nói xong liền xoat người, theo đà đi vào văn phòng, mẹ tìm tiểu Dĩnh có chuyện, muốn Tiểu Dĩnh rời bỏhắn sao?“Đúng là hoàng tử nha! Tao nhã, lịch thiệp, lịch sự, khi cười lên lại rất đẹp trai nữa” Vương Tư Tư nhìn hắn bước vào phòng, chép miệng cảmthán“Tiểu Ái nâng tay, vỗ vào đầu nàng 1 cái “Ngươi thôi đi! Người đó là vị hôn phu của tiểu Dĩnh, ngươi ko có cơ hội, đi pha trà!”Vương Tư Tư xoa xoa chỗ bị đánh, trừng mắt nhìn nàng, báo oán nói “Ta chỉ là muốn xem thử thôi , có sao đâu, ngươi ko biết lực đánh của mìnhrất lớn sao? Đau chết ta mất!”“Rất đau sao? Được rồi, ta đã biết, lần sau ta sẽ dùng lực nhỏ lại” Tiểu Ái tỉnh bơ nói“Cái gì? Còn có lần sau? Lần sau ngươi đánh ta, ta sẽ đánh trả” Nóixong, nàng hung tợn liếc mắt nhìn Tiểu Ái 1 cái, rồi tự mình đi pha trà, mà về chuyện mẹ của Mạch đại ca, nàng đã sớm biết, cho nên cũng ko muốn hỏi gì thêmTiểu Tuyết lắc lắc đầu cười, nha đầu kia, đánh một chút cũng có saođâu, đúng là thích so đo, nàng cúi đầu sửa sang lại trà cụ , rồi sắp đặt chúng thật chỉnh tề“Tiểu Ái , Thiên Mạch có tới ko?” Nang Cung Tuyết nhẹ nhàng gõ gõ quầy bar hỏi“Tuyết tỷ, chị đến rồi, Thiên Mạch đại ca đang ở văn phòng chờ chị” Tiểu Ái đưa tay chỉ vào cửa văn phòng nói“Hắn đã đến rồi sao?” Nam Cung Tuyết hỏi“Đến sớm hơn so với chị 5 phút” Tiểu Ái đại khái ước lượng“Chị đi vào trước” Nam Cung Tuyết nói xong, liền hướng vào trong“Tuyết tỷ, chị đã đi vào vậy thì thuận tiện đem trà vào cùng luôn, đỡ cho em phải đi 1 chuyến” Vương Tư Tư đem bình trà ngon, đặt trên khay,nói nói trước mặt nàng“Đồ quỷ này!” Nam Cung Tuyết quở trách 1 câu, rồi bưng khay trà đi vào văn phòng, nhân tiệc đem cửa văn phòng đóng lạiMinh Thiên Mạch đứng trước cửa sổ, quay người, nhìn Nam Cung Tuyết cười nói “Em đã đến rồi” Vừa nói hắn lại vừa quay về sô pha“Ừ” Nam Cung Tuyết đem bình trà đặt kên bàn, mang khay không đặt xuống bên rồi ngồi xuốngMinh Thiên Mạch ngồi xuống đối diện nàng, nâng trà lên, hé miệng uống 1 ngụm ” Tìm anh đến đây ko phải là chỉ uống trà thôi chứ?”“Đương nhiên là ko phải” Nam Cung Tuyết mở túi xách ra, từ bên tronglấy ra 1 phong thư, đưa đến trước mặt hắn nói “Nè! Đây là bức thư tiểuDĩnh đưa cho anh”Minh Thiên Mạch hồ nghi tiếp nhận bức thư, nhìn phong thư hắn hỏi“Sao cô ấy lại đưa thư cho anh? Hơn nữa tại sao ko tự mình đưa mà lạinhờ em làm hộ?” Hỏi xong, hắn ngước mắt nhìn“Ách……….


Chương 98 : Chuyển Biến

98 Phía sau hoa viên Minh gia, Tống Trân và Úc Tiêm Nhi nhàn nhã uốngtrà chiều, hình ảnh rất hòa hợp, Minh Thiên Mạch đi nhanh về phía cácnàng “Thiên Mạch ca, anh đã đến rồi” Úc Tiêm Nhi ngượng ngùng cúi đầu,khuôn mặt hơi ửng hồng, mỗi lần nhìn thấy hắn, nàng đều như vậy “Mẹ, con có chuyện muốn cùng nói với mẹ” Tầm mắt Minh Thiên Mạch dừng lại trên người của Tống Trân, ko để ý đến lời nói của Úc Tiêm Nhân “Tiêm Nhân ko phải người ngoài, con nói ở chỗ này đi, còn nữa, kophải lúc này con hẳn là nên ở công ty hay sao? Hôm nay sao lại về sớm?”Tống Trân hơi nhíu mày, con trai ko để ý đến Tiêm Nhân, điều này làm cho nàng rất bực “Mẹ tìm Tiểu Dĩnh có đúng ko?” Minh Thiên Mạch hỏi thẳng Tống Trân sắc mặt căng thẳng, giương mắt nhìn vẻ sắc lạnh trên gương mặt Minh Thiên Mạch “Con trở về là muốn hỏi chuyện này?” “Mẹ và cô ấy đã nói những chuyện gì?” Minh Thiên Mạch trầm giọng hỏi “Con dám nói với mẹ bằng cái giọng đó sao? Ta dù sao cũng là mẹ con,ta tìm tới cô ta , vậy thì sao, cái loại phụ nử ấy vốn ko thích hợp vớicon, ta chỉ muốn cho nàng hiểu chuyện, tự nguyện rời đi” Tống Trân cầmtách cà phê trên tay đặt lên bàn, giọng điệu cứng rắn Úc Tiêm Nhân vẻ mặt đông cứng, nhưng vẫn miễn cưởng cười trừ, nàngdịu dàng đối với Tống Trân nói “Bác gái, Thiên Mạch chỉ là nhất thời nói nặng, bác đừng để bụng” Nàng nhẹ tay xoa xoa sống lưng Tống Trân, nhâncơ hội này làm cho Tống Trân hài lòng Tống Trân phủ tay lên tay Úc Tiêm Nhân cười nói “Vẫn là Tiêm Nhân tri kỉ, ko giống ai kia, chỉ biết làm ta tức giận ” Nói xong nàng liềnhướng Minh Thiên Mạch trừng mắt 1 cái “Mẹ, mẹ làm cho con thật thất vọng” Minh Thiên Mạch lạnh giọng nọi,chẳng qua là nàng chưa từng tiếp xúc qua Lôi Dĩnh , nếu đã từng tiếp xúc hắn cũng muốn mẹ sẽ thích Tiểu Dĩnh, nhưng cơ hội này đã hoàn toàn bịmất “Là con khiến ẹ thất vọng, Tiên Nhân rất tốt! Tại sao con lạitìm đến người phụ nữ đã kết hôn và có con riêng kia, nàng có cái gì tốt? Con phải hiểu được, người làm mẹ này làm tất cả mọi chuyện đều là vìcon” Tống Trân tận tình khuyên bảo nói, người đàn bà kia ko xứng đángvới con trai của nàng “Mẹ ko được chửi bới nàng như vậy, đã từng kết hôn qua thì sao, cócon riêng thì thế nào, nàng là người phụ nữ duy nhất mà con trai mẹ yêu, con chỉ xem Tiêm Nhân như em gái, con ko thể yêu thương nàng, cho nênmẹ chết tâm đi, con sẽ ko cùng nàng kết hôn ” Minh Thiên Mạch nhìn TốngTrân , tức giận nói “Thiên Mạch ca………” Khóe mắt Úc Tiêm Nhân ngân ngấn nước mắt, nàng aioán nhìn hắn, lời nói của hắn đã làm cho tâm can nàng rất đau, thứ nàngmuốn ko phải là loại cảm tình “em gái” này, mà là tình cảm nam nữ,.


Chương 99 : Chỉnh Hắn Một Phen

99 Cái thứ mà hắn gọi là cơm trưa quả thật cũng còn quá sớm , vì thế vào buổi sáng , nàng đã đi vào trung tâm mua sắm, dù sao nàng biết hắn cũng sẽ thanh toán tiền, cho nên quần áo nàng chọn mua luôn là thứ quý giánhất, còn có một đống đồ trang điểm lớn , mỹ phẩm linh tinh cách loại ,tất cả bao lớn bao nhỏ đều để cho hắn xách , ai bảo vừa rồi hắn đòi đitheo nàng , lúc này cực khổ như vậy là hậu quả hắn ko nghe lờiLôi Dĩnh cầm một bộ quần áo , ở trước gương khoa tay múa chân , lạinhìn nhìn Cung Thần Hạo đang ung dung tựa vào ghế ngồi nghỉ ngơi nhìnnàng.


Chương 100 : Cơm Trưa

100 Hắn thay đổi Hai tuần nay ngày nào đi làm về hắn cũng về nhà ăn cơm tối , tựa nhưmột ông chồng tốt , lại còn lớn tiếng ca ngợi tài nấu nướng của nàng Hiện tại công việc đầu tiên hắn làm mỗi khi tan việc về chính là cùng tiểu Huyên Huyên cười haha, tựa như 1 người cha tốt Cung Thần Hạo và tiểu Huyên Huyên ngàn lần vui vẻ , chơi đùa với nhau vô cùng hòa hợp , Lôi Dĩnh đối với khả năng bồi dưỡng tình cảm cùng phụ nữ của hắn , trong lòng cảm thấy có chút ghen tị, rõ ràng nàng ở cùngvới tiểu Huyên Huyên lâu hơn, tại sao tình cảm của tiểu Huyên Huyên vàCung Thần Hạo lại tốt hơn nàng? Ko thể ko dám nói, hai tuần này được hắn toàn tâm đối đãi như vậy,nàng cảm thấy rất hạnh phúc, mỗi lần khi nàng làm xong thức ăn gọi 2người kia vào ăn, sự ấm áp của mái nhà khiến nàng rất thân thiết , nếuko như ko phải mỗi lần ra cửa đều đụng mặt 1 , 2 người tình của hắn, chỉ sợ rằng nàng đã sớm quên đi mục đích quay về , rộng lượng bỏ qua chohắn những chuyện trước đây, sau đó lại cam tâm tình nguyện sống cùng hắn cả đời Trằn trọc trở mình,tất cả tâm tư của nàng đều đổ dồn trên người hắn , nghĩ đến ông và ba mẹ đã kích động cỡ nào khi nàng trở về, nếu như nàng vẫn giữ ý định từ bỏ cuộc hôn nhân này, ko biết ông và 2 người họ cóthể tha thứ nàng tùy tiện ko, dù sao họ cũng đối xử với nàng rất tốt Nghĩ ngợi quá nhiều, suy nghĩ của nàng cũng rối loạn theo, tất cả mọi chuyện cứ để nó phát triển theo tự nhiên đi! nhắm lại đôi mắt mệt mỏi,nàng ngủ say Cảm giác như chỉ vừa ngủ được 1 chút, Lôi Dĩnh mơ mơ màng màng mở mắt , phát hiện bầu trời ngoài cửa sổ đã sáng chang, ánh sáng mặt trờichiếu sáng khắp nơi, ánh nắng ấm áp nhìn qua đã cảm thấy thật thoải mái Vươn tấm lưng mỏi, nàng uể oải ngồi dậy, quay đầu lại đã nhìn thấymột đôi mắt to trong suốt, đang nhìn nàng chăm chăm, khóe miệng congthành nụ cười, nàng đưa tay vuốt vuốt cái đầu nhỏ, yêu thương hỏi “Sao vậy tiểu Huyên Huyên?” “Mẹ, mẹ đúng là heo con lười nha!” Lôi Tử Huyên ngồi ở mép giường, chớp đôi mắt to nghiêm túc nói “Tại sao ?” Lôi Dĩnh nâng mi hỏi “Ba đã đi làm, nhưng mẹ vẫn còn ngủ” Lôi Dĩnh chu cái miệng nhỏ nhắnnói, ba và con dạy sớm hơn cả mẹ, hơn nữa quần áo mặc hôm nay là ba giúp con mặc nha, tóc cũng là ba giúp con chải, haha………….


Loading...

Truyện cùng thể loại

Tĩnh Lạc Truyền Kỳ

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 21


Kẻ Không Theo, Chết!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 55



Thiên thần đeo mặt nạ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 22



Thần Y Tiểu Vương Phi

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50


Ôn Nhu Mười Dặm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 49


Thời Đại Gái Ế Hưng Thịnh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 29