1 Sân bay S.
Một cô gái trẻ bước ra từ khoang thương nhân,cô gái mặc áo phông màu xanh rêu,chiếc quần da màu trắng ôm gọn lấy đường cong hoàn mĩ của nàng.
2
-"Đau quá a~"
Nhược Trúc bị cơn đau đầu đánh úp nhịn không được rên rỉ. Sau đó trợn mắt tỉnh lại,phát hiện mình nằm vật vã bên bờ hồ,một nửa thân dưới của nàng vẫn còn ngâm trong nước.
3 Đang rối rắm,Nhược Trúc bỗng dưng phát hiện mình thế nhưng đang trôi nổi trong một không gian vô định. Tất cả chỉ là màu xám trắng. Đây là chuyện gì?cô đang mơ giấc mơ kì quái gì thế này?
-"không phải mơ đâu.
4 "Nhiệm vụ đầu tiên"
-"trở lạnh nhà cũ chôn xác gia gia,tìm kiếm ngọc bội Huyết Phượng Hoàng. Thời hạn hoàn thành 1 ngày. "
Giọng nói vừa dứt Nhược Trúc nháy mắt một cái đã thấy mình đang ở trong sơn động bỏ hoang.
5 Ân,thêm 5 điểm hình dạng,10 điểm lực lượng và 3 điểm trí tuệ.
-"Đã phân phối điểm. "
-"Mời chủ nhân xem thuộc tính"
Trên màn ảnh xuất hiện những thông số.
6 Nhược Trúc không biết khi nàng vừa "bế" Phong Thanh Huyền rời khỏi thì cách đó không xa,một bóng dáng hơi gầy,khí chất lạnh lùng,gương mặt tinh xảo đang di chuyển lại.
7 Nhược Trúc từ trên cành cây cao gần đó nhìn xuống bên dưới một đoàn người.
Nàng gọi Hệ thống:
-"uy,hệ thống,ta muốn một định vị bản đồ nhân vật,ngươi có hay không?"
-"có,trong cửa hàng hệ thống có Nhân Vật Đồ,300 vi tích phân cho ba lần sử dụng.
8 Hề Tu Văn chỉ huy mọi người hạ trại,xong đâu đó mới di tầm mắt tìm kiếm màu lam thân ảnh. Hắn thấy nàng đứng trên nhánh cây gần đó,đưa lưng về phía hắn,tóc dài bay bay,mùi thơm thảo dược vương vấn trong gió,hắn cất bước đứng dưới gốc cây ôm quyền cúi đầu cảm tạ.
9 Bước chân vào đại sảnh,Diệp Thuý Vi đánh giá một vòng những người trong phòng. Ánh mắt chạm đến một thân ảnh liền dừng lại một chút.
Ân,đây là Mộ Dật Hàn?
Một nam nhân thanh nhã,mặt tựa như thần,ngũ quan tuấn tú,mũi cao,mắt sáng,mày kiếm,trán cao,tóc buộc bằng lụa xanh thêu kim vân,cả thân người tản mát ra hơi thở nho nhã.
10 Trong rừng. Sau khi rời đi đoàn người Hề Tu Văn,Nhược Trúc không mục đích cất bước.
Cái nơi cổ đại khỉ ho cò gáy này không máy tính,không ti vi,đừng nói chi là internet.
11 Nhược Trúc thu lại ánh nhìn về phía căn phòng.
Sau đó nàng mắt lạnh nhìn sáu gã tráng hán thân hình cao lớn vây xung quanh không hảo ý nhìn nàng. Sâu trong đôi mắt là sự tham lam thèm thuồng.
12 Nhược Trúc bên này hăng hái chiến đấu với vịt quay điền đầy bụng nhỏ,không biết cách rất gần đó có một đôi hoa đào mắt tràn đầy ý cười nhìn về phía nàng.
13 Nghe tiếng gọi,Nhược Trúc đứng lại ,xoay người nghi hoặc nhìn về phía nam tử.
Trong quán này cũng chỉ có nàng và hắn,tiểu thư tất nhiên là hướng nàng gọi.
14 Diệp gia.
Diệp Thuý Vi mân mê trong tay một cây trâm cài bằng phỉ thuý hết sức tinh xảo.
Bên cạnh nha hoàn ánh mắt hâm mộ nhìn,không quên ba hoa một phen.
15 -"phụ thân,con muốn đi ra ngoài một chuyến"
-"con vừa từ bên ngoài về đã vội đi đâu?"
-"con ra ngoài có việc ạ. " Hề Tu Văn gương mặt bay nhanh một đạo không dễ phát hiện ngượng ngùng.
16
Nằm tách biệt với đại bộ phận lục địa,chợ nô lệ chiễm chệ toạ lạc trên một vùng đất rộng lớn được ngăn cách bởi một eo biển.
Đảo Long Vĩ-thiên đường mua bán nô lệ.
17 Đối với sự thông báo hảo cảm nam chủ tăng lên ,Nhược Trúc tỏ vẻ mình đã thói quen với việc không rõ đột nhiên được đối phương hảo cảm này.
Nàng chợt nghĩ phải chăng nam chủ cuồng ngược?hoà ái sắc không được, nhưng nếu không để ý lạnh nhạt ngược lại làm đối phương vui vẻ?
Đây cũng là lí do về sau Nhược Trúc đối với Phong Thanh Huyền luôn là bộ mặt lạnh tanh.
18 Lúc Nhược Trúc tìm đến nơi,đám cướp bóc kia đã rút lui,để lại nằm trên đất hai huynh muội đau đớn run rẩy.
Chỉ thấy thiếu niên không động đậy,hai tay gắt gao ôm lấy muội muội,mặt mũi bầm tím,máu từ ngực thiếu niên không ngừng tràn ra, còn tiểu cô nương khuôn mặt đầy nước mắt không ngừng khóc hô ca ca.
19 Tội Nô. .
Chính là những kẻ hoặc vốn dĩ là Hoàng tộc địch quốc bị mất nước trong cuộc chiến tranh trở thành lưu dân,sau bị ấn kết nô lệ ba đời,hoặc là con cái của trọng thần triều đình mắc tội ác tày trời tựa như phản nghịch,cấu kết ngoại xâm bán nước.
20
-"Ngươi tên gì?" Nhược Trúc xoay mặt nhìn sang người đang đi bên cạnh mình hỏi.
Nghe câu hỏi đột ngột của Nhược Trúc, hắn hơi ngẩng người.
Tên của hắn ?
Hắn hồi tưởng một chút về những danh tự mà hắn từng được kêu.