1 -Các người đang làm gì vậy?
Mộc Vân Y ngạc nhiên nhìn cảnh trước mắt, hai người một nam một nữ đang quấn quyết nhau trong tình trạng loã thể , tên đàn ông kia là bạn trai của nàng và người trong lòng hắn lại là.
2 Không gian mờ mịt bao bọc xung quanh Mộc Vân Y.
-Hú. . . hú. . . Có ai ở đây không?
-Có ta.
-Á mẹ ơi quỷ, có quỷ kìa.
Giỡn gì kì vậy, tuy có võ đầy mình nhưng trái tim nàng bé lắm, chịu không nổi đả kích này đâu.
3 -Công chúa, người mau dậy đi, mặt trời lên cao lắm rồi đó.
Điệp nhi cằn nhằn cũng được một canh giờ rồi. Không chỉ Trương ma ma mà Điệp nhi cũng phát hiện công chúa rất khác thường, dáng vẻ thục nữ của công chúa không biết chạy đi đâu rồi mà bây giờ nhìn người chả giống tiểu thư khuê các gì cả.
4 Hắn với tư cách là nhị vương gia, em trai của hoàng đế Vũ quốc- Thượng Quan Tử Tước đến chúc sinh thần của hoàng đế Huyền quốc. Nhân tiện hắn cũng đến thăm vị bằng hữu lâu ngày không gặp và tính sổ luôn món nợ cũ.
5 Trên nóc điện Lưu Vân thoắt hiện có bóng người.
Vân Y không ôm chiến lợi phẩm trở về mà chạy đến đây là muốn phá rối. Tại sao tên hoàng đế đó sống hạnh phúc mà mẫu thân phải chết thảm vậy chứ, cô gái đó nói hoán đổi linh hồn nên tất nhiên đây là thế giới vốn thuộc về nàng, mẫu thân của thân xác này cũng chính là mẫu thân của nàng, còn phụ thân thì không có cũng được.
6 Vân Y mang theo khuôn mặt gian manh bước ra khỏi Ngân Ti các. Ngân Ti các là tiệm cầm đồ lớn nhất của Huyền quốc, với đống đồ nàng "mượn" được thì chỉ có tiền ở đây mới có khả năng chi trả được.
7 Ai da, đau đầu quá. Vân Y từ từ tỉnh lại, chung quanh ánh sáng mờ mịt. Cái cảnh này hơi bị quen à nha. Trợn tròn mắt, thầm than.
-Chẳng lẽ lại xuyên không.
8 Hắt xì. Hừ. . . chắc tên đó đang "nhớ" đến mình. Dọc theo con đường lên núi Giang Lưu, một tuyệt sắc giai nhân vận bộ bạch y bước đi trên con đường mòn được che phủ rất nhiều bụi cây.
9 Sáng hôm sau, một tiếng thét giết heo kinh điển phát ra từ phòng Vân Y.
Lão già với vẻ mặt căm phẫn bước ra, miệng còn không ngừng chửi thề. Sư mẫu vẻ mặt không có gì đi ra xem, cứ như đã quen với việc này.
10 -Tiểu Vân?!
-Nha đầu?!
Nghe thấy tiếng hét của Vân Y, hai lão nhân gia bất chấp chạy vào xem. Chỉ thấy nàng đang nằm trên mặt đất, trên tay lại cầm Huyết cung.
11 Huyền quốc 1 năm qua xảy ra rất nhiều chuyện ly kì. Hoàng đế bị thái tử mưu đồ ám sát, tất cả hoàng tử trong cung cũng bị giết, sau lấy tội tạo phản chém đầu thái tử.
12 Trên con đường mòn lên núi, ba mỹ nhân chân yếu tay mềm nói chuyện rất chi là vui vẻ. Nhưng chỉ là vẻ bề ngoài, nội dung câu chuyện không đánh thì cũng giết.
13 Vân Y thỏa sức chạy rong trên phố, phía sau là Khả Di đã sớm thay đi y phục dính đầy máu, bồi tiểu thư đi chơi hội.
Vì dung mạo quá đặc biệt nên cứ theo phản ứng di truyền, Vân Y đi đến đâu lập tức có con đường nhỏ lộ ra cho nàng đi.
14 Trưa hôm sau.
Ánh nắng chiếu vào căn phòng, một nữ tử ngủ la liệt trong phòng không biết trời trăng gì.
Nam tử tóc đen lẳng lặng ngồi bên cạnh giường, ngắm nhìn khuôn mặt đang ngủ của Vân Y.
15 Sau khi Nam Cung Hàn rời đi, một đoàn người gồm thái giám đi đầu và nhiều cung nữ cầm khay phía sau tiến vào Khanh Dư viện. Miệng còn hô to.
-Thánh chỉ đến.
16 Sáng hôm sau.
Hầu hết tất cả thái y đều bị truyền vào trong cung. Hoàng thượng mắc chứng bệnh rất kì lạ, thường xuyên mệt mỏi, đau đầu, buồn nôn, hay bị chảy máu cam.
17 Đám người cao to nhanh chóng áp chế tình hình hỗn loạn và Vân Y thì vẫn tiếp tục đổ dầu vào lửa. Trước giờ nàng luôn sống theo phương châm- càng loạn càng tốt, người loạn ta chạy.
18 Sáng sớm Vân Y có gửi một bức thư với nội dung "một số tiền đổi lấy ngày tháng bình yên". Nam Cung Hàn còn chưa kịp mừng thì nghe thị vệ báo cáo có người đột nhập quốc khố.
19 Cả hai mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau, qua một lúc chợt vỡ oà lên.
Theo suy nghĩ của Nam Cung Hàn và Thượng Quan Tử Tước về hai đối tượng "cực kì nguy hiểm" trước mắt thì rất có thể họ sẽ xông vào choảng nhau một trận.
20 -Sao nàng cứ nhìn ta vậy.
Thoáng hồi thần, Vân Y nhìn khuôn mặt Thượng Quan Tử Tước cười gian.
-Ta tự nhận mình xuất sắc hơn người nhưng bị nàng nhìn vậy dù mặt dày tới đâu cũng cảm thấy ngại ngùng.