Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Tâm Tổng Tài

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 126
Chương mới nhất: Chương 126 : Kết Thúc
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Nàng, nữ nhân thiện lương chưa bao giờ hưởng thụ qua cảm giác gia đình ấm áp, lại bởi vì một tờ khế ước của cha mà gả vội cho hắn. ‘ ba ’ một tiếng vang thật lớn, gương mât trắng nõn của nàng liền xuất hiện dấu tay 5 ngón đỏ ửng, nhất thời,nước mắt Lôi Dĩnh ko nghe lời liền chảy ra.

Danh sách chương Hoa Tâm Tổng Tài


Chương 61 : Lẩu

61 Giữa trưa“Đi thôi! Thủy Diệc Đồng đi tới trước mặt Lôi DĩnhLôi Dĩnh ngồi trước máy tính, ngẩng đầu “Chờ em 1 chút, em đem mấythứ này lưu lại” Nói xong , nàng lại cúi đầu đem đống văn kiện xử lýthật tốt, phân loại lưu trữ.


Loading...

Chương 62 : Hiểu Lầm

62 Hắn ko trở về nhàBữa tối vốn chuẩn bị đã xong, lại vì chờ đợi trở nên nguội lạnhVầng trăng tròn tròn soi sáng giắt trên ko trung, sao nho nhỏ lấplánh, một trận ngẫu nhiên nhẹ nhàng thổi qua, làm cho đám lá cây xàoxạc, xào xạcTrong phòng khách yên tĩnh, Lôi Dĩnh ngồi ngay ngắn, chăm chú nhìnlên cửa lớn, nàng hiểu rõ , nàng nên mang chuyện nàng mang thai nói chohắn biết, hắn có quyền được biết, hơn nữa nàng cũng muốn thông quachuyện này, làm cho hai người khôi phục lại trạng thái quan hệ giống như trước, chứ ko phải như bây giờ, ko thấy được mặt nhauTrên tường, đồng hồ đang tích tắc, tích tắc kêu, theo sự chuyển động của kim, thời gian từng phút đi quaĐêm, càng ngày càng khuya, nhưng chiếc cửa lớn vẫn im lìm ko mở raNhìn nhìn đồng hồ treo tường, đã gần mười một giờ đúng, nàng cầm lấydi động gọi đến số của hắn, muốn hỏi hắn khi nào sẽ trở về, nhưng thậtngoài dự đoán, khi đáp trả nàng lại là một giọng nói mềm mại của phụ nữ“Xin chào!”Lôi Dĩnh cầm điện thoại trong tay khẽ run lên, nhưng nàng vẫn cố tình cưỡng chế cho bản thân mình tỉnh táo lại “Xin hỏi có Hạo ở đây ko?”Nữ nhân dùng giọng nói ngọt ngào cùng ngữ khí châm chọc, trả lời“Cung phu nhân, Hạo hiện tại đang tắm, ko thuận tiện để tiếp máy” Nhìnđến biểu hiện số máy của hắn thì nàng cũng biết là bà xã hắn gọi đến(Rin: Thêm 1 con hồ ly xuất hiện, mụ này xuất hiện ít nhưng là nguyênnhân lớn nhất khiến cho gia đình Hạo ca bị đỗ vỡ, hừ…)Lôi DĨnh nghe nhưng nàng ko phải là cái loại tốt bụng đi hỏi bọn họ đang ở đâu , làm cái gì, nàng im lặng thật lâu ko đáp lạiThì ra, lúc nàng ngây ngốc ngồi chờ hắn về, hắn lại ở Mỹ tiêu diêu,vui vẻ, vì sao khi nàng chuẩn bị buông xuống hết mọi hiểu lầm, thì nànglại một lần nữa đối mặt với sự thất vọng về hắnNàng đã khóc một buổi tối, sáng sớm khi ánh sáng mặt trời thong thả tiến vào phòng ngủ thì nàng đã quyết định buông tayCó lẽ nàng ở cùng hắn thật sự ko hợp,có lẽ ngay từ đầu đã là 1 sailầm, nhưng nàng lập tức lại nhớ người mẹ luôn tươi cười với nàng, ngườiông luôn tỏ ra sủng nịch kia, nàng phải làm như thế nào?? Còn có ba nữa, tuy rằng hắn chưa từng nói chuyện với nàng nhiều, nhưng đối với nànglại tỏ ra yêu thích, còn có Lưu thẩm và Lưu thúc, chất phát hiền lành,từng câu từng chữ đều thân thiết, đều coi nàng như bảo vậtTừ phòng tắm đi ra, Cung Thần Hạo, mơ hồ nghe được tiếng chuông điệnthoại vang, hướng đến nữ nhân đang ngòi trên ghế sofa, hắn hỏi “Vừa rồiđiện thoại của anh có phải đã từng kêu qua?”Nữ nhân hướng đến Cung Thần Hạo nói “Ko có a!!” Mỉm cười tủm tỉm nàng đem điện thoại đưa cho hắn, nàng đương nhiên sẽ ko ngốc , sau khi tròchuyện với Lôi DĨnh xong , nàng đã đem dãy số của Lôi Dĩnh xóa bỏCung Thần Hạo một tay cầm khăn mặt chà lau tóc, tay trái cầm điệnthoại mở chức năng ghi lại số, dúng như lời nàng nói, điện thoại ko cókêu qua, hắn tùy tay đặt điện thoại trở lại trên bàn, rồi ngồi đối diệnnữ trên sofa nói “Em có thể về”“Ko cần em ở lại với anh sao?” Nữ nhân mềm mại đứng dậy, ngồi vào lòng Cung Thần Hạo“Ko cần”“A………Cung tổng tài của chúng ta từ khi nào đã học được cách tu tâmdưỡng tính, cự tuyệt nữ nhân, đem họ đẩy ra ngàn dặm bên ngoài rồi?” Nữnhân nghe thấy giọng điệu của hắn, hết sức khiêu khích nói, tay cũng koan phận , thoãi mái chuyển động tự do trên người hắn“Đủ rồi” Một tay đẩy nữ nhân ra, Cung Thần Hạo đứng thẳng dậyNữ nhân bị đẩy ra , ngã ngồi trên sofa, trên mặt có chút mê hoặc,nhưng ko tỏ ra hờn giận, bởi vì hắn và nàng là loại người giống nhau,nàng hiểu rất rõ hắn, sửa sang lại tóc, thuận tiện chỉnh lại quần áo,trên mặt nàng nở ra một nụ cười chuyên nghiệp, nói “Xem ra, Cung tổngtài của chúng ta từ sau khi kết hôn đã ko còn giống với trước, em ko thể ko công nhận, mị lực của bà xã anh quả thật rất mạnh”“Nếu ko có việc gì, em có thể đi” Cung Thần Hạo buồn bực nói“Cung tổng tài cũng đừng tuyệt tình như vậy, nói như thế nào thìchúng ta cũng đã có hơn 1 lần gần gũi, ko nhìn mặt Phật cùng phải nhìnmặt tăng a!! Mời em uống ly cà phê đi, uống xong, em sẽ đi” Nữ nhânthảnh thơi ngồi dựa mình vào ghế sofa, nàng cũng ko phải muốn khiêuchiến sự kiên nhẫn của hắn, mà là muốn nhờ vả hắn 1 chútCung Thần Hạo quăng đi khăn mặt trong tay, khuôn mặt mang theo tialạnh lẽo, đi đến quầy bar, bắt đầu pha cà phê, hắn biết, nếu nàng vẫnchưa uống cà phê xong thì nàng cũng sẽ ko rời điVài phút sau, Cung Thần Hạo mang theo hai ly cà phê nóng hổi đặt lên trên bàn trà “Uống đi!”Nâng ly cà phê lên, cái miệng nhỏ nhấp 1 cái, rất thơm, thực khổ,nàng lại thích cà phê ko thêm đường, hương vị thực thuần khiết “Vẫn cònnhớ rõ khẩu vị của em” Giọng nói như khẳng định,nàng buông cái ly xuống, nhìn hắn“Uống nhanh đi, một lát nữa anh phải đến công ty” Cung Thần Hạo cũngko hiểu được, vì sao đến tận bây giờ hắn vẫn còn nhớ rõ thói quen củanàng, có lẽ đối với hắn mà nói, nàng là một ngoại lệ đặc thù“Vậy cùng nhau đi, dù sao anh cũng phải đi công ty, anh thuận tiệnđưa em đi một đoạn, thành phố này đối với em mà nói, vẫn có chút xa lạ”Nữ nhân cười nói, điếu thuốc trong tay được nàng hít một ngụm thật sâu,sau đó lại nằm trong cái gạt tàn bằng thủy tinh“Ừ”“Anh lạnh lùng như vậy, em thật ko quen, lúc trước anh luôn nở nụcười ôn nhu bên miệng, lại thường xuyên nói câu danh ngôn của mình, hiện giờ toàn bộ phong độ của anh đều bị bà xã làm thay đổi hết sao?” Nữnhân giương mắt quan sát phản ứng của hắn, nàng cho tới bây giờ vẫn rấttự tin rằng hắn và nàng đều giống nhau“Mọi người sẽ thay đổi, có lẽ luận điểm lúc trước của anh có chút quá mức tùy tiện” Cung Thần Hạo nói xong, lại nghỉ đến hình ảnh của khuônmặt đáng yêu kia, cả nụ cười ngọt ngào , xinh đẹp kia nữa, trong lònghắn liền ấm lạiNữ nhân cẩn thận nhìn chuyển biến của hắn, biểu hiện của hắn hiện tại làm nàng có chút ghen ghét, ghen ghét cái biểu tình của hắn đối với nữnhân, nhưng nàng ko quan tâm, bởi vì nàng chưa bao giờ có ý định kết hôn với người khác “Bà xã anh là người thế nào?? Em rất tò mò”“Nàng ko quá xinh đẹp, nhưng rất thanh tú, khuôn mặt trẻ con, luôn lộ ra nụ cười mỉm thực ngọt ngào, thực đáng yêu, nàng rất biết nghe lời,cũng rất chu đáo, là một người vợ tốt” Cung Thần Hạo bất tri bất giácnói ra cách nhìn của hắn, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười hạnh phúcNữ nhân uống cà phê, nghe hắn dịu dàng cười nói, có lẽ nếu như có cơhội, nàng rất muốn tự mặt trông thấy “Anh đối với bà xã của mình đánhgiá rất cao nha!”Cung Thần Hạo từ hồi tưởng trở về hiện thực, hắn nhìn nữ nhân mỹ lệtrước mắt, ko nói gì thêm, chỉ đứng dậy đi về phía phòng ngủ, mấy phútsau hắn lại đi ra, trên người quần áo đã được thay bằng một bộ âu phục“Cà phê uống xong rồi, nên đi thôi”Nữ nhân cũng đứng dậy sửa sang quần áo 1 chút, tao nhã cất bước lướtqua Cung Thần Hạo dẫn đầu ra khỏi phòng, nàng vốn tính đem chuyện bà xãgọi cho hắn vừa rồi nói lại, nhưng mà sau khi ngẫm lại, vẫn là quên đi,ai bảo hắn lần trước ko chút nào vì mị lực của nàng dao động!! Coi nhưlà một trừng phạt nho nhỏ giành cho hắn cũng tốt……………….


Chương 63 : Kiểm Tra

63 Lôi Dĩnh nhìn mình qua gương, hai mắt sưng đỏ, ẩn hiện tơ máu, hơnnữa sắc mặt cũng rất yếu ớt, tại sao nàng lại hành mình như vậy??Rửa mặt chải đầu xong, Lôi DĨnh cầm lấy điện thoại, cùng Đồng xinnghỉ 1 tiếng, hắn có chút vôi vàng, giọng nói lộ ra chút hoảng loạn, làm cho Lôi Dĩnh bất giác cười cười, nói bản thân nàng ko có việc gì, ngàymai vẫn sẽ theo lẽ thương đi làm, hắn mới thả lỏng tâm tình, dặn dò nàng vài câu, bảo nàng phải cẩn thận giữ gìn thân thể….


Chương 64 : Báo

64 Ngồi ở vị trí quen thuộc. cầm túi xách và đống sách trong tay đặt lên chiếc bàn bên cạnh, nàng khẽ nhấp một ít nước trái cây hâm nóng, cùngthong thả ăn hai miếng bánh ngọt Hiện tại lúc này , người trong Thiên Vị cũng không nhiều, chỉ lác đác vài người ngồi một mình ở cửa sổ thưởng thức cà phê, hoặc hấp tấp vàocửa mua cà phê, mua xong lại như một trận gió rời đi thật nhanh Lôi Dĩnh đem tầm mắt hướng về cửa đẩy, liền thấy Minh Thiên Mạch đitới, chỉ thấy hắn nhìn xung quanh mọi nơi một chút rồi mới nhìn thấynàng, sau đó lại cùng với người phục vụ nói nói rồi mới đi về phía nàng “Chờ có lâu không?” Minh Thiên Mạch trên mặt hiện lên chút áy náy, ngồi xuống đối diện nàng Nhìn khuôn mặt đã lâu không gặp, cùng tiếng nói như gió xuân phơiphới, và nụ cười ôn nhu ánh mặt trời ấm áp, Lôi Dĩnh cũng cười theo“Không, em cũng chỉ đến sớm hơn anh 10 phút” Nhưng nàng vẫn có thể nhìnthấy trong nụ cười của hắn có chút gượng ép, tuy nhiên nàng không muốnvạch trần Minh Thiên Mạch cười cười, gọi người phục vụ tới, kêu ly cà phê rồimới nói “Vốn muốn gọi điện thoại cho em, nhưng lại sợ em bận việc, nênmới không gọi” Kỳ thật mỗi khi hắn lấy điện thoại cầm tay ra, nhìn vàodãy số quen thuộc kia, lúc cuộc gọi sắp chuyển được lại bị hắn cắt ngang “A………….


Chương 65 : Rời Đi

65 Lôi Dĩnh cầm ly nước, đứng ở cửa sổ phòng trà nhìn lên bầu trời Hiện tại lúc này, hắn hẳn là đã lên máy bay!! Nàng là một người nhát gan, tâm tư không ổn định cho nên không muốn nhìn bóng lưng hắn rời đi Đó chỉ là thương cảm, ngày hôm qua đã từ biệt, cho nên hôm nay, nàngchỉ muốn nhìn lên bầu trời xa xa, dưới đáy lòng thầm chúc phúc hắn Có lẽ sẽ có chút tiếc nuối, nhưng thứ lưu lại nhiều nhất vẫn là tưởng niệm, vẫn là kỉ niệm đối với hắn Nàng thật may mắn, cũng thật hạnh phúc, dù là trước kia hay hiện tại! Thiên Mạch, nhất định anh phải nhớ kỹ lời đáp ứng của anh ngày hôm qua!! Anh nhất định phải hạnh phúc………………….


Chương 66 : Thử

66 Một tuần nay, điện thoại của hắn luôn cách một ngày gọi đến một lần,nhưng mỗi lần cũng chỉ tán gẫu được vài câu là đã bị nàng dùng hết cớnày đến cớ khác cắt máy.


Chương 67 : Người Xa Lạ

67 Người xa lạ, sống chung một mái hiên với người xa lạ, đây chính là cảm nhận về cuộc sống của Lôi Dĩnh nửa tháng nayNhìn bìa tạp chí trước mặt, khuôn mặt của một mỹ năm hôn sâu một ngồi sao màn bạc đập vào mắt, nửa tháng này, tin tình cảm của hắn đưa đếnkhông ngừng, cơ hồ như mỗi ngày lại có thêm một tin, mỗi ngày lại mộttiêu đề mới trên báoHắn chỉ ở nhà được hai đêm, nhưng là dù cho hai người có chạm mặt, thì cũng vẫn giống như trước, không nói gì chỉ gặp thoáng quaLôi Dĩnh vẫn tự nhiên uống nước trái cây , nhưng lại bị một tiếng đập sách làm cho hoảng sợ, giương mắt nhìn vẻ mặt tức giận của Tô KhảiNhân, nàng nhẹ tay khẽ vuốt ngực nói “Ngươi có biết hết hồn hay không?”“Sau lưng ngươi còn có tâm tư hay chỉ muốn đùa?” Nói xong, nàng ngồixuống đối diện , cầm luôn nước trái cây của Lôi DÌnh uống liền một mạch, hẹn vài ngày trước, Lôi Dĩnh luôn miệng nói không rảnh, nếu hôm nay“nàng” (Lôi DĨnh) không đáp ứng gặp mặt, Tô Khải Nhân khẳng định cũng sẽ phát điên lên“Ngươi nói chuyện nhỏ nhỏ một chút, đều sắp trở thành người làm mẹ,ngươi vẫn không đổi được cái cá tính nóng nảy kia” Lôi Dĩnh sáng nay đãcó xem qua, hắn lại thay đổi, lần này là một người mẫu“Hiện tại không phải là chuyện của ta, mà là ngươi, ngươi thật khôngđể ý sao?” Tô Khải Nhân có chút nóng nảy, có khi nàng cũng không biết rõ trong óc Lôi Dĩnh rốt cuộc là chứa cái gì, ông xã thì sắp bị người khác đoạt mất, còn mình lại tỏ vẻ không quan tâm“Để ý?? Ta có thể làm được sao?” Lôi Dĩnh lộ ra chút cười khổ“Các ngươi lúc trước không phải hòa hợp vô cùng sao?” Hiện tại sao lại trở thành người lạ rồi, Tô Khải Nhân có chút ảo não nói“Ta và hắn lúc trước rất ít hiểu biết lẫn nhau hơn nữa lại thườngxuyên ngờ vực vô căn cứ, hai chúng ta cho đến bây giờ vẫn chưa hiểu rõđối phương, kết quả ngày hôm nay cũng là chuyện sớm muộn gì cũng sẽ xảyra” Lôi Dĩnh nghĩ thật thấu đáo, tuy rằng nàng từng cố gắng muốn bướcvào thế giới của hắn, muốn hiểu thêm về hắn, nhưng hắn lại chưa từng cho nàng có lấy một cơ hội“Nhưng mà………….


Chương 68 : Gặp Nhau Ở Nhà Hàng

68 Tuấn dật phi phàm Cung Thần Hạo cùng cao nhã , mỹ lệ Bạch Kì Vân vừa đi vào nhà ăn, đã thu hút vô số ánh mắt chú ý Nhưng mà bọn họ đã quá quen với loại tình huống này, cho nên rất ăn ý xem nhẹ “Làm sao vậy? Bạch tiểu thư” Cung Thần Hạo ngồi xuống nhìn,tỏ vẻ hiểu biết hỏi Bạch Kì Vân đang thất thần “Người kia hẳn là tổng tài tập đoàn Tiêu thị, Tiêu Ngự Phi đi?” “Ngự Phi?” Cung Thần Hạo theo tầm mắt của nàng xoay người nhìn lại, thấy đượcTiêu Ngự Phi lại ngoài ý muốn nhìn qua Lôi Dinh đang xinh đẹp cười, haimắt không khỏi tóe ra tia sáng đố kị “T thị đúng thật là nhỏ!” Hắn thấp giọng rủa 1 tiếng Bạch Kì Vân nhìn Cung Thần Hạo, bình tĩnh nói “Cô gái cùng Tiêu tổngtài ngồi chung một chỗ? Không phải là bạn gái hay là tình nhân của hắnchứ?” Cung Thần Hạo hiển nhiên không đem lời nàng bỏ vài tai, toàn lực chú ý của hắn tập trung lên thân Lôi Dĩnh và Tiêu Ngự Phi “Xem tình huống hiện tại của bọn họ, hẳn là tình nhân rồi!” Lời nói của Bạch Kì Vân có chút mất mát “Không phải” Cung Thần Hạo cắn răng nói, kềm chế cơn giận, hay taygắt gao nắm lại, nhưng hiện tại không phải là thời điểm tức giận, lậptức liền nói lãng sang chuyện khác “Về hợp đồng của chúng ta lần này, em nghĩ thế nào?” Bạch Kì Vân yên lặng nhìn hắn một cái, mới tiến vào vấn đề chính, nhưng mà phần lớn lực chú ý vẫn lưu lại người Tiêu Ngự Phi Hắn là người đàn ông đầu tiên lọt vào mắt xanh của nàng, dù rằng haimươi bảy năm qua nàng chưa hề biết qua mùi vị tình yêu, nhưng chỉ khigặp qua hắn nàng mới có cái cảm giác tim đập thình thịch rất thực này Vốn nghĩ rằng nàng từ lâu đã không còn hứng thú với đàn ông, hứng thú duy nhất của nàng chính là công việc, cho nên phần lớn thời gian củanàng đều giành cho công ty, người trong nhà muốn giúp nàng gần gũi vớihọ, nhưng đều bị nàng lấy lý do công việc chống đỡ Vốn giỏi về quan sát, lại nhìn ánh mắt cùng giọng nói của Cung ThầnHạo, nàng đã biết được, người phụ nữ ngồi đối diện Tiêu Ngự Phi kiakhông phải bạn gái cũng không phải tình nhân của hắn Nàng vẫn cò cơ hội, chẳng qua là vấn đề thời gian, nàng nhất định sẽkhông buông tay, tác phong làm người của nàng là nhất quán, cho nên,Tiêu Ngự Phi, chờ tiếp chiêu đi!! Trong mắt nàng hiện ra một vài tia sáng kỳ lạ Đương nhiên, tầm mắt Cung Thần Hạo phần lớn vẫn tập trung dừng lại trên người bọn họ Tiêu Ngự Phi cùng Lôi Dĩnh vẫn vô tư chưa nhận thầy sự tồn tại của hai người kia, chuyên tâm với cuộc nói chuyện của hai người Dùng cơm xong, sau khi bồi bàn giúp bọn họ rót ra một ly Martini,uống một ngụm xong, hắn mới từ tốn nói: “Nhà hàng này ăn rất ngon đúngkhông?” “Ừ, rất ngon.


Chương 69 : Bị Biết Được

69 Cung Thần Hạo cẩn thận đẩy cửa phòng khách đi vào, ánh đèn đầu giường đã bị người mê ngủ điều chỉnh độ sáng thích hợp, ngọn đèn mờ ảo nhànnhạt chiếu qua mảnh nhỏ nơi đầu giường Hắn nhè nhẹ bước chân, đi đến trước giường, nhẹ nhàng giúp nàng đắpchăn để nàng đỡ phải cảm lạnh, sau đó lại ngồi xổm xuống,dưới ngọn đènvàng mờ ám, tinh tế quan sát vẻ mặt khi ngủ của nàng Khuôn mặt tròn tròn không có………chút tỳ vết, đôi mắt to linh động nayđã nhắm chặt, lông mi thật dài , cái mũi xinh xắn, môi hồng hồng Taytùy ý nâng lên, phủ lên khuôn mặt trắng noãn của nàng, chỉ khinàng ngủ say, hắn mới có thể lẳng lặng chăm chú nhìn nàng, cái cảnh hômnay, đã thật sâu chạm vào lòng hắn Khuôn mặt tươi cười trước mặt người của nàng, vẻ sung sướng của nàngkhi cùng trò chuyện với Ngự Phi, biểu hiện của nàng thật chân thật, chodù là đối với Ngự Phi, nàng vẫn có thể tự tại thoải mái như thế Hơn nửa tháng nay,phụ nữ bên người mỗi ngày lại thay đổi, nhưng chỉ duy nhất có khuôn mặt trẻ con này là hắn không thể quên được Hắn giận Giận nàng tại sao lại không có phản ứng?? Giận nàng tại sao lại lạnh nhạt như vậy?? Giận nàng tại sao lại biến hắn thành người xa lạ?? Nhưng hắn giận nhất vận là chính mình, rõ ràng đã yêu, tại sao lạikhông muốn thừa nhận? Rõ ràng đã quan tâm, tại sao lại giả vờ không quan tâm? Rõ ràng trong lòng có lời muốn nói với nàng, nhưng tại sao khi lời nói sắp ra lại bị nuốt trở về?? Lôi Dĩnh ưm lên một tiếng, trở mình nhưng cũng không tỉnh lại Cung Thần Hạo rất nhanh đã thu tay, đứng thẳng người, nhìn chằm chằmbóng lưng nàng một hồi lâu,hắn mới giúp nàng đem chăn đắp lại, thủ thỉbên tai nàng nói câu “ngủ ngon”, rồi tắt đèn rời khỏi cửa Hôm nay là Chủ Nhật, Lôi Dĩnh theo như lời dặn của Liễu Tình, trở về Cung gia thăm nàng, sẵn tiện cũng thăm ông Mua ít hoa quả cùng một ít thức ăn bỗ dưỡng cho ông, tuy rằng ông hẳn là không thiếu mấy thứ này, nhưng đối với nàng mà nói, cũng là có mộtphần tâm ý, đồng thời cũng muốn cám ơn lòng yêu thương của ông giành cho nàng “Tiểu Dĩnh a!! Sao lại mua nhiều đồ như vậy, những thứ này Lưu thẩmsẽ mua” Cung Thủ Hằng nhìn thấy Lôi Dĩnh xách trong tay 1 túi đồ liềnnói “A………….


Chương 70 : Rời Đi

70 Sau khi ở cùng bọn họ cả một ngày, được bọn họ dặn dò xong , nàng mới quay trở về nhà trọ, chồng của nàng vẫn chưa trở về Lôi Dĩnh cũng bắt đầu kế hoạch sắp xếp cuộc sống sau này, hai tuần sau , nàng sẽ lặng lẽ rời đi Giữa hai tuần này, Cung Thần Hạo có về nhà qua đêm 2 lần , nhưng cảhai người đều không có nói chuyện qua , hoặc là hắn muốn nói cái gì đónhưng lại không thể mở miệng được, bởi vì nàng nhìn thấy bộ dạng muốnnói rồi lại thôi, nàng đã chờ cho hắn mở miệng, ong hắn có thể nóichuyện với mình, cũng có thể ình một cơ hội cuối cùng, nhưng màcuối cùng hắn vẫn không thể mở lời Hắn cũng không phát hiện đồ đạc của nàng dần dần biến mất, bởivì……….


Chương 71 : Nàng Viết Thư

71 Đêm nayHắn say, hắn lại một lần nữa vì nàng mà say“Trời ạ! Sớm biết cùng ngài uống rượu sẽ xảy ra loại tình huống này,tôi sẽ không đến đây” Phương Tử Kiệt đỡ Cung Thần Hạo loạng choạng bướcvào nhàĐem Cung Thần Hạo say đến bất tỉnh nhân sự đặt trên giường, chính hắn cũng đi ra khỏi phòng khách,lấy nước từ trong tủ lạnh ra, ực …ực vàicái, toàn bộ nước đã bị hắn uống sạchNghỉ ngơi vài phút, hắn lại trở về phòng khách, dù sao cũng phải giúp Hạo sắp xếp lại một chút, Hạo mới có thể đi ngủ a! Nhận việc giúp Hạocởi áo khoác, cởi giầy, lại từ phòng tắm lấy ra khăn lông ướt giúp hắn*(Cung Thần Hạo) lau mặtAi……………….


Chương 72 : Chất Vấn

72 Đêm nay Cung Thần Hạo suy sụp buông bức thư trong tay, không thể tin được sự thật nàng đã rời đi, hơn nữa lại quyết tâm như vậy Một phong thư, một tờ đơn ly hôn?? Từng dòng chữ trong thư thật sâu nhập vào đầu hắn, tức giận lấp đầycon tim hắn, bức thư bị hắn vò nát thành một khối, nắm chặt trong tay,dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mà nàng chỉ để lại một tờ giấy đã muốnrời đi?? Hợp đồng cũng chưa có ngừng hắn, kẻ nói “stop” chấm dứt trò chơi nàynên là hắn chứ không phải là nàng, nếu nàng nghĩ để lại mấy thứ nàng thì có thể ung dung bỏ đi, thì nàng đã sai lầm rồi Nàng thương hắn?? Ha…………….


Chương 73 : Biết Được

73 Khắp gian nhà trọ này, đâu đâu cũng là hình bóng của Lôi Dĩnh Điểm này Cung Thần Hạo muốn phủ nhận , nhưng sự thật lại xảy ra trước mặt hắn, một tuần nay, dù là ở phòng khách, nhà bếp, phòng ngủ hay thưphòng, nơi nơi cũng đều vương lại hình bóng của nàng,mùi của nàng Phòng khách trưng một tấm hình kết hôn, trong phòng ngủ cũng có mộttấm hình đồng dạng, trên bàn làm việc cũng bày ra một khuôn hình nhỏ,bên trong là tấm ảnh hắn cùng nàng kết hôn, trong phòng tắm sắp đặt đôibàn chải của hắn và nàng, cả tủ quần áo cũng có quần áo của hắn và nàngđặt cùng một chỗ Đó là đồ lúc trước hắn giúp nàng mua, nhưng nàng một bộ cũng không mang đi, nàng chỉ mang đi những đồ thật sự thuộc về mình Hắn ảo não cào cào tóc, vì chính mình phung phí tâm tư, lúc này cóchút nhàm chán mà cào tóc, mở ra cặp tài liệu, lấy ra công văn buôn bánchưa làm xong, hắn nhìn nhìn, suy nghĩ lại bay xa Hắn hiện tại sao lại ở nhà? Lúc trước hắn đều ở văn phòng đem côngviệc xử lý xong xuôi sau đó mới rời đi, tại sao cả tuần lễ này, hắn luôn mang việc về nhà xử lý? Trong nhà lại không có người đợi hắn, hơn nữahắn cũng chưa bao giờ biết, thì ra cái nhà này lớn như vậy….


Chương 74 : Nước Ngoài

74 “Cám ơn” Lôi Dĩnh nhìn nam nhân đối diện dịu dàng nói, nếu không phải nhờ hắn, nàng hiện tại cũng không nhẹ nhàng như vậy“Từ lúc đưa em vào cái nhà này, em đã nói với anh tổng cộng được bốnmươi bảy tiếng “Cám ơn” ” Nam nhân nhấp một ngụm trà cười nóiLôi Dĩnh cũng cười theo “Anh nhớ cũng thật rõ” Hắn lúc nào cũng có thể làm nàng cười “Đúng rồi, anh chừng nào thì về nước?”“Sao vậy? Muốn đuổi anh đi?” Nam nhân hơi hơi nhíu mày, làm bộ nghiêm túc hỏiLôi Dĩnh thấy vẻ mặt nghiêm túc của hắn , vội vàng nói “Không…….


Chương 75 : Nhà Ở

75 Lôi DĨnh tay phải xách hành lý , tay trái cầm tờ giấy, ánh mắt nhìn về nhà ở xung quanh “số 10 , số 12, số 14, số 16…………” Số 16 , Lôi Dĩnh dừng bước, xác nhận lại địa chỉ ghi trên mặt giấy,lại quay đầu nhìn về biển số, lúc này nàng mới xác định tìm đúng cửa rồi , cất tờ giấy lại, nàng nâng tay nhấn chuông Lúc này từ bên trong đi ra là một bà già hiền lành, hơn nữa nhìn sơqua nàng là người Phương Đông , không biết có phải là người Trung Quốchay không, nhưng ở nước ngoài gặp được người Phương Đông như mình cũngthấy rất thân thiết “xin chào” Lôi Dĩnh dùng tiếng anh chào hỏi, trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào Bạch Thu vừa ra cửa đã gặp được cô gái có gương mặt như búp bê Phương Đông này thì đã có hảo cảm, nàng mở cửa, liền mở miệng nói “Xin chào,cô hẳn là người Trung Quốc?” Ách……….


Chương 76 : Nước Pháp – Paris

76 Lôi Dĩnh biến mấtNàng thật sự biến mất, mặc hắn tìm cách nào cũng không thấy , gọiđiện thoại cho nàng, thì được người báo dãy số này không có thật. Gọiđiện thoại đến công ty, công ty lại nói nàng từ chức, ngay cả Thủy DiệcĐồng cũng ko biết chuyện nàng rời đi.


Chương 77 : Ba Năm Sau

77 Ba năm sau “Tiểu Dĩnh” Lôi Dĩnh ôm đứa bé quay người, đã nhìn thấy Tiêu Ngự Phi anh tuấn dựa vào xe , cầm trên tay kính mát hướng nàng bắt tay, khóe môi nở nụ cườiđẹp Ba năm, nàng cũng ko thay đổi bao nhiêu , giống như năm tháng chưabao giờ lưu lại dấu vết trên gương mặt trẻ con của nàng.


Chương 78 : Cùng Nhau Ăn Cơm

78 Đến rồi……………. Tuyển Huyên Huyên cùng mẹ mau xuông xe đi” Tiêu Ngự Phi dừng xe quay đầu dịu dàng nói với các nàng “Mẹ, lát nữa có thể ăn kem ly sao?” Lôi Tử Huyên sau khi xuống xe nắm lấy bàn tay Lôi Dĩnh, ngước đầu hỏi Không đợi Lôi Dĩnh trả lời, Tiêu Ngự Phi đã nhanh chóng tiến lên ,một phen ôm lấy Lôi Tử Huyên, nhẹ tay béo cái mũi nhỏ của nàng cười nói“Đương nhiên là có thể, nhưng ko thể ăn nhiều, nếu ko sẽ đau bụng , biết ko?” “Huyên Huyên biết a………….


Chương 79 : Thời Gian Ở Quán Trà

79 Ở trong xe đang phát chương trình : ca khúc tình yêu, Lôi Tử Huyên an ổn ngủ trong lòng Lôi Dĩnh, khóe miệng còn vương lại nụ cười ngọt ngào Lôi Dĩnh và Minh Thiên Mạch rất chăm chú nghe, âm nhạc trữ tình chậmrại thẳng tiến vào lòng họ, khiến cả cõi lòng nỗi gợn sóng ti ti Rốt cuộc nước mắt cũng ko dễ dàng chảy xuống, rốt cuộc em cũng đã hiểu được tình cảm của anh Thời gian còn lại chỉ có thể bất đắc dĩ đem tình yêu của em chôn vùi vào tuyệt vọng Rốt cuộc em đã thôi nhớ anh, rốt cuộc nỗi nhớ cũng chậm rãi biến mất vào biển người Rốt cuộc cũng chỉ thể đối với tình cũ nói lời tạm biệt bằng cõi lòng trống trải hoang vu Yêu hay không yêu, sao lại bất đắc dĩ như vậy, tình cảm của chúng ta có phải là một tương lai xa xỉ hay ko Mọi chuyện xin đừng lặp lại nữa, em sẽ nhắm mắt để trời an bài Yêu hay không yêu, nói ra sẽ hiểu được, xin đừng đem em đẩy mạnh vào vực sâu ko đáy Lòng đã rõ, tình kia sẽ ko quay về, thế giới của em chỉ còn lại tro tàn của mối tình cũ Không khí có chút tĩnh lặng, Lôi Dĩnh nhìn về cửa sổ “CD này lần trước anh mua ở cửa hàng ghi âm sao?” Lôi DĨnh thuận miệng hỏi “Ừ, thích ko?” Minh Thiên Mạch hỏi “Có chút thương tâm” Lôi Dĩnh không quay đầu lại nhìn hắn, vẫn nhưtrước nhìn quang cảnh ngoài cửa sổ, nhớ lại những chuyện hai năm trước Một lần tình cờ gặp gỡ, cuộc sống của bọn họ lại giao nhau Đó là vào 1 mùa thu giữa trưa, hắn một thân đầy mồ hôi chạy ra trướcmặt nàng, hơi thở gấp gáp, khuôn mặt còn lộ vẻ thỏa mãn tươi cười, tiếng nói như gió xuân vời vợi thanh thúy vang lên bên tai “Tiểu DĨnh, đúng là em” Giọng nói mang chút bất ngờ, không ngờ ởPariscũng có thể gặp lại nàng Lôi DĨnh thẳng tắp nhìn hắn, nam nhân như ánh nắng ngày xuân này ,qua một phút sau, nàng liền lập tức quay người lại, sợ bị hắn thấy,những rốt cuộc vẫn bị bắt gặp “Tiểu DĨnh tỷ, vị này là?” Tiểu Vũ kéo tay phải Lôi Dĩnh , nhìn về nam nhân đối diện hỏi Lôi DĨnh lấy lại tinh thần, hòa hoãn cõi lòng, mới mở miệng nói “Đâylà học trưởng thời đại học của chị, Minh Thiên Mạch” Nếu gặp gỡ, khôngthể trốn tránh, vậy thì chỉ có thể đối mặt “A, xin chào, tôi là bạn cùng phòng của tiểu DĨnh kiêm chị em tốt,Lâu Tiểu Vũ, rất vui được gặp anh” Lâu Tiểu Vũ rộng rãi vươn tay, cườinói, ấn tượng của nàng đối với nam nhân này rất tốt, hắn khiến cho người ta có cảm giác thật thoải mái, tuy rằng vừa rồi hắn chạy có chút chậtvật, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến mị lực của hắn Minh Thiên Mạch vươn tay, cùng nàng bắt tay 1 chút rồi thu tay lại“Rất vui được biết cô” Sau đó ánh mắt lại hướng lên người Lôi Dĩnh, mộtnăm không gặp nàng, nhìn qua nàng cũng trưởng thành đôi chút, nhưng hắnvẫn không hiểu được, tại sao nàng lại xuất hiện ở Paris?? “Học trưởng tại sao lại ở chỗ này?” Lôi Dĩnh vừa hỏi xong, liền cóloại cảm xúc muốn cắn đầu lưỡi, hắn từ trước đến nay vẫn ở Pháp a! “Hôm nay là ngày nghỉ, anh ở nhà có chút buồn, nên muốn đi dạo” MinhThiên Mạch cười nói, nếu hôm nay hắn không đi dạo, thì có lẽ hắn cũng đã ko gặp nàng “A” Lôi Dĩnh cúi đầu lên tiếng “Em sao lại ở đây?” Minh Thiên Mạch hỏi, nàng không phải ở T thị sao? Hơn nữa nàng không phải cũng mang thai sao? Thắc mắc trong lòng thúcđẩy hắn hỏi lên “Em muốn thay đổi cách sống, nên mới đến đây” Lôi Dĩnh ngẩng đầu,nhìn hắn, trả lời thật nhẹ nhàng tựa như làn khói sẽ tan rất nhanh Nghe nàng trả lời, lòng hắn ánh lên một niềm vui nho nhỏ, nàng nóinhư vậy không phải đã tỏ rõ, nàng và Hạo đã ko còn quan hệ sao? Có phảilà hắn còn cơ hội hay ko?? Lâu Tiểu Vũ thấy hai người đứng yên một chỗ ở ngã tư đường, anh anhem em, nhịn không được liền buộc miệng nói “Ách…….


Chương 80 : Cầu Hôn

80 ‘Yêu hay không yêu, sao lại bất đắc dĩ như vậy, tình cảm của chúng ta có phải là một tương lai xa xỉ hay ko……………’ Nghe qua một câu này, lòng của Minh Thiên bị rung động thật sâu, tình cảm của hắn phải chăng là một tương lai quá xa xỉ? Quay đầu nhìn vàokhuôn mặt nàng, nàng , khi nào mới hiểu được điều hắn thật sự muốn? Nâng tay mở ổ CD, thay vào đĩa nhạc hòa âm thôn dã của Bethoven, âmnhạc bên tai thay đổi, làm cho nàng đang đắm chiều trong mông lung trởvề với thực tại, Lôi Dĩnh quay đầu nhìn về phía hắn hỏi “Sao lại thayđổi?” “Rất thương tâm” Minh Thiên Mạch nhìn nàng trả lời “Có chút thương cảm” Nói xong, tầm mắt nàng lại trở về với khung cảnh ngoài xe “Tiểu Dĩnh, chúng ta kết hôn đi?” Minh Thiên Mạch trả lời bằng giọngđiệu thoải mái tự nhiên nhất, hắn đã nói ra lời mình mà nội tâm mìnhmuốn nói nhất, ba năm nay, hắn đã muốn thốt ra những lời này kể từ khibắt đầu nhìn thấy nàng, kể từ khi bắt đầu hiểu rõ tình cảnh của nàng.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu​

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50




Tìm Về Dấu Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 32


Vương Gia! Đừng Làm Bậy

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 22


Ma Tiếu Xinh Đẹp

Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình

Số chương: 30


Con Đường Vấy Máu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Hậu Cung Chân Hoàn Truyện 2

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 25


Hồ Ly Háo Sắc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Cô Tình Nhân Nhỏ Dễ Thương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20