41 Hai ngày nay hắn đều bận rộn rất nhiều việc, mỗi ngày đều đi sớm về trễ, xem ra việc ở công ty thật sự rất nhiều Hôm nay là ngày thứ bảy, chính là ngày nghỉ, nàng đã nhờ Đồng hẹnThiên Mạch dùm mình, nàng muốn cùng hắn nói chuyện thật tốt, dù sao gặpmặt nói chuyện trực tiếp cũng tốt hơn Mũi ngửi mùi vị cà phê Bali bốc lên, nhìn Thiên Mạch ngồi đối diện,Lôi Dĩnh nhất thời ko biết nên bắt đầu nói từ đâu, chỉ có thể ngây ngốcnhìn hắn uống cà phê, ung dung nhìn mọi người nơi ngã tư Minh Thiên Mạch nhấp 1 ngụm cà phê nhỏ rồi lại đặt ly trên bàn, nhìntrước mắt Lôi Dinh muốn nói rồi lại thôi.
42 Ánh mặt trời dịu dàng theo cửa sổ tiến vào, chiếu lên dáng người đang ngủ say trên giường, rèm mỏng nơi cửa sổ cũng theo gió đong đưa, ngườicòn mơ ngủ khẽ vươn thẳng người, Lôi Dĩnh cảm thấy lưng mình mỏi nhừ,nàng chậm rãi mở đôi mắt đầy sương mù ra, mày hơi nhíu chặtToàn thân đau nhức rã rời khiến nàng nhất thời cảm thấy chưa quen, đây chính là biểu hiện của dục túng quá độ a!!Namnhân có phải là có kinh nghiệm trong việc buông thả dục vọng hayko!!? Nếu ko thì tại sao cùng hoạt động làm việc như nhau, nhưng lại cho ra hai kết quả khác? Nhớ tới lúc sáng nay , Cung Thần Hạo còn có tinhthần thoải mái đi đến công ty làm việc, còn nàng, động tay động chân một chút cũng ko thể động, hay tại hắn kinh nghiệm phong phú, thân kinhbách chiến, cho nên sức chịu đựng cũng siêu cường? (*siêu mạnh)Đột ngột phát hiện axit trong dạ dày ko buông tha người nảy lên, LôiDĨnh cười mỉa một tiếng, nhận lệnh cử động tứ chi, chận rãi di chuyểnhai chân hướng vào phòng tắm mà đi, bụng lạ đói rồi, nhưng mà nàng cầnphải tắm 1 chút.
43 “A…. . đây ko phải là Cung thiếu phu nhân sao?? Ngọn gió nào đã đem ngài đến đây??”Vừa mới bước vào phòng khách, Lôi Dĩnh đã nhìn thấy Lôi Tiệp Nhi bước xuống lầu, giọng nói trào phúng của Tiệp Nhi , nàng ko phải la ko nghethấy, nhưng nàng ko để ý tới, bởi vì đây cũng ko phải là lần đầu tiênnàng nghe, nàng nghe nhiều lần nên cũng thành thói quen“Là ba gọi điện bảo tôi trở về ăn cơm trưa” Lôi Dĩnh nói ra nguyên nhân“Ba sao lại gọi cô về ăn cơm trưa chứ? Ko phải chính cô mơ tưởng muốn về nên lấy cớ đi sao!!?” Lôi Tiệp Nhi chậm rãi từ cầu thang trên bướcxuống“Tôi ko cần phải làm cái chuyện buồn chán đó, còn nữa, ba đâu?” LôiDĩnh ko muốn nói chuyện dây dưa ới nàng, ở cái nhà này nàng từng giâytừng phút muốn rời điLôi Tiệp Nhi thấy bộ dạng của nàng ko cao ngạo , ko siểm nịnh, lửagiận lại bùng lên, rất nhanh đã bước đến trước mặt nàng, Tiệp Nhi hípmắt lại quan sát nhìn nàng , nói : “Hừ! Đừng tưởng rằng ngươi được gảcho Cung Thần Hạo là ngon, ngươi chẳng qua cũng chỉ là công cụ làm ấmgiường, ngươi cho rằng hắn thực sự yêu thương ngươi sao? Đừng nằm mơ,thật ko biết lúc trước ba suy nghĩ như thế nào, lại ga ngươi đi”Lôi DĨnh sắc mặt trở nên tái nhợt, đối với từng lời từng chữ Lôi Tiệp Nhi phun ra trước mặt, nàng ko muốn bỏ qua, nhưng nàng vẫn giữ muốn giữ cho bản thân bình tĩnh, nàng ko muốn thua thiệt trước mặt Tiệp Nhi “Cóphải là công cụ ấm giường hay ko, ta ko biết!! Ta chỉ biết hiện hắn tại đối với ta tốt lắm, còn về phần chuyện sau này, ta ko muốn nhớ tới,cũng ko cân phải suy nghĩ”“Ngươi………ngươi khá lắm, chỉ vài ngày ko thấy, bản lĩnh của ngươi đãvượt trội! Ngươi cũng ko lấy gương soi xem bộ dạng của mình, dựa vào cái gì người có thể có được tình yêu của hắn, chẳng là vì ngươi có giá trịlợi dụng, nếu ko hắn đã sớm đem ngươi bỏ qua 1 bên rồi” Lôi Tiệp Nhi kothể cho nàng cảm thấy thoải mái, nếu ko bởi vì nàng, thì Tiêu Ngự Phicũng sẽ ko cùng “nàng” (tiệp nhi) chia tay, tất cả đều là lỗi của contiện nhân này!“Ba đâu?” Lôi Dĩnh ko muốn cùng nàng dây dưa nữa, nàng sợ chính mìnhsẽ ko khống chế được tâm tình, tuy rằng trên đường đi đến đây nàng đãsớm đoán trước được tình huống nàyNhìn biểu tình của nàng vẫn như trước, Lôi Tiệp Nhi nổi giận ” Ngươidựa vào cái gì mà dùng cái thái độ đó đối với ta” Nói xong, “nàng” liềnnâng tay, “ba” một tiếng, 1 cái tát vang dội được đánh thẳng vào mặt Lôi Dĩnh, trực tiếp đem mặt nàng nghiêng qua 1 bên“Đều là vì ngươi, nếu ko người được gả đi sẽ phải là ta, nếu ko phảingày đó bởi vì ta gặp phải ngươi, Ngự Phi cũng ko cùng ta chia tay, tấtcả đều là lỗi của ngươi, đồ sao chổi này” Lôi Tiệp Nhi càng nói lửa giận càng lớn, trong mắt của nàng lúc này chỉ còn là lửa giậnTừng đợt nóng rát đau đớn dày vò khuôn mặt nàng, Lôi Dĩnh giương mắtnhìn người phía trước, ko chút suy nghĩ, “ba” 1 thanh âm thanh thúy vang lên, nàng đánh trả lại Tiệp Nhi 1 cái tát, nàng trước kia chịu đựng làvì đối với cái gia đình này vẫn còn 1 ít hi vọng, nhưng từ sau khi nàngđược gả cho Cung gia, nàng và cái nhà này đã ko còn quan hệ, nếu hôm nay hắn gọi điện thoại mời nàng về nhà, chỉ là vì muốn làm nhục nàng, nàngko cần phải nén giậnLôi Tiệp Nhi tay xoa xoa mặt, kinh ngạc nhìn nàng, ko ngờ được nữnhân này lại dám đánh nàng “Ngươi….
44 Đại sảnh nhất thời im ắng trở lại, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở“Vào phòng tắm sửa sang lại, rồi đến thư phòng, ta có lời muốn nóicùng ngươi” Lôi Vệ Cảnh ko cho nàng có cơ hội nói chuyện, chỉ mở miệngnói xong lập tức liền nâng bước hướng về thư phòngLôi Dĩnh chẫm rãi bước đi, chịu đựng đau đớn, nâng bước hướng phòngtắm mà đi, nhìn qua gương , nàng thấy tóc tai mình hỗn độn, mặt sưng đỏin rõ năm dấu ngón tay, khóe miệng còn động lại tơ máu!! Hình ảnhtrong gương thảm hại như thế, đáng thương như thế, tại sao nàng lại kocó dũng khí bắt bẻ lại hắn?Xoay vòi nước ấm, nước “ào ào” chảy ra, lấy tay hứng nước, nàng hắtnước lên mặt, sửa sang lại bộ dạng của mình, điều chỉnh tâm tình thậttốt , lôi Dĩnh trở vào thư phòng“Ngài đem tôi gọi về nhà có chuyện gì ko?” Lôi Dĩnh vừa vào cửa, liền hỏi rõLôi Vệ Cảnh cũng ko nói thêm cái gì đã nói thẳng “Ta cần tiền”Quên đi giọng điệu cứng rắn cùng bộ mặt lạnh lùng như băng của phụthân, Lôi Dĩnh trào phúng hỏi “Sao vậy? Hắn đưa cho ngài ko đủ tiềnsao?”“Đây là giọng điệu ngươi dùng để nói chuyện với phụ thân sao?” Lôi Vệ Cảnh ngồi ở ghế da, tức giận trừng mắt nhìn nàng nói“Vậy thì sao? Ngài hi vọng tôi nên nói thế nào!? ” Lôi Dĩnh hai mắt trống rỗng nhìn hắn“Ngươi……quên đi, ngươi chỉ cần thuyết phục Cung Thần Hạo cho ta 1triệu đô là được, những chuyện khác cũng ko cần hỏi nhiều” lôi vệ cảnhcũng ko muốn ơối mặt nàng, nếu ko cần nàng, hắn căn bản sẽ ko nhớ rõ sựtồn tại của nàngMột triệu??Hắn mở miệng muốn có bao nhiêu tiền thì sẽ có bấy nhiêusao? Hắn cho rằng Cung Thần Hạo là tên ngốc sao?? “Phụ thân, thỉnh ngàinhớ kỹ 1 chút, tôi bị ngài bán làm cô dâu hợp đồng, ở trước mặt hắn, tôi ko có quyền lên tiếng”“Ngươi là đang cự tuyệt yêu cầu của ta sao?” Lôi Vệ Cảnh híp mắt nhìn nàng“Ko phải, tôi chỉ nói ra sự thật thản nhiên” Lôi Dĩnh phản bác“Sự thật?? Sự thật chính là ta gả ngươi đi, vì muốn cứu vớt công ty,bẳng ko chuyện ta gả ngươi cho hắn cũng chẳng có ý nghĩa gì” Lôi Vệ Cảnh tức giận nói“Vậy, theo ngay từ đầu, tôi đã hiểu được tình cảnh của tôi, cho nênxin ngài có chừng mực, tôi là tôi, ko phải là con rối” Lôi Dĩnh hướnghán nói, đây là lần đầu tiên nàng ở trước mặt hắn, biểu lộ ý nghĩ chânthật của nàngLôi Vệ Cảnh nghe lời nàng, cơn tức càng lên cao, đáp trả bằng lời nói lạnh lùng đến cực điểm “Ở trong mắt ta, ngươi bất quá cũng chỉ là 1công cụ để lợi dụng”Công cụ?Ngay cả từ hình dung cũng thật giống nhau, Lôi Dĩnh nở nụcười, nhìn người phụ thân trước mắt, sau đó nói “Cho nên, từ cái ngàytôi được ngài đem gả đi, tôi đã trả hết toàn bộ nợ cho ngài, tôi ko hềnợ ngài cái gì, có đôi khi tôi thực hoài nghi, tôi có phải là con gáingài ko? Tại sao ta được ngài đối xử kém xa tỉ tỉ như vậy? Mặc kệ tôi cố gắng nhiều bao nhiêu, ngài vĩnh viễn đều ko để ý tới, từ khi tôi chuyển nhà đi, cho tơi bây giờ ngài có lần nào quan tâm đến cuộc sống của tôiko? Hai năm nay, tôi giống như người ngoài, khi tôi vui vẻ khi nhận được cú điện thoại ngài gọi về thì ngài căn bản lại cho tôi một cái tin tứcko thể chấp nhận được, nhưng tôi đã nghe lời ngài gả đi, hôm nay ngàiyêu cầu tôi trở về nhà cũng chỉ vì tiền, tôi hiểu được nhưng tôi nói cho ngài biết, tôi căn bản ko thể thay đổi được suy nghĩ của hắn” Nói xong, trong lòng nàng cảm thấy rất nhẹ nhõm, thì ra, đối mặt với hắn nói ratất cả cũng ko phải là 1 việc khóLôi Vệ Cảnh ánh mắt có chút mập mờ, hắn cũng ko cảm thấy hắn có lỗi,mà hiện tại hắn như vậy, tất cả đều là vì mẹ nàng, muốn oán cũng chỉ cóthể oán mẹ nàng“Điều tôi muốn nói chỉ có như vậy, về sau xin ngài đừng quấy rầy tôi” Lôi Dĩnh nói xong liền mở cửa thư phòng cất bước đi ra ngoài, tự do,nàng rốt cuộc cũng cắt đứt mối quan hệ với cái gia đình nàyLôi Vệ Cảnh lúc này căn bản ko chú ý tới nàng đã rời đi, mà chỉ chìmđắm thật sâu vào suy nghĩ, sai lầm rồi sao?? Ko, hắn cho tới bây giờ ko có sai lầm……….
45 Ngồi ở sau xe Cung Thần Hạo lật văn kiện hỏi “Lão Lưu, thiếu phu nhân hôm nay mấy giờ trở về nhà?”“Thiếu gia, 4 giờ trở về nhà” Lão Lưu nhìn qua kính chiếu hậu, cung kính nói, hắn rất muốn nói cho Thần Hạo biết cái chuyện đã diễn ra vào buổi chiều hôm nay, nhưng đã hứa hẹn với Lôi Dĩnh, đáp ứng nàng thì ko thể đổi ý“Được, tôi đã biết, thật vất vả cho ông” Cung Thần Hạo gật đầu có ý bảo, trong lòng có chút buồn bực, nàng ở cái nhà kia cũng ko được chào đón thì tại sao lại có thể ở lại lâu như vậy? Vốn hắn đã nghĩ rằng , nàng nhiều nhất ăn cơm xong sẽ trở về nhà“Thiếu gia, đây là chuyện tôi phải làm”“Ừ, hôm nay có xảy ra chuyện gì ko?” Cung Thần Hạo tùy ý hỏi, ko hiểu vì sao, hôm nay hắn có chút bất an, ngay cả khi họp cũng bị thất thần, hình như là đã xảy ra chuyện gì“Thiếu phu nhân, hôm nay khi đi vào Lôi gia có cột tóc, nhưng khi đi ra tóc lại rối tung, thiếu phu nhân, nói nàng ko sao” Hắn gằn từng tiếng rõ ràngNgón tay đang lật văn kiện đột nhiên đình chỉ động tác, Cung Thần Hạo dựa theo câu trả lời của hắn đoán ra ý trong lời nói“Nàng bị sao vậy?”“Thiếu phu nhân nói nàng ko có việc gì, lên xe liền trở về nhà”Cung Thần Hạo nheo mắt lại, dùng ánh mắt khôn khéo đánh giá biểu tình của Lão Lưu, nếu như trong miệng “hắn” (*Lão Lưu) cường điệu nói “Ko có việc gì”, thì hắn liền khẳng định nàng tuyệt đối có chuyện, hơn nữa lại là chuyện lớn, khó trách hắn hôm nay cảm thấy sẽ có chuyện phát sinh“Bằng tốc độ nhanh nhất trở về nhà” Đóng lại văn kiện, sắc mặt của hắn bắt đầu trầm xuống“Vâng” Lão Lưu gật đầu, chiếc xe tăng tốc cũng ko ứngNhư vậy là hắn cũng đã đáp ứng nàng rồi, hắn cái gì cũng chưa nói a! Chỉ miêu tả một chút, nếu thiếu gia đoán được, thì có nghĩa là hắn(*Thần Hạo) thông minh, còn nếu ko, thì cũng ko phải là chuyện của hắn, điều hắn cần nói cũng chỉ có thếCung Thần Hạo vừa về nhà, nhưng phòng khách lại ko có bóng dáng của nàng, hắn bước đi vội vàng gần như chạy vào phòng, thì lại nghe thấy trong phòng tắm có tiếng nước chảy, hắn thuận tiện gõ cửa kêu nàng đi ra“Em đang tắm, có chuyện gì sao?” Hắn trở về nhà khi nào vậy?“Đừng tắm nữa, em đi ra trước đi”“Đợi một chút nữa, em…………” Lôi DĨnh nhìn hai gò má sưng đỏ của mình thông qua gương, mau chóng buông tóc xuống để che dấu, nàng hi vọng hắn ko phát hiện là tốt rồi“Lôi Dĩnh, em lập tức mở cửa cho anh, nếu ko anh sẽ phá cửa” Hắn gầm lên, trong lòng cảm thấy khó chịu, muốn lập tức nhìn thấy nàngTiếng nước chảy trong phòng tắm chợt ngừng lại, vài giây sau, cửa đã được mở raLôi Dĩnh mặc áo tắm dài, tóc rối tung, kích động bước ra khỏi phòng tắm“Vì sao vừa về đến đã tắm rửa?” Hắn lạnh lùng hỏi“Bởi vì thời tiết quá nóng, làm em đổ cả một thân mồ hôi, cho nên muốn đi tắm, để nhẹ nhàng khoan khoái 1 chút” Nàng giương mắt thấy hắn liếc mình 1 cái, lập tức liền rũ mắt xuống, hắn sao lại tức giận như vậy? Nàng làm lỗi gì với hắn sao?“Nóng đến nói phải dùng đá sao?” Hắn chau mày, ánh mắt lợi hại hướng về phía sau nàng nhìn lướt qua“Ách, đúng vậy a, bởi vì hôm nay thật sự quá nóng, em thiếu chút nữa là bị cảm nắng rồi” Nàng phẩy phảy gió, cười gượng 2 tiếng“Vậy sao ko đem tóc cột lên đi?”“Đầu vừa gội xong, ko làm được”“Vậy sao?” Giải thích thực hợp lý, tóc của nàng hiện tại đang ướt sũng ko thể cột , nhưng hắn lại chú ý đến mặt nàng có chút sưng đỏLôi Dĩnh bị cặp mắt tinh nhuệ kia nhìn chòng chọc đứng cả người ko tự nhiên, dáng vẻ dịu dàng, săn sóc như trước của hắn ko còn tồn tại nữa, nàng hiện tại thầm muốn thật nhanh rời khỏi hắn“Vừa tắm rửa xong, đột nhiên cảm thấy hơi đói, anh tắm 1 chút đi , em đi làm cơm chiều” Nàng cố gắng trưng ra nụ cười tự nhiên nhất,cố làm ình so với trước đây ko có vẻ gì khác nhauCung Thần Hạo khuôn mặt vẫn lạnh như trước, đôi mắt gắt gao theo dõi nàng, ko hề có ý tránh ra“Vậy…….
46 Lôi Dĩnh biết, nếu ko nói rõ ràng, hắn nhất định sẽ ko bỏ qua, nhưngngẫm lại biểu hiện của hắn như vậy, có phải hay ko đã để ý nàng? Nếu kothì sao lại tức giận như vậy? Nghĩ thế, tâm Lôi Dĩnh lại sáng rực lên “Cô lỗ” một tiếng vang lên nhắc nhở Lôi DĨnh,nàng hiện tại đang rấtđói bụng, buổi sáng sau khi tiếp điện thoại xong, hoàn toàn từ đầu đếncuối vẫn chưa ăn được bao nhiêu, giữa trưa thì ko còn phải nói, hiện tại đã hơn 6 giờ rồi, có thể thấy, cả một ngày cũng chưa có hột cơm nào vào bụng , nàng đói đến mức nào “Em hiện tại đã đói bụng, có thể để em ăn xong rồi nói chuyện được ko?” Lôi Dĩnh giương mắt, tội nghiệp nói Cung Thần Hạo mau chóng gật đầu, xem chừng bộ dạng này của nàng,khẳng định buổi trưa cũng chưa ăn cơm, sao nàng ko chịu chăm sóc mìnhtốt chứ? Lôi Dĩnh nhìn thấy hắn gật đầu, ngay lập tức xoay người rời đi, nàngđơn giản làm 2 món ăn, 1 món canh, lấy 2 chén cơm đặt trên bàn, vừađịnh gọi hắn, hắn đã nhẹ nhàng khoan khoái từ phòng ngủ đi ra, có vẻ như đã ko còn lạnh lùng như lúc trước “Ăn cơm đi! bởi vì đói bụng, cho nên em chỉ đơn giản làm 2 món đồ ăn” Lôi DĨnh hướng hắn tươi cười, mà tóc của nàng lúc này cũng đã được cộtlên Hai gò má sưng tấy đột ngột ấn sau vào mi mắt Cung Thần Hạo, khuôn mặt của hắn ko hẹn lại trở nên lạnh lùng Lôi DĨnh ko nhận thấy biến hóa của hắn, vẫn tiếp tục ăn, cho đến vàiphút sau, nàng mới ngẩng đầu nhìn hắn “Anh sao lại ko ăn? Ko đói bụngsao?” Hắn sao lại ko động đũa, hơn nữa sắc mặt của hắn so với lúc trướccòn muốn âm trầm hơn Cung Thần Hạo khuôn mặt lạnh lẽo, cũng bắt đầu ăn cơm Nữa giờ sau, khi gió đem bắt đầu thiu thiu thổi, cùng với chút ánhsáng le lói còn lại của mặt trời, Cung Thần Hạo cầm khối băng trên tay,nhẹ nhàng xoa nó lên mặt nàng, sợ nàng bị đau Cảm giác lạnh lẽo làm giảm đi sự nóng cháy trên khuôn mặt, Lôi DĨnhnhìn hắn cẩn thận săn sóc, một dòng nước ấm chợt chảy qua đáy lòng nàng Cung Thần Hạo buông khối đá xuống, cầm trên tay thuốc mỡ, nhẹ nhàngmà vuốt lên mặt nàng, sự đau lòng trong đáy mắt hiện lên thật rõ, bôithuốc xong, hắn giương mắt nhìn nàng hỏi “Còn bị thương ở đâu ko?” Lôi Dĩnh đem tay áo kéo lên, lộ ra cánh tay trắng như bông tuyết cùng 1 vệt sưng đỏ ửng tím, nếu hiện tại ko cho hắn biết thì một hồi đi ngủ cũng bị hắn phát hiện Cung Thần Hạo cau chặt 2 hàng lông mày, nhìn chằm chằm cánh tay nàng, chết tiệt, nàng khi về nhà rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Hắn đau lòng ko thua gì nỗi đau thân thể bị thương của nàng, cầm lấy thuốc mỡ, mỗi lầnxoa thuốc, tim của hắn tựa như bị rĩ máu , co rút đau đớn vô cùng, đauđến nỗi khiến hắn phải ngừng thở vài giây, mới có thể ổn định tay, hoànthành xong từng động tác Hắn căm giận thay nàng băng bó miệng vết thương, càng tức giận nàngko biết bảo vệ mình, bị người ta đánh đập thành như vậy, lại rõ ràng rất bạo lực, ngoan độc, nàng vẫn ko chịu thổ lộ nửa điểm sự thật, rốt cuộclà muốn thoát tội cho ai? Bôi thuốc xong, nàng kéo tay áo xuống, ngồi thẳng người “Em thật sự ko sao, chút thương tích ấy rất nhanh sẽ khỏi” Thương thế kia tuy rằng thoạt nhìn có vẻ nghiêm trọng, nhưng nếu như được bôithuốc cộng với nghỉ ngơi thật tốt, chỉ cần vài ngày là ko còn gì đángngại Ngọn lửa trong mắt Cung Thần Hạo ko giảm lại bùng lên, kềm chế lửagiận, hắn hỏi “Đây ko phải là lần đầu tiên em bị bị đánh đi?” Nếu konàng làm sao có quen thuộc kết luận như thế Nàng nhất thời nghẹn lời, trong đầu ngay cả một ý lừa gạt cũng ko có Hắn dừng mắt ở khuôn mặt trầm tĩnh của nàng, đáy mắt sâu thẳm phatrộn phẫn nộ cùng thống khổ, cùng với thật nhiều cảm xúc bất đắc dĩ “Đối với em mà nói, anh đến tột cùng là cái gì?” Hắn đã mệt mỏi khihỏi nàng, qua lời nói bộc lộ cảm xúc thất vọng trong lòng, bởi vì nànggiấu diếm sự thật có nghĩa là nàng đối với hắn ko tin tưởng Chẳng lẽ sau mấy tháng ở chung, hắn vẫn ko khiến nàng tin tưởng hắnđược sao? Có lẽ ngay từ đầu hắn đã làm rõ lập trường của mình, nhưng màtừ khi nào, hắn đã phát hiện hắng ngày càng để ý nàng, hắn cũng thử thay đổi, làm tất cả mọi thứ cũng vì nàng, chẳng lẽ tất cả cố gắng của hắn,nàng ko thấy được sao? “Em ko có ý định muốn giấu anh, chỉ là em ko muốn làm cho anh lo lắng” Lôi Dĩnh nhìn ánh mắt bi thương của hắn “Nếu như anh ko biết chuyện gì, anh cũng sẽ ko an lòng” Hắn khàn khàn nói, hắn muốn tiến sâu vào thế giới của nàng, chia sẽ mọi nổi đau cùngtổn thương Lo lắng cùng đau lòng của hắn toàn bộ đều được viết vào trong mắt hắn, đem lòng nàng cùng hắn hòa quyện vào nhau, đau quá!! Bởi vì cảm nhận được tình yêu của nàng đối với hắn ngày càng sâu sắc, nội tâm của nàng vẫn phải chịu đựng áp lực nặng nề, nàng cảm giác, hạnh phúc hiện tại là giả, hạnh phúc đó ko phải giành cho nàng, hắn đối vớinàng cưng chiều, nàng cảm thụ được, nhưng cái đó có thể gọi là yêu nhausao?? chỉ là một tờ hợp đồng, cuộc hôn nhân này có thể dài lâu sao? Cung Thần Hạo chú ý tới nàng, ko tự chủ buông tay, lập tức liền cầm lấy khặn mặt lạnh lẽo, tiếp tục xoa trên gương mặt sưng đỏ Nàng nhìn hắn 1 lúc, rồi miễn cưỡng tươi cười, kéo tay hắn xuống “Kocần tốt với em, em sợ em sẽ thật sự yêu thương anh, đến lúc chia tay sẽko thể bỏ anh được” Thây đổi của Cung Thần Hạo mấy ngày ny, nàng đều để trong mắt, tuyrằng lâu lâu vẫn nhìn thấy hình hắn trong báo, nhưng mà so với lúc trước ít lại càng ít, mỗi ngày đều được hắn đưa đón, cho dù bận trăm ngànviệc ko thể đến, hắn cũng sẽ gọi điện thoại báo cho nàng biết trước,nàng ko rõ, đây có phải là biểu hiện rằng hắn đã yêu nàng hay ko? nàngvẫn rất cảm động Nhưng đồng thời với cảm động, nàng lại hi vọng hắn ko cần đối xử vớinàng tốt như vậy, nàng sợ chính mình càng lúc càng lún sâu, càng lúc kothể tự kiềm chế, mà hiện tại lòng của nàng nhất định cũng sẽ ko đau nhưvậy……… “Là chị em…….
47 Nghe nàng nói thản nhiên như vậy, Cung Thần Hạo thực đau lòng, mặc dù hắn đã coi qua tài liệu của nàng, nhưng xem ra thông tin chi tiết vềcuộc sống của nàng vẫn ko hoàn chỉnh“Cho nên bất luận anh cho hắn mượn hay ko mượn tiền, em đều ko sao cả” Lôi Dĩnh hướng hắn chân thành nóiCung Thần Hạo chỉ nhìn nàng, im lặng trầm mặc, hắn từ đầu đã ko tínhcho Lôi Vệ Cảnh mượn tiền, huống chi bây giờ Lôi Vệ Cảnh còn dám đánh nữ nhân của hắnLôi Dĩnh thấy hắn thật lâu ko lên tiếng, căng thẳng nói “Thật sự, tuy rằng ngày từ đầu em chấp nhận lấy anh, cũng chỉ vì muốn giúp công tythoát khỏi nguy cơ đóng cửa, nhưng dù là như thế, em vẫn có danh dự củaem, hơn nữa em cũng hiểu được cái gì gọi là uy tín.
48 Lôi Dĩnh nằm ở sô pha, tay cầm remote, nhưng ko tìm được cái đài nào nàng muốn xem, ko có gì làm, đúng là nhàm chán a!Giương mắt , nhìn nhìn đồng hồ báo thức trên tường, mới 10 giờ rưỡi!! Thời gian sao lại trôi đi chậm như vậy!!?Hôm nay là ngày thứ năm nàng ở nhà tĩnh dưỡng,bỡi vì vết sưng trênmặt cũng chưa có hết, cho nên hắn cũng chưa cho nàng rời nhà, bên cạnhđó, Đồng, Dương và THiên Mạch đều gọi điện thoại đến an ủi nàng, bọn họcòn muốn đến thăm nàng, nhưng đều bị nàng từ chối, mặt xưng phù như vậy, bị bọn họ nhìn thấy nhất định sẽ hỏi cho ra chuyệnChỉ một mình Cung Thần Hạo thôi cũng đủ cho nàng có chút phátđiên,nàng vẫn nhớ rõ hôm đó, nàng khuyên can mãi, mới khiến cho hắnbuông tha ý tưởng đưa nàng đi bệnh viện, dù sao cũng chỉ còn hai ngày là nàng có thể giải thoát“Đúng rồi, nàng còn nợ học tỉ một cái hẹn thì phải!” Lôi Dĩnh thanthở, ngay lập tức tắt TV, đứng dậy vào phòng ngủ lấy di động, gọi vào số của Cao Di Tĩnh“A lô” đầu dây điện thoại bên kia truyền đến âm thanh của Cao Di Tĩnh“Học tỉ, là em”“Nhớ đến chị rồi sao ?”“A……………….
49 Ðột nhiên, nụ cười trên mặt nàng cứng đờ, nàng ngây ngôc đứng yên tại chỗ, lãng lãng trừng mắt nhìn về phía trước, chồng nàng ðang ôm một phụ nữ cao gầy từ xe đi đến!!Hắn đương nhiên cũng thấy nàng, nhưng hắn chỉ nhíu mày nhìn động tácbất động của nàng liếc mắt 1 cái, biểu tình trên mặt cũng cứng ngắcMỹ nữ bên cạnh hiển nhiên là cảm giác được cái gì, liền theo tầm mắt hắn nhìn lướt qua “Kia ko phải là vợ anh sao?”Tay Cung Thần Hạo tự nhiên buông vai Âu Mị Nhi ra, hắn nhíu mày “Em đi vào trước”Âu Mị Nhi cơ bản còn muốn nói cái gì đó, nhưng sau khi nhìn thấy đôimắt lạnh lùng của hắn, đành thôi, dù sao hiện tại, thời gian còn lại của hắn cũng đều giành cho nàng, nàng lẳng lơ đi qua trước mặt Lôi Dĩnh,hung hăng trừng mắt liếc nhìn nàng (*Lôi DĨnh) 1 cái, rồi đẩy cửa bướcvào nhà hàng“ANh cùng nàng có chuyện muốn nói” Cung Thần hạo tiến lên phía trước nóiLôi Dĩnh sắc mặt yếu ớt, có chút ko thể tin được vào cái cảnh đã nhìn thấy, mà người ở cạnh hắn cư nhiên chính là Âu Mị Nhi, như vậy đối vớisự ôn nhu gần đây của hắn, đối với quan hệ của hắn và nàng, đối vớinhững lời hắn đã nói, phải chăng đều là sự giả dối? Cố gắng bình ổn tâmtình, Lôi Dĩnh khẽ gật đầu đáp “Ừ, vậy anh làm việc của mình trước đi”Cung Thần Hạo thực yêu thương dáng vẻ của nàng lúc này, nhưng lạinghĩ đến chuyện vừa rồi, Âu Mị Nhi có chuyện quan trọng muốn cùng hắnnói, hơn nữa lại còn về Lôi Dĩnh, hắn cũng sẽ ko chấp nhận lời mới củanàng, cũng sẽ ko muốn tình cờ gặp gỡ nàng ở đây“Về nhà sớm 1 chút” Nói xong, Cung Thần Hạo liền nâng bước hướng vào nhà hàng trước mặt mà điNàng ko biết cảm xúc hiện tại của mình là gì, cũng ko nghe thấy những lời hắn nói, khi hắn đi vào nhà hàng, nàng vẫn ngơ ngác đứng tại chỗnhư cũ, dõi mắt nhìn theo thân ảnh của hắn cho đến khi hắn biến mất,thất thầnNàng vẫn tưởng rằng, khi báo chí, tuần san đưa tin tình cảm của hắn,chính nàng đối với những chuyện tình cảm ngoài lề của hắn cũng đã miễndịch nhưng ko ngờ tới, đau lòng lại mãnh liệt như vậy, đau đến trướcmắt nàng như bao trùm một mảng đen tối, đau đến….
50 Cố nén cơn giận, Cung Thần Hạo nhìn nàng ưu nhã ăn, lâu lâu còn hướng hắn tươi cười, rốt cục đến khi hắn đã nhẫn vô cùng nhẫn (*quá mức chịuđựng) , nàng lúc này mới cầm lấy khăn ăn chùi miệng, từ trong túi lấy ra một cái phong thư đặt nó lên bàn“Đây là cái gì?” Cung Thần Hạo nhìn phong thư nhíu mày hỏi“Anh xem đi, rồi sẽ biết” Âu Mị Nhi cười nói, nâng ly cà phê lên nhàn nhã uốngCầm lấy phong thư trên bàn, mở ra, Cung Thần Hạo mới biết được bêntrong là ảnh chụp , lấy từng tấm ảnh xem, đôi mắt của hắn càng ngày càng lạnh, hắn giương mắt, lạnh giọng họi “Là cô theo dõi nàng?”“A………….
51 Đi ra khỏi cổng chính của bệnh viện. Lôi Dĩnh mê man, mang thai? Nàng đã mang thai, một tia vui mừng hiện lên ở chân mày nàng, nhưng lập tứclại biến mất ko thấy tăm hỏi, hẳn hắn là rất vui vẻ đi! Dù sao trong hợp đồng cũa có ghi chú rõ ràng nàng nên vì hắn sinh con, như vậy xem ra có phải chờ đến khi nàng sinh ra đứa bé, hợp đồng đó sẽ chấm dứt ? Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời cao cao, thấy ánh sáng mặt trời chóichang chiếu vào mắt, Lôi Dĩnh nheo 2 mắt lại, nhẹ tay đặt lên bụng,trong bụng nàng đang có một sinh mệnh nhỏ hình thình, cảm giác này thựckì diệu Ngoắc ngoắc 1 chiếc ta xi , nàng ngồi vào, nói qua địa chỉ 1 lần, rồi im lặng xoay đầu nhìn ra cửa sổ Vừa xuống taxi, nàng vừa vặn chặm mặt Cung Thần Hạo, 2 người chỉ cách nhau vai bước chân nhưng khoảng cách lại tưởng chừng như thật xa xăm,Lôi Dĩnh ko ngờ hắn đã về nhà, nàng chỉ nghĩ hắn hôm nay sẽ ko có khảnăng trở về,mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng nàng đã lập tức bình tĩnhtrở lại Hắn bước lên vài bước đi đến trước mặt nàng, Cung Thần Hạo nhìn bộdạng bình tĩnh của Lôi Dĩnh, lửa giận càng bùng, hắn nắm lấy tay nànglôi kéo bước vào cửa chính, đem nàng nhét vào thang máy “Em có thể một mình trở về, anh nếu có việc , thì đi trước đi……………”Nàng có ý muốn nói với hắn, nàng vẫn như cũ, tuân thủ điều khoản từ đầuhắn đã đưa ra “Chết tiệt!! Cô câm miệng lại cho tôi!!” Cung Thần Hạo gầm lên “Đihay ko chính tôi quyết định!! Còn nữa, em đừng hi vọng tôi rời đi, em ko muốn nhìn thấy tôi?” Lôi Dĩnh kinh ngạc nhìn hắn, hắn lúc này sao lại chất vấn nàng như vậy? Tại sao lại tức giận như thế? “Tôi cùng nữ nhân khác ăn cơm, cô thật sự cảm thấy ko sao sao? Ngaycả hỏi một tiếng hỏi cũng ko hỏi, chỉ im lặng gật đầu, hiện tại cô khẫncấp muốn đuổi tôi đi, cô thật sự ko cần tôi sao?” Lôi Dĩnh há miệng thở dốc, lại ko phát ra tiếng “Cô hoàn toàn ko để ý chồng mình ở bên ngoài nuôi 1 đống tình nhân,mỗi ngày vẫn như trước, dương dương tự đắc, sống cuộc sống của mình, tôi thực hoài nghi, cô rốt cuộc có coi tôi là chồng cô hay ko?” “Anh ………….
52 “Reng…reng” Lôi Dĩnh lấy lại tinh thần, mắt nhìn chăm chăm về hướng cửa, rồi mới bước đên chỗ điện thoại bắt máy “A lô” “Tiểu Dĩnh a!! Là mẹ đây, sao điện thoại đã reo từ lâu bà bây giờ con mới bắt máy vậy?” Trong điện thoại truyền ra giọng nói của Liễu Tình “Mẹ, vừa rồi con ở dưới bếp, nên có chút chậm” Lôi Dĩnh vội vàng trả lời “Như vậy a! Đúng rồi, ngày mai là ngày nghỉ, con cùng Hạo nhi qua đây ăn cơm đi, thuận tiện ở lại 1 đêm, chúng ta cùng nhau tâm sự thật tốt,ông cũng rất nhớ con, ông có nói đã lâu ko nhìn thấy con”Liễu Tình nói “Mẹ, Hạo ngày nào cũng bận rộn nhiều việc, có thể hắn sẽ ko đi được,con một mình qua nha, con cũng rất nhớ ông” Lôi Dĩnh trả lời “Con chỉ nhớ đến ông, ko có nhớ ba mẹ sao?” Giọng điệu Liễu Tình có chút bất mãn “Ko có, con cũng rất nhớ ba mẹ” Lôi Dĩnh cười nói, có đôi nàng cảm thấy mẹ chồng vẫn rất trẻ con “A……vậy cứ như thế mà định nha, con ngày mai qua đây, thuận tiện ở lại 1 đêm” “Dạ, được” “Mẹ hiện tại sẽ nói chuyện này cùng ba, hắn khẳng định sẽ rất vui, cúp nha!! Ngày mai gặp” Liễu Tình cười nói “Dạ” Lôi Dĩnh buông điện thoại, ngồi tựa lưng vào sô pha, giương mắt nhìn trần nhà Hôm sau, sáng sớm, chuyện thứ nhất Lôi Dĩnh làm khi nàng mở to mắt tỉnh dậy là quay đầu nhìn sang vị trí bên cạnh Hắn vẫn chưa trở về! Có lẽ lúc hắn đang ở bên cạnh một phụ nữ dịu dàng xinh đẹp khác!! Nghĩ đi nghĩ lại, nước mắt nàng lại ko ngừng tuôn rơi, từ khi nào,nước mắt của nàng lại ko đáng giá như vậy!!? Hở một tí lại chảy ra!! Xốc chăn lên, nàng đứng dậy, nâng tay lau khô nước mắt trên mặt, đãsuy nghĩ 1 đêm, tại sao nàng vẫn ko thể buông tay được?? Tay đặt nhẹ lên bụng nàng nói “Cục cưng, con nói mẹ nên làm thế nào đây?” Câu hỏi trong lời nói của nàng, ngay cả nàng cũng ko có đáp án Tắm rửa sơ sơ, Lôi Dĩnh để lại tờ giấy lên tủ đầu giường, sau đó sửasoạn lại chính mình, mặc vào một bộ quần áo mới, nàng liền đi ra ngoài,có lẽ hiện tại , hai người đều phải suy nghĩ thật cẩn thận về phươngpháp ở chung trong tương lai của hai người, dù sao cho nhau 1 ít ko gian cũng tốt “Tiểu Dĩnh a!! Sao lâu như vậy con ko có ghé thăm ông” Cung Thủ Hằngmột phen giữ chặt Lôi Dĩnh vừa bước vào, tuy rằng trong câu nói có mang 1 tia trách cứ, nhưng nụ cười trên mặt hắn vẫn lộ ra ý hiền từ “Con bận chút việc, hơn nữa Hạo lại ko có thời gian, vì thế con kothể thăm ông cùng ba mẹ” Lôi Dĩnh cầm lấy tay hắn, dìu hắn đến chỗ sôpha ngồi xuống “Thiếu phu nhân, mời uống trà” Lưu tẩu cười đem bình trà đặt lên bàn “Cám ơn dì, Lưu tẩu” Lôi Dĩnh cười nói “Thiếu phu nhân, cô đừng khách sáo, vậy cô cứ cùng lão gia ngồi ở đây tán gẫu , tôi xuống bếp làm việc” Thiếu phu nhân đúng là thiện lương,hơn nữa nụ cười của nàng thực ngọt, nhìn vào rất thoải mái, nàng cườimột lúc rồi xoay người hướng nhà bếp mà đi Tay Lôi Dĩnh nâng chung trà lên, nhấp 1 ngụm, rồi nhìn quanh đại sảnh , mới hỏi “Ông, ba mẹ đâu?” Theo lý thuyết, hiện tại đã gần mười giờ,bọn họ đều đã rời giường, sao lại ko thấy thân ảnh của 2 người? “Bọn họ đi ra ngoài, có nói là tham gia lễ kỉ niệm kết hôn của lão bằng hữu, một tuần mới về nhà” Cung Thủ Hằng đơn giản trả lời “1 tuần??” “Đêm qua vừa nhận điện thoại, buổi sáng hôm nay đã đặt vé máy bay, sáng sớm hai người đã ra cửa” Cung Thủ Hằng nói “A” Lôi Dĩnh gật gật đầu “Hạo nhi sao lại ko cùng con đến đây?” Cung Thủ Hằng hỏi, hôm nay làngày nghỉ, tiểu tử đó cũng ko biết giành bớt thời gian cho vợ sao?? Lôi Dĩnh nghe được tên hắn , liền khựng lại 1 chút , lập tức lại cười nói “Ông, hắn đang bận việc, công ty gần đây lại rất nhiều việc, hơnnữa con cùng hắn đã có bàn bạc qua, con đến cũng như hắn đến” Cung Thủ Hằng cũng ko chú ý đến sự khác thường của nàng “Xem ra nóchính chắn cũng ko ít a! Đúng rối, nếu nó dám ăn hiếp con, nhất định con phải nói cho ông biết, ông sẽ giúp con dạy dỗ nó” “Dạ” Lôi Dĩnh cười đáp lời, thầm nghĩ ba mẹ ko có ở đây cũng tốt, chỉ đối mặt với 1 mình ông thôi, nàng cũng đã thấy trong lòng mình tràn đầy áp lực rồi “Một hồi ăn cơm xong, chúng ta đi đưa cơm cho nó, coi nó có phải làm việc hay ko?” Cung Thủ Hằng nói Ách……….
53 Lôi Dĩnh nhìn Phương Tử Kiệt nói : “Cái này, tôi sẽ ko lên lầu, cóthể làm phiền anh giúp tôi giao cái này cho hắn ko?” Vươn tay, nàng đưara hộp cơm giữ nhiệt“Thiếu phu nhân tỉ mỉ chuẩn bị, nên phải tự tay đem nó giao cho tổngtài, tôi nghĩ tổng tài nhìn thấy cô đến sẽ rất vui đi” Phương Tử Kiệtnói, hôm nay tâm tình tổng tài ko được tốt lắm, nếu nhìn thấy Lôi Dĩnhvì hắn đưa cơm trưa tình yêu, hắn sẽ rất vuiVui sao?Hắn sẽ vui khi thấy nàng sao? Đáp trả tầm mắt Phương Tử Kiệt, nàng nói “Nhưng mà hắn hắn là rất bận rộn?”Phương Tử Kiệt cúi đầu nhìn đồng hồ xem thời gian, trong đầu nhanhchóng hiện lên lịch trình của Cung Thần Hạo ngày hôm nay……….
54 Cung Thần Hạo đưa tay vuốt vuốt cái nhẫn cưới màu bạc, hồi tưởng đến người phụ nữ xinh đẹp động lòng người kia Nàng cũng có thể được coi là học muội của hắn, vài năm trước vìnguyên nhân công việc mà tình cờ quen nhau, đến bây giờ có thể coi nhưlà có quen biết Năm đó nàng làm quản lý cấp cao của một xí nghiệp lớn, hai người bởivì nhu cầu công việc mà từng có 1 thời gian tiếp xúc chặt chẽ, tuy phảichỉnh lại là ko tiếp xúc lắm, nhưng hiện tại hắn vẫn rất thưởng thứcbiểu hiện làm việc kiệt xuất của nàng, cùng với mưu tính của nàng đốivới công việc, cho nên sau khi công việc hợp tác của 2 người kết thúc,nàng cũng được coi là 1 số ít người ko bị hắn liệt vào danh sách “từchối qua lại” , lại có thể xem như là bằng hữu Một lần nọ , sau bữa tối, nàng chủ động mở miệng hướng hắn bày tỏ,lại gọn gàng dứt khoát hôn lên môi hắn, mời hắn ở lại………….
55 “Tiểu Dĩnh rời giường” Cung Thủ Hằng ngồi ở trên bàn cơm lẩm nhẩm đọc báo, đôi mắt mang kính nhìn Lôi Dĩnh từ trên lầu đi xuống “Ông, chào buổi sáng” Lôi Dĩnh đi tới bàn ăn liền dịu dàng nói, ôngthức dậy thực sớm, hiện tại đã gần 7 giờ, xem ra ông hẳn là 6 giờ sángđã thức dậy rồi “Chào” Cung Thủ Hằng buông tờ báo trong tay ra, hướng vào nhà bếp nói “A Phương, có thể dọn bữa sáng rồi” A Phương là từ mà ông thường hay gọi Lưu thẩm , Lưu thẩm tên đây đủgọi là Lưu Phương, chuyện này cũng là từ miệng Liễu Tình mà Lôi Dĩnhbiết được “Gia gia, thật ngại, làm cho ông phải chờ” Lôi Dĩnh có chút áy náy nói “Tối qua ngủ có ngon giấc ko?” Cung Thủ Hằng hỏi “Dạ, tốt lắm” Lôi DĨnh trả lời “Giữa trưa cùng ông ăn cơm rồi hẳng trở về!” Cung Thủ Hằng cũng komuốn cho Lôi Dĩnh đi, nhưng là ko có biện pháp, ngày mai nàng phải đilàm, chỉ còn mình hắn một ông già cô đơn “Được” Lôi Dĩnh gật đầu đáp Ăn xong bữa sáng, Lôi DĨnh cùng Cung Thủ Hàng dạo quanh hoa viên, hàn huyên chuyện cuộc cùng chuyện của Hạo lúc trước, nhưng thật may là ôngko hỏi quá nhiều, chỉ có hỏi sơ sơ Sau khi ăn cơm trưa xong, ông lại như trước bảo nàng đi đưa cơm choHạo, theo như ý ông, hẳn là muốn bồi đắp cảm tình của nàng cùng Hạo!!Lôi Dĩnh ko thể từ chối, chỉ có thể kiên trì đến tòa nhà Cung thị “Thiếu phu nhân, sao cô ko đi vào?” Lão Lưu từ trên xe đi xuống hỏi “Tôi vào liền, Lưu thúc, ông ở đây chở tôi 1 chút, lát nữa tôi phải đi siêu thị mua vài thứ” Lôi Dĩnh nói “Dạ được” Lão Lưu cung kính trả lời “Lưu thúc, ở trước mặt tôi, thúc ko cần câu nệ như vậy” “Vâng, thiếu phu nhân” Lão Lưu cười nói, thiếu phu nhân tâm tính rất tốt, rất thiện lương “Ừ, tôi lên 1 chút sẽ xuống liền” Lôi Dĩnh cười nói xong “Thiếu phu nhân , xin chào” nhân viên phụ vụ trước quầy mỉm cười lên tiếng “Lôi DĨnh hướng tới nữ nhân viên gật đầu cười, cũng nói “Xin chào” ” Nàng liền hướng về thang máy hôm qua đã vào bước tới “Oa! Thiếu phu nhân nhìn qua thật nhỏ nha!!” Vương tiểu thư m nhân viên phục vụ trước quầy nhìn bóng lưng nàng nói “Ừ, nhưng lại rất hiền lành” Tần tiểu thư cũng phụ họa Lôi Dĩnh nhìn cổ tay, đã gần 12 giờ rưỡi, khó trach vừa mới vào cửađã ko thấy người nào, hẵn là mọi người đã tan ca ăn trưa hết rồi Thang máy kêu lên 1 tiếng, nàng chưa có đủ thời gian suy nghĩ đã lênđến tầng cao nhất, nàng bất đắc dĩ thở dài, mang theo hộp cơm bước rathang máy, chào đón nàng là một nữ nhân cao gầy, tinh tế, phi thường mỹlệ “Ko thể nào?” Lâm thư kí kinh ngạc hô nhỏ, cô gái nhỏ này lại là tổng tài phu nhân sao!!? Nhất định là có chuyện lầm lẫn rồi!! Có lẽ nàng làthân thích của tổng tài phu nhân “Xin hỏi cô là…….
56 Lôi Dĩnh ngồi ngay ngắn 1 bên, nhìn hành động hắn ăn cơm, thì ra hắnăn cơm cũng có thể đẹp trai như vậy, từng động tác tao nhã, từng cáinhai nuốt tinh vinh, ngón tay thon dài, tay nàng âm thầm xoa bụng, kobiết trong bụng nàng, đứa con là trai hay gái, nhưng mà tốt nhất vẫn làcon trao đi, như vậy sẽ giống hắn, có bề ngoài tuấn dật, nụ cười dịudàng, thái độ nghiêm túc làm việc , ngoài ra nàng còn mong muốn lớnnhất là, về sau đứa nhỏ sẽ là một người đàn ông chỉ chuyên nhất một mốitìnhMấy phút sau, Cung Thần Hạo rốt cuộc ko nhịn được giương mắt hỏi“Trên mặt anh có gì sao?” Cảm giác bị nàng nhìn chăm chú tốt lắm, hắnchẳng qua là muốn đùa với nàng một chút“Ách………….
57 Sau khi Lôi Dĩnh xuống xe, liền dặn dò lão Lưu đi trước, nàng nói kobiết mình sẽ đi bao lâu lâu, lát nữa nàng sẽ tự bắt xe về nhà, nànghướng lão Lưu vẫy tay, nhìn theo xe càng lúc càng xa dần, mới xoay người tiến vào siêu thị Đẩy xe đẩy, Lôi Dĩnh chậm rãi nhìn các loại hàng hóa khác nhau, ngẫunhiên gặp được thứ vừa mắt, liền dừng bước, nhìn xem, lại bỏ nó vào xeđẩy, cứ đi như vậy ngừng ngừng chờ chờ một lúc sau, nàng đã mua xong mọi thứ chỉ trong vòng nửa giờ, nàng ở bên xe xem lại giá cả, hạn sử dụng,siêu thị so với bình thường lại có nhiều cặp đôi đi hơn, tình nhân có,vợ chồng cùng đi cũng có, chỉ có mình nàng là một thân một mình (Rin: ai biểu Hạo ca đòi đi mà tỷ ko cho chi , giờ mới thấy tủi thân !! U-U) “Cảm ơn, tổng cộng ba trăm bốn mươi sáu đồng” nhân viên thu ngân mềm mại nói Lôi Dĩnh lấy ví tiền ra, mặt lộ vẻ khó xử, nàng làm sao bây giờ?? Vítiền chỉ còn có hai trăm đồng, nàng hơi nhíu mày, giương mắt nhìn nhânviên thu ngân , suy nghĩ nên mở miệng nói như thế nào, tiền của nàng kođủ “Tiểu thu, làm phiền cô nhanh lên 1 chút, phía sau còn có người chờ” nhân viên thu ngân hướng về Lôi Dĩnh cười nói “Ách….
58 Cung Thần Hạo vừa bước vào nhà liền tháo caravat trên cổ ra, cởi luôn cả âu phục vứt lên giường, đồng hồ báo thức trên giường vì rung lên quá độ rơi xuống mặt đất phát ra tiếng động thật lớn Cung Thần Hạo ngồi cứng người ở trên giường, cảm xúc hạ thấp đến tận cùng, phảng phất như một pho tượng băng đông lạnh ngàn năm Chết tiệt, nàng rốt cuộc đã đi đâu! Suốt cả buổi chiều ko thấy người, điện thoại gọi đến cũng ko thông! Hiện tại hắn về nhà, cũng ko thấy,chẳng lẽ………….
59 Trải qua một phen tắm rửa thật lâu, Cung Thần Hạo cũng nhẹ bước rakhỏi phòng tắm, nhìn tư thế ngủ ko chút thục nữ của nàng, hắn ko khỏi nở nụ cười, đi lên phía trước, đem tư thế ngủ của nàng chỉnh lại thật tốt, đắp chăn cho nàng xong, rồi mới tắt đền đầu giường, sau đó hắn lại kéocao chăn, chui vào nằm bên cạnh nàng Thật lâu sau, đột nhiên nàng híp mắt, xốc nửa người ra khỏi chăn, soải chân ngôi lên người Cung Thần Hạo Sắp đi vào giấc ngủ, Cung Thần Hạo bị hành động thình lình của nànglàm cho hoảng sợ “Em làm gì?” Hắn nhích người, là nàng muốn uống nước??Hay muốn nôn?? Tayche ở bên miệng, nàng yếu ớt nói “Tôi….
60 Sáng sớm Lôi Dĩnh theo bản năng xoay người điều chỉnh tư thế ngủ, lại bị cảm giác đau nhức trên người làm cho nàng chậm rãi mở hai mắt đangnhắm chặt ra, đau đớn đáng sợ lập tức ở trong đầu nàng cấp tốc phát tác, giống như có thiên quân vạn mã đang ở trước mặt nàng hành quân Taychống lên mặt giường, nàng lập tức liền xoa xoa lên chỗ phát đau Giương mắt nhìn đồng hồ nơi đầu giường, trời ạ!! 8 giờ rưỡi rồi! Rấtnhanh , nàng xốc chăn lên, hạ bàn chân hướng phòng tắm mà chạy, chẳngthèm quan tâm đên cơn đau đầu nữa, nếu ko nàng sẽ đi làm muộn mất Nhanh chóng sửa soạn tốt bản thân, uống 1 ly sữa, nàng liền nhấc túichạy ra khỏi cửa, mà tờ giấy nhỏ trên mặt bàn, nhân lúc nàng vội vàng bỏ đi cũng đã bị gió thổi tạt qua, đúng dịp bay xuống đống đồ bỏ đi đặtbên cạnh bàn, coi như từ đầu tới giờ nó vẫn chưa tồn tại Lôi Dĩnh ko có giống như trước ngồi xe buýt mà đón một chiếc taxi,đầu nàng vẫn còn ngầm đau đau, nhưng sau khi tắm rửa chải đầu cũng đã đở hơn 1 chút, chuyện đêm qua cơ hồ nàng lại ko nhớ rõ,những chuyện phátsinh từ trước lúc nàng say rượu nàng nhớ rõ, nhưng sau khi say rượu mọichuyện lại rất mơ hồ, hình như hôm qua có người đã chăm sóc nàng cả đêm, vốn tưởng rằng người đó là Cung Thần Hạo nhưng mà vừa tỉnh lại, nàngcũng ko có thấy bóng người của hắn, hẳn là ngày hôm qua hắn ko về nhà Xem ra nàng lại làm phiền Tiêu Ngự Phi lần nữa rồi, 2 lần say rượuđều là hắn chăm sóc, có lẽ rãnh rỗi nàng nên mời hắn ăn bữa cơm mớiđược, từ trong túi nàng lấy ra một cái gương nhỏ, nhìn thấy mặt mình cóchút tái nhợt, nàng trang điểm lại 1 chút, khiến cho bản thân mình nhìncó sức sống hơn Lôi Dĩnh đánh thẻ chấm công khi giờ làm chỉ còn 1 phút là bắt đầu,may quá, còn những 1 phút, tuy rằng toàn bộ tiền thưởng tháng này đều đã sớm ko còn, nhưng hôm nay là ngày đầu tiên nàng đi làm sau dịp nghĩ lễ, nên nàng muốn đi làm đúng giờ “Đến muộn?” Nhìn Lôi Dĩnh ngồi xuống, Tiểu Mễ bên cạnh xoay người hỏi “A……vẫn còn 1 phút” Lôi Dĩnh cười nói “Ngươi đây tội gì phải đi làm, có được ông chông nhiều tiền như vậy mà” Lúc này, phía trước Cao Tuyết cũng hợp thời chen vào nói Kỳ thật chuyện nàng kết hôn, lúc Cung Thần Hạo đưa nàng về nhà , cácnàng đã toàn bộ biết hết, cho nên nàng cũng ko còn chỗ che giấu, lại bịcác nàng đòi tặng bánh kẹo cưới, nàng cũng đã làm tặng, lâu lâu bị trêuchọc như vậy, nàng cũng đã quen “Đúng vậy a! Nếu là ta a….