41 Toàn thân Bạch Cơ run rẩy bần bật không khác người đang lên cơn sốt rét. Nàng kinh khiếp quá đỗi, cứ ngó trân trối vào người dàn bà ấy. Sau cùng, nàng quay lưng chạy nhanh ra khỏi gian thạch thất.
42 Tiểu Phong quát to tiếng hỏi: - Thần Hồ đã lẫy lừng khắp cả thiên hạ, mà thủ đoạn tàn khốc thế này không sợ nghịch với tác phong chánh nghĩa sao?- Mạo hiểm thám dọ Thần Hồ là hành động bất kính, chỉ trừng trị sơ sài, lý phải làm vậy.
43 Liền đúng lúc ấy. . . Tiểu Phong ngã ngửa trên mắt đất nằm êm ái không khác một người ngủ say đang thả hồn theo mộng, không trông thấy một trạng thái chi gọi là đau khổ cả.
44 Thần Tri Tử thấy người mặc áo đen nhắm chỗ mình chạy thẳng tới thì sững sờ. Người mặc áo đen cười nụ, bảo:- Các hạ có phải là Thần Tri Tử được đồn dãi khắp chốn giang hồ về cái tài bói toán như thần đây không?Thần Tri Tử khựng người nhưng rồi tươi cười đáp:- Lão phu chính là Thần Tri Tử.
45 Khi ra mặt Vạn Thế Tiên Cơ liền thi triển môn khinh công tuyệt kỹ, tuy không hãi đời khiếp tục đi nữa nhưng cũng kinh người khi nghe thấy. Năm vị cao sĩ, kỳ nhơn «Thần Tri Tử», «Độc Mục Thần Ni», «Đông Quỷ», «Đoạn Hồn Chủ» cùng với «Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm» một khi trông thấy người vừa mới đến là «Vạn Thế Tiên Cơ» thì cùng giật mình thất kinh.
46 Vạn Thế Tiên Cơ tuy đã ở tuổi «bất hoặc» (bốn mươi tuổi) nhưng trái tim vẫn còn tràn đầy rung cảm. Bà ta đã biết rõ đó là lưới tình đã vương vấn tơ lòng một thiếu nữ đẹp đẽ, yêu kiều.
47 Tiểu Phong không kịp suy nghĩ, thò tay vào rờ trong túi áo. Chàng vẫn chưa biết rõ là trước khi chàng vụt Cây Đèn Ma trả lại cho đồ đệ Thần Vạn Năng bức họa ấy đã không còn trong mình chàng nữa.
48 Giọng u buồn rầu rĩ của Trầm Phụng Linh lại văng vẳng lọt vào tai của chàng: - Mối tình nồng đượm của ta và chàng đang hồi nẩy nở yêu đương thì bỗng gặp phải một cơn bão tố làm cho tan vỡ.
49 Thân hình của ông ta loạng choạng bị đẩy ra sau liền ba bước, cổ họng nhợn lên một cái nghe một tiếng ọe, máu tươi trong miệng vọt ra ngoài đất đỏ lòm.
50 Lý Băng Ngọc chạy tới sát bên mình Tiểu Phong nở một nụ cười gắng gượng nói: - Lê tướng công, hai ta sắp giã biệt!Tiểu Phong đắm đuối mơ màng nhìn vào vẻ mặt lo buồn thương cảm của Lý Băng Ngọc mà xúc động tâm tình.
51 - Tiểu Phong xin thề một câu, trên có đất trời chứng kiến, giữa có Thần Phật giám tri, dưới có yêu ma chứng, tự mình có lương tâm sơ xét là một lời nói hoàn toàn thành thật quyết không dối trá nửa câu.
52 Tiểu Phong trông thấy quái trạng nửa đỏ, nửa đen trong lòng bàn tay mặt của Ngũ Hồ Du Khách thì mạch máu trong người chàng sôi trào lên cuồn cuộn. Một cơn lửa chưa từng thấy đốt cháy cả tâm đầu.
53 Giọng nói ấy đều khiến tất cả những người có mặt tại sân rộng nghe lọt vào tai đều hoảng kinh rúng động. Năm tên đạo sĩ áo xanh đang bao vây công kích Tiểu Phong tự động thâu kiếm nhảy lui ra sau! Hằng ngàn cặp con ngươi lấm lét dòm về hướng phát ra giọng ấy.
54 Lau ngấn lệ đọng trên má, Lý Băng Ngọc rầu rĩ: - Không! Tôi chỉ có. . . Tiểu Phong thấy trang hồng phấn xinh đẹp tuyệt trần ấy mặt u buồn thì dạ nát tan.
55 Tiểu Phong nghe chú ruột là Ngoạn Huyết Nhơn Lê Tín bày tỏ lợi hại, chàng mới tỉnh ngộ sự thái trầm trọng của vấn đề. Nhìn Ngoạn Huyết Nhơn, chàng lặng thinh không nói tiếng nào! Ngoạn Huyết Nhơn lại bảo:- Hiện giờ mười sáu môn phái cao thủ cỡi ngựa đi do thám trước sau bốn lần cùng khắp mọi nơi gần xa để biết rõ hành tung của cháu.
56 Tiểu Phong nghĩ nát óc vẫn không nhớ ra mình đã có đánh một thiếu nữ nào! Mà thiếu nữ đó lại là môn đồ của Phái Chung Nam. Đỗ Tiều Thanh ngửng đầu đứng ngó không hiểu nổi vẻ mặt băn khoăn của Tiểu Phong nên hỏi tíu tít:- Lê huynh, anh nghĩ ngợi giống gì thế? Sao trông anh bơ phờ vậy?- À! Không có nghĩ ngợi chi đâu! Rồi liếc mắt ngắm nghía cô bé một hồi, chàng bèn hỏi:- Tiểu Thanh, em có mến anh Lê không?- Rất mến!- Giá như anh Lê là người xấu xa hung ác?Ngơ ngẩn chút xíu, Tiểu Thanh nói giọng hồn nhiên nhõng nhẽo:- Cũng vẫn mến thích như thường!Đối với những lời nói chân thật bộc lộ tình cảm trong Tiểu Thanh, Tiểu Phong vô cùng cảm động.
57 Lối xuất thủ của bà lão ấy kỳ dị và mau lẹ cực kỳ. Một luồng kình lực mang theo oai thế dữ dội như sấm sét nổ rền trời chia thành nhiều mặt tấn công vào ba bộ phận trên đầu, giữa bụng, dưới chân của Tiểu Phong.
58 Đỗ Tiểu Liên nói bằng một giọng êm đềm thảnh thót nũng nịu với Tần Tiểu Lệ: - Không mẹ ạ. Con không thể giới thiệu đâu, kỳ cục quá. Tần Tiểu Lệ cười sung sướng.
59 Câu hỏi bất ngờ của Tiểu Phong khiến Pháp Hải Thiền sư không trả lời nổi. Lão hòa thượng ấy chỉ nói bướng một câu: - Việc oán cừu, bọn chúng ta không dự đến.
60 Hai người vừa xuất chưởng ấy chẳng phải ai xa lạ mà chính là Pháp Hải Thiền Sư - Chưởng môn nhân chùa Thiếu Lâm và người thứ nhì là Không Thanh Tử - Chưởng môn nhân phái Võ Đương.