401 Pháp Lạp Kỳ lão nhân và Nạp Cơ Táp lão nhân có chút hưng phấn, bọn họ và người thống trị ngoại lai đàm luận và đấu tranh mấy chục năm rồi, cuối cùng ngày mong mỏi đã tới, vì địa vị quốc dân hợp pháp này, bọn họ đã bỏ ra không ít nỗ lực.
402 Chính lúc đang hồ nghi thì chỉ thấy cảnh cửa lớn bị “rầm “một tiếng đẩy văng, một nữ nhân tóc tai bù xù loạng chà loạng choạng xông vào, sắc mặt trắng bệnh, ánh mắt hung tợn, chính là Phương Phỉ Thanh Sương bị ngược đãi đem qua.
403 Tô Phỉ Mã Vận cũng bất tri bất giác buông tay nàng ra. Qua Lạc Văn biết sự cường đại của hỏa lực quân Lam Vũ, cho nên lần này khi công kích, đặc biệt dặn dò các binh sĩ phải kéo giãn khoảng cách, phấn tán đội hình, không được tụ lại với nhau, để hỏa lực dầy đặc của quân Lam Vũ sát thương vô ích, khiến cho lực sát thương của bách kích pháo quân Lam Vũ suy giảm rõ ràng.
404 Biển Á Đinh sau trận mữa lớn trông yên bình vô cùng, bầu trời xanh thẳm không pha chút tạp sắc nào, tinh khiết giống như ở trong mộng cảnh. Trên mặt biển chỉ có gió biển ôn nhu, man mát thổi qua khuôn mặt mỗi người, làm hết sức thoải mái.
405 Căn cứ vào báo cáo của ban ngành giáo sát, tiền lương mỗi tháng bản thân Đặc Lan Khắc Tư nhận được, không tới một tuần khẳng định sẽ thua sạch, sau đó lại lén lút tới khắp nơi vay tiền, vay được tiền lại tiếp tục đánh bạc, thua rồi sau đó lại vạy, vòng tròn không lối thoát, căn cứ vào thống kê, hiện giờ hắn đã nợ tới ba nghìn kim tệ, chẳng trách A Phương Tác cũng không nhin được nói hắn quá biết tiêu tiền, bởi vì tài đánh bạc của hắn thực sự tệ hại, chỉ cần là người dều có thể thắng hắn, trên từ phó tư lệnh quan hạm đội thứ 7, dưới tới thủy thủ lau cọ sàn thuyền, đều là chủ nợ của hắn.
406 Nhưng mà, bất kể liên minh chống quân Lam Vũ tâm tư thế nào, Dương Túc Phong đều quyết tâm đem cái u nhọt này trừ bỏ. Bắt đầu từ giây phút Dương Túc Phong suất lĩnh hải quân lục chiến đội đổ bộ đằng sau kẻ địch, đại chiến Lỗ Nhi sẽ bùng phát toàn diện.
407 Dương Túc Phong biết, sự xuất hiện của hải người, khẳng định Minh Sơn Quế làm không ít công tác. Đương Minh chẳng hề thích Đường Hạc, thậm chí sau khi Đường Hạc sinh ra, chẳng một lần chính điện nhìn hắn một cái, còn Đường Lệ, hiển nhiên cũng chẳng phải người Đương Minh thích, bởi vì đại thân bộ nội vụ ghét nhất nhìn thấy khuôn mặt Đường Lê.
408 Sư đoàn 102 lục quân quân Lam Vũ, dưới sự chỉ huy của sư trưởng Phượng Thái Y, đã làm tốt công tác chuẩn bị chiến đâu, hiện giờ chủ lực chủ yếu tập trung ở địa khu phía đông phủ Bích Giang, chuẩn bị tiến vào Tình Xuyên đạo, mục tiêu công kích chủ yếu là phàn quân Bành Việt chiếm cứ Tình Xuyên đạo, ước chừng có bảy vạn tên.
409 “Nói tình hình cho ta biết. ” Dương Túc Phong vừa lau nước mưa trên mặt, vừa trầm ổn nói. Khắc Lai Ô Địch Mã giới thiệu sơ qua tình hình. Trong lần độ bộ này, hạm đội Khắc Lai Ô Địch Mã sẽ phụ trách tiền hành chi viện hỏa lực cho toàn quá trình, hạm đội của ông ta có hai mươi ba chiếc Long Nha chiến hạm võ trang đầy đủ, mỗi chiếc Long Nha chiến hạm đều mang t heo vô số pháo đạn, cơ số đạn dược của mỗi khẩu pháo đều có trên sáu cái, đằng sau còn có thuyền vận chuyển chuyên môn vận chuyển đạn dược, lần này đổ bộ lên cảng Lỗ Đạt, mặt dù đường đi gần hơn so với đảo Sùng Minh rất nhiều, nhưng binh lực phòng ngự cảu kẻ địch cũng rất cường đại, cho nên sự chi việt của hỏa lực hạm pháo là cực kỳ trọng yếu.
410 Tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh. Hải tặc Solomon. Tô Chẩm Thư đưa tay lau nước mưa trên mặt, mở to mắt, xoạt một tiếng rút bội kiếm thiếu tướng hải quân, chỉ thẳng về phía hạm đội hải tặc cờ màu đen, nghiêm giọng quát lớn:”Hạm đội hải tặc Bố Đặc Lạp Cách Nặc! Nổ pháo!”Đùng! Đùng! Đùng! Theo cùng từng tiéng sấm nổ, Long Nha chiến hạm của hạm đội Tô Chẩm Thư nối nhau khai hỏa xạ kích, từng trận mưa đạp rời ở ngay phía trước hạm đội hải tặc, bắn cho sóng biển bốc lên cột nước cao hơn mười mét, uy lực đạn bắt trượt khiến hạm đội hải tặc không thể không giảm tốc độ, chiến hạm hải tặc xông lên trên cùng bị Long Nha chiến ham 606 dày công nhắm chuẩn bắn trúng trực tiếp vào buồm, pháo đạt phát nổ, tức thì làm cho tất cả vật phẩm và trang thiết bị trên boong thuyền chiếc chiến hạm kia nổ thanh mảnh vụn, chì còn trơ trọi lại thân thuyền, trong sóng gió cuồn cuộn, đám hải tặc trên boong t huyền trụi lủi không có chỗ đẻ cố định, một cơn sóng lớn bổ tới, tức thì quét sạch bọn chúng vào đại hải.
411 Đại lục Y Vân có quá nhiều chủng tộc và dân tộc, trong các thế lực địa khu hoặc là quốc gia do các dân tộc và chủng tốc khác nhau thành lập nên này, không có gì phải tranh cãi là vương quốc Lỗ Ni Lợi Á có thực lực quân sự cường đại nhất.
412 Cổ Địch Sâm chẳng nhìn hắn, cũng chẳng nói gì, chỉ có ngón tay của hắn lơ đễnh nhúc nhích. Ở bên phải Cổ Địch Sâm, có một hàng ghế sô pha ba người ngồi màu nâu đổ, nhưng hiện giờ chỉ có mội người đang ngồi, ông ta là một vị tướng lĩnh già mặc quân phục màu đen, thân hình gầy gò, màu da ngăm đen, tóc cắt ngắn hết sức, sống lưng ưỡn thẳng tắp, trong hốc mắt hõm sâu thi thoảng lộ ra tia sáng sắc bén, tỏ rõ ông ta tuyệt đối không phải là một nhân vật đơn giản.
413 Giọng của Cổ Địch Sâm cứ như ở trong địa ngục phát ra, nghiêm nghị quát:” Tân Khắc Lai Nhĩ, nếu ngươi muốn sống, thì ngươi ngoan ngoãn ở lại cảng Lỗ Đạt cho ta…”Rắc rắc rắc, tất cả Hắc Ưng chiến sĩ đều kéo dây cung tới mức căng nhất, mũi tên có thể rời tay bay đi bất kỳ lúc nào.
414 Ở vị trí phía đông nam cách phủ tổng đốc ước chừng bảy trăm bốn mươi mét, có một cao điểm, trên cao điểm mọc đầy rừng thông. Rừng thông dầy đặc, lặng lẽ đứng trong bóng tôi, đột nhiên có một ánh đèn cực kỳ yếu ớt lóe lên một cái, sau đó có hai cái đầu đội mũ giáp từ trong rừng thông chầm chậm thò ra, lô ra hai khuôn mặt một già một trẻ đều xoa đầy đồ ngụy trang, tren mũ sắt của bọn họ cũng cắm cành thông, nhưng ngôi sao năm cánh bên trên còn thấp thoáng thấy được, nói rõ thân phận của bọn họ.
415 Cảng Lỗ Đạt trải qua cơn bão nhiệt đới là một đống hỗn độn, trên mắt đất khắp nơi nơi đều là đồ vật vỡ nát bị cuồng phong cuốn tung, biển hiệu của cửa hàng, quần áo của cư dân, xe ngựa lật úp, đá rơi ngổn ngang, chẳng thiếu thứ gì.
416 Các tham mưu lập tực tính toán nơi nào còn có binh lực có thể rút được, cuối cùng quyết định, trừ mấy trung đội bộ binh trông coi kho đạn dược ra, tất cả nhân mã còn lại, bao gồm đầu bếp và chăn ngựa, thậm chí thợ rèn phụ trách sửa vũ khí, cũng bị tống hết lên trận địa ở bãi biển.
417 Trong miệng Dương Túc Phong càng lúc càng đắng nghét, nếu như lúc này quân đội Lỗ Ni mà có đại pháo, chỉ cần một lượt hỏa pháo mãnh liệt, sợ rằng bộ đội của đợt tấn công đầu tiên sẽ phải đi tong hết cả.
418 Từ đầu tiên hắn nghĩ tới là rút lui. Nhưng rút lui… vậy cũng chỉ có một đường chết, Tô Lai Mạn đệ tứ và Khắc Lai Mỗ đã hạ mệnh lệnh từ trước, kẻ tự tiện rời khỏi cương vị giết không tha.
419 Nhưng các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội đều không có tâm tư để thưởng thức cảnh đẹp này, bọn họ đang gấp rút đi đường, hướng về phía mục tiêu của bản thân.
420 Trong hai quân này, quân thứ 34 có sức chiến đầu mạnh mẽ hơn. Thế nhưng, từ con đường nào đó, Dương Túc Phong biết được một số tin tức của quân thứ 34 quân đội Lỗ Ni, vì thế dày công an bài một kế hoạch, muốn ép cho đơn vị quân đội khá tinh nhuệ này ngoan ngoãn thành tù binh của quân Lam Vũ, hơn nữa vì nội loạn sau này của Lỗ Ni Lợi Á mai phục một hạt giống lớn, tất cả những điều này, Ni Mục Lai không thể biết được, hắn cũng chỉ là một quân cờ trong kế hoạch mà thôi.