1301 Tiêu Tử Phong và Phong Tĩnh Hiên lúc này mới cảm giác được sự đáng sợ của thích khách, căn bản không có thời gian rút kiếm, chỉ đành tay không xông lên, kết quả 2 nàng vừa có động tác đã kêu thảm rồi ngã sang 2 bên.
1302 Bọn họ không ít người bị An Lạp Lệ Lôi đầu độc, mang thù sâu như biển với quân Lam Vũ, hô hào tử chiến tới cùng. Khi phi dĩnh hạ xuống, Thí Phong đã dẫn bộ đội chờ sẵn ở đó rồi, đã 2 năm nay không gặp Dương Túc Phong, người lính kỳ cựu này vô cùng kích động, ngay cả nói cũng không ra lời.
1303 Nạp Luân luôn nằm trong phạm vi thế lực của Nghi Hoa cung, trước kia lúc nguy hiểm nhất, khi quân đội của vương thất Âm Nguyệt Hoàng Triều thậm chí chiếm được Mạch Cái Đề, nhưng cuối cùng vẫn không thể chiếm được Nạp Luân.
1304 Nam nhân kia tựa hồ muốn chứng minh hùng phong của mình, nên động tác đặc biệt mạnh mẽ, mỗi một lần xung kích là làm toàn thân Mộ Dung Trúc Vận ấn về phía trước, bộ ngực đẫy đà không ngừng rung lắc, ánh mắt lim dim, liên tục phát ra những tiếng rên rỉ.
1305 Phật Đắc Giác là cảng lớn nhất của quần đảo Đại Mã Cáp, cũng là nơi phồn hoa nhất nơi này, có cảng nước sâu thiên nhiên, có thể đồng tời neo đậu mấy chục thuyền cỡ lớn, quanh cảng có hơn 500 dân cư, không sai đâu, đúng là có hơn 500 cư dân bao gồm cả già trẻ nam nữ.
1306 Mùa đông năm 1733 hình như tới đặc biệt sớm, bắt đầu từ tháng 9 tuyết trắng như lông ngỗng đã đổ xuống, loại tuyết lớn này thường tới tháng 5 năm sau mới kết thúc.
1307 Nơi này có thể nói là trái tim của nước Mà Toa, mỗi một chuyện xảy ra ở nơi này đều có thể làm nước Mã Toa run rẩy, mỗi một tấc đất nơi này đều vô cùng màu mỡ, mỗi một người dân đều vô cùng cần cù, dùng đôi tay của mình sáng tạo ra của cải cho nhân loại, cho dù nó thường bị kẻ khác lấy làm việc xấu.
1308 Lịch sử của thành Quang Minh mặc dù chưa thể tính là lâu nhưng những ngày qua quân đội thay đổi như đèn kéo quân, lại sắp đuổi kịp Minh Na Tư Đặc Lai rồiKy binh Lam Vũ mặc dù rút lui nhưng vẫn cách thành Quang Minh một khoảng không xa, một phần binh lực đã điều tới hành lang Á Sâm, chỉ để lại hai quân đoàn chừng sáu vạn kỵ binh.
1309 - Bọn chúng giống chúng ta, muốn cách sông xem lửa cháy, ai mạnh nhất bọn chúng sẽ ngả theo, sau đó đánh hội đồng kẻ thất bại. Thực lực người Bản Đô không yếu, nếu như động viên toàn bộ có lẽ bọn chúng có chừng 20 vạn ky binh, có lẽ bọn chúng đang đợi chúng ta hành động.
1310 Rất nhiều người nói, hoa Cúc năm nay nở rực rỡ nhất, ngay cả những loại hoa trước kia không nở giờ cùng nở bùng, cả Mông Thái Kỳ bị bao phủ trong ánh hoàng kim, làm người ta cảm giác như sống trong mộng.
1311 Cuối thu thời tiết không nóng lắm. hành lang Á Sâm kéo dài tới phủ Bối Ninh đã có thêm nhiều rặng núi nhấp nhô, kháng cự hữu hiệu cái nóng xâm nhập. Do địa thế tương đối cao, gió thu từ nước Long Kinh lướt qua mang theo cái nóng ban ngày đưa tới không khí mát mẻ.
1312 Tiêu Nam thực sự không coi Tri Thu là đối thủ của mình, hắn nghĩ bản thân chinh chiến sa trường không biết Tri Thu đang ở xó xỉnh nào, một tên nhãi miệng còn hôi sữa thì có bao nhiêu năng lực?Nhưng sức chiến đấu của quân Lam Vũ quá mạnh, làm người ta khó kháng cự, dần tạo thành thần thoại của Tri Thu, nếu như là quân đội khác khác cho dù có hai vạn binh lực Tiêu Nam cũng có thể đập nát đối phương, thậm chí thống nhất đại lục Y Lan.
1313 Bọn họ vừa rút khỏi kho hàng, một chuỗi tiếng nổ dồn dập vang lên, khói đen bao phủ khắp thành Trung Dương, đám binh sĩ Y Lan nấp sâu trong kho hàng toàn bộ tan xương nát thịt trong vụ nổ.
1314 Phi dĩnh bay trong đêm đen có vẻ hơi run rẩy, các nhân viên thao tác hết sức tập trung cẩn thận, ngay cả hơi thở cũng hạ thấp, trong khoang treo còn có bộ đội lính dù quân Lam Vũ tay cầm chắc súng, có chiến sĩ nhắm mắt tựa hồ đang cầu khẩn.
1315 Tiễn Tiêu Phật Trang đi rồi Tiêu Nam lập tức lập kế hoạch rút về nước từ nước Ngọc Kinh. Đây là tình huống xấu nhất mà hắn nghĩ tới, hắn cũng đã suy tính qua vài lần, nhưng khi lựa chọn này được đưa lên, phải nghiên cứu chấp hành thì Tiêu Nam mới phát hiện ra tình huống thực tế càng tồi tệ hơn.
1316 Phải nói trên đường Tiêu Phật Trang không phải khổ sở gì, vì Ngu Mạn Ái đúng là một quản gia chu đáo, nàng biết tâm lý Tiêu Phật Trang rất mâu thuẫn, nên k hông hề nhắc tới tên Dương Túc Phong.
1317 So với ngực của Nam Cung Hiểu Điệp thì ngực của nàng nhọn hơn, săn hơn chơi đùa rất thích, một lúc sau Mộ Dung Trúc Vận lại không kìm nổi rên rỉ, tay siết chặt ga trải giường.
1318 Rất nhiều bô lão gần đất xa trời đi cũng cần phải có người đỡ nhưng cũng tích cực hưởng ứng lời hiệu triệu của Tiêu Đường, kéo lê cái thân già tới điện Văn Hòa thương lượng quốc sự.
1319 Từ xa nhìn Niết La Tây Kinh mang lại cho người ta một cảm giác chấn động sâu sắc, dù tường thành cổ kính, dây leo chằng chịt, ở những nơi ít dây leo hơn còn lộ ra dấu tích loang lổ ghi sâu những tang thương của lịch sử.
1320 Ngày 30 Tháng 12 năm 1733, kinh đô Ni Lạc Thần âm u mưa rét. Hết năm rồi còn đổ mưa xuống, cái ông trời này thật đáng nguyền rủa. Mưa tuyết rất lạnh, làm trong lòng bọn ra run lên, Vị Ương cung vốn vắng vẻ, lúc này lại đổ mưa thật không để cho người ta sống nữa.