81 Trong nhà chỉ còn lại Từ Văn và Tưởng Minh Châu ngồi đối diện nhau. Tưởng Uý Dân lúc ra đi đưa mắt nhìn chàng là đã có ý nhắc chàng về chuyện Minh Châu.
82 Người mới đến là một gã thiếu niên mình mặc áo lam chỉ còn thoi thóp thở. Từ Văn kinh hãi hỏi :- Gã là ai vậy ?Diệu Thủ tiên sinh Tưởng Uý Dân nhảy vọt về phía thiếu niên áo lam miệng lão đáp :- Đây là tên đồ đệ thứ hai của ta tên gọi là Khi Thả Thụ.
83 Người che mặt mặc áo cẩm bào nói :- Hài tử ! Chúng ta ra ngoài kia nói chuyện. Từ Văn lúc ban đầu còn hoài nghi là Ngũ Phương giáo chủ giở tró quỷ quái.
84 Lúc này Từ Văn chỉ sơ tâm một chút thôi là đưa Hoàng Minh vào chỗ tắt hơi liền. Từ Văn cố nhịn nỗi đau lòng chàng nhẫn nại đem chân nguyên bản thân từ từ trút vào người Hoàng Minh.
85 con mắt sắc bén hỏi :- Xin thí chủ giải thích cho vụ này. Từ Văn là tay cao thủ về độc đạo chàng vừa ngó đã biết ngay buột miệng la :- Nhà sư này chết vì trúng độc.
86 Từ Văn chăm chú nhìn Tưởng Uý Dân hỏi :- Thế thúc ! Theo ý thế thúc thì nên làm thế nào ?Lúc này Tưởng Uý Dân đã bình tĩnh lại đôi chút , lão thủng thẳng đáp :- Trước hết ta hãy làm một việc lớn khác đi đã.
87 Từ Văn nghĩ vậy rồi vượt qua vòng chiến vọt thẳng về phía phòng ốc , người chàng xuyên qua mé bên Không Cốc Lan Tô Viên tiện tay chàng vung chưởng đánh ra một phát vào đối phương của mụ.
88 Tưởng Uý Dân ngưng thần nhìn Ngũ Phương giáo chủ đột nhiên la lên một tiếng :- Ngươi. . Ngươi làm sao ? Lão không nói thêm được nữa nhưng tiếng la hoảng làm cho toàn trường chú ý , cả Từ Văn cũng vậy.
89 Đỗ Như Lan cất bước tiến đến gần Ngũ Phương giáo chủ , Từ Văn trong lòng nóng nảy cố sức la lên :- Không được đụng đến hắn !Tiếng gầm này khiến cho máu ra ồng ộc , đầu nhức mắt hoa nhưng Từ Văn không ngăn cản được hành động quật cường.