1061 - Về thôi. Aiz, Lần này lại uổng công rồi, ít nhất cũng phải chờ vài trăm năm nữa. . . Miêu Hoàn Vũ có chút bất đắc dĩ thở dài, nói. - Không! Con không quay về! Con phải ở chỗ này chờ.
1062 - Ah!Thánh thụ đại nhân phát ra một tiếng kêu tức giận:- Tiểu tử lại dám chọc ghẹo Bản đại nhân, mau đem năng lượng thần kì kia giao ra đây! Nếu không, Bản đại nhân cho ngươi biết tay.
1063 - Đại gia, đại gia ngài hãy nghe ta nói ah, kỳ thật ta không thuộc về kẻ nào cả, cùng lắm là về sau ta không bao giờ. . . phản ứng lại những người kia nữa, làm cho bọn họ không thể thấy được ta, thế là được rồi nha!Thánh thụ đại nhân năn nỉ nói.
1064 - Hức hức…. . Muốn ta chữa trị cho cô ta, hức hức hức, ta ít nhất cũng phải tổn thất hơn phân nửa máu và sinh mệnhThánh thụ đại nhân khóc đầy vẻ bi thương:- Đó chính là sự tích tụ hơn một vạn năm của ta a.
1065 Từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc cũng chỉ cỡ chừng vài hơi hít thở, cây giống nho nhỏ lúc trước đã cao lớn đến đùi, cỡ năm sáu trượng. Quân Mạc Tà mỉm cười, ngón tay trái thay đổi, quả cầu sáng màu xanh nhạt đột nhiên biến mất, một lát sau, lại nổi lên một vầng sáng màu xanh lá đậm.
1066 - Đại gia, từ ngày ta có được linh thức, cũng đã thuộc về phạm vi sinh linh trên thế gian này. Ta cũng muốn sống lâu hơn vài năm. Tuy sống lâu quá cũng không có gì thú vị, nhưng sống vẫn là sống.
1067 Mạc Tà tỉnh ngộ, tự đáy lòng dâng lên một cỗ tư vị khó hiểu, không gian này cũng chỉ có Thánh Thụ là đã mở ra linh trí, còn những người từ các châu tiến vào Huyễn Phủ sau này, đối với Thánh Thụ tôn kính như thần, hơn nữa khi đó Thánh Thụ mất đi lão bằng hữu là khoảng thời gian không vui….
1068 Sắp sửa rời khỏi Huyễn Phủ một thời gian, Quân Mạc Tà lại đột nhiên nhớ ra một việc: thần khúc của Cửu U thập tứ thiếu !Đây là chuyện hắn dặn dò phó thác cho mình.
1069 - Lúc này thật không thể không đi a!Miêu Kinh Vân thở dài một tiếng:- Mục đích của chuyến đi này không phải vì uy thế của Tà Chi Quân Chủ, mà là … những vấn đề khác!Hắn dừng một chút, nói:- Tà Chi Quân Chủ trước đó có rất nhiều sự tình, đã cùng Tam Đại Thánh Địa như nước với lửa, khó có thể hòa giải, hiện giờ đủ lông đủ canh lại khua chiêng gióng trống mở cửa lập phái.
1070 - Vâng. Miêu Đao Miêu Miếm hai người nhìn nhau rồi đồng thời lên tiếng nhận lệnh. - Tà Quân Chi Chủ lập phủ ở ngoài khu rừng rậm Thiên Nam thành, theo cước lộ của các ngươi, cộng với sự hỗ trợ của huyền thu phi hành của Huyễn Phủ, tin rằng không quá năm ngày, các ngươi có thể tới đó.
1071 Tương truyền rằng, có hai tên địa chủ từ quê lên, mang theo năm ngàn lượng bạc trắng đi vào Thiên Hương thành, tự cho mình là giàu có, nên muốn vui vẻ ở Quý Tộc Đường.
1072 Nhưng Thiên Tầm cũng lập tức đè nén tình cảm bản thân đang cuộn trào xuống, khó khăn lắm mới thốt ra được hai chữ “Tỷ phu”. Quân Mạc Tà cũng hiểu, Thiên Tầm thốt lên hai chữ “Tỷ phu” này như một nhát dao cắt vào tận tâm can nàng.
1073 Điều tiếc nuốt duy nhất của hắn chinh là thời gian quả thánh thụ vẫn là phát triển hơi chậm một chút. Dược lực khổng lồ trong cơ thể Thiên Tầm tránh không được sẽ lãng phí đi một số lượng nhỏ.
1074 Phía trước vốn là một thị trấn lớn, ở tại cái vùng nhỏ nhoi này thì cũng có thể coi là chỗ phồn hoa nhất rồi. Tửu điếm lớn nhất ở thị trấn này có tên là Phượng Tê lâu.
1075 - Ách, ta xem công tử diện mạo bất phàm, nên có ý muốn kết giao. . . Trên mặt Tư Mã lộ vẻ cười bất động nói:- Không biết trong tay công tử có thiếp mời không?- Thiệp mời? Không có.
1076 Thứ ba!- Khách mời của Quân chủ?Quân Mạc Tà híp mắt, khẽ nhíu mày:- Không biết là người nào mà có uy thế lớn như vậy? Khách của hắn chẳng nhẽ ta không giết được sao?- Tà Quân Chi Chủ!Tu Mã còn cố chấp ương ngạnh, có một chút cáo mượn oai hùm:- Ta phải thừa nhận rằng ngươi quả thực rất mạnh.
1077 Dường như những người khác cũng không phải là kẻ ngu, lập tức minh bạch,trong lúc nhất thời sắc mặt mọi người nơi đây đều trắng bệch, ánh mắt sợ hãi nhìn Quân Mạc Tà.
1078 Được bồi tiếp bên cạnh phu quân, vẻ mặt nàng vô cùng hạnh phúc, tiểu phúc nàng hơi nhô ra…Dường như là đã có bầu…"Xoát” một tiếng, Quân Mạc Tà chợt xuất hiện trước mặt Quân Vô Ý cùng Hàn Yên Dao- Mạc Tà!Quân Vô Ý kinh hỉ kêu lên một tiếng, lập tức đã an bài bọn đệ tử ra tiếp đón khách nhân….
1079 Có bốn mỹ nhân thì đã ba người rời đi,, chỉ còn lại người lợi hại nhất. . . Vừa quay đầu lại, đã phát hiện Mai Tuyết Yên và Thiên Tầm sóng vai đứng ở một bên, hai cặp mắt đẹp cùng nhìn chăm chú vào mình.
1080 Trong thế lực thuộc sở hữu của Quân gia, chỉ có hai người vẫn luôn luôn không hề sử dụng linh dược để tăng tu vi của bản thân. Vì Quân Mạc Tà từng trịnh trọng nói qua, tư chất của hai người bọn họ không tốt, tốt nhất là nên dùng tẩy tủy đan trước đã, sau đó mới mượn dược lực của linh dược tăng lên, vậy mới có thế phát huy tác dụng lớn nhất của linh dược, cho nên hai thằng nhóc này đã bị làm ngơ rất lâu……Nhưng, hai thằng nhóc này cũng rất kiên nhẫn, nhìn các phương diện của đồng bạn ngày càng tăng rộng, vẫn có thể giữ được khuôn mặt không cảm xúc, vẫn như xưa tập luyện bài tập của mình, mỗi ngày đều muốn bản thân tập đến sống đi chết lại, tựa như người khác đối với bọn họ chỉ là ảo ảnh mà thôi…….