1041 Vừa xong cũng không chờ Quân Đại Thiếu trả lời, một bàn tay ấm áp đã bất ngờ duỗi ra áp lên trên đỉnh đầu Quân Mạc Tà. Mạc Tà thật lòng hoảng sợ. Với góc độ mẫn cảm cẩn thận của một sát thủ, Quân Đại Thiếu lúc nào cũng phải vận dụng tinh thần lực cảm ứng hết thảy mọi thứ quanh mình, vạn nhất chỉ cần đối phương có hành động bất lợi lập tức có thể trốn vào bên trong Hồng Quân Tháp.
1042 Có được sự cảm ngộ ngàn năm của Miêu Khuynh Thành, Quân Mạc Tà tiết kiệm được rất nhiều thời gian vô ích để tự mò mẫm! Chỉ cần đem đối chiếu với Khai Thiên Tạo Hóa Công là có thể hoàn toàn tìm ra một con đường cho riêng!Nhưng cái đó lại hoàn toàn chỉ thuộc về một mình Quân Mạc Tà.
1043 Canh ba!Nhìn thấy bộ dáng bại hoại của tiểu tử này, Miêu Kinh Vân giận đến mức hoa mắt ù tai, hắn bất thình lình dậm chân chỉ vào cửa quát to:- Ngươi, tên tiểu tử ngươi.
1044 Canh tư!Hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn Quân Mạc Tà, ánh mắt lộ ra vẻ thống hận, trầm giọng nói:- Mặc Quân Dạ! Hay cho một người có được Không Linh thể chất! Nhưng nếu ngươi ở Phiêu Miểu Huyễn Phủ mà dám làm xằng làm bậy, bổn công tử nhất định không tha cho ngươi!Mạc Tà nhíu mày.
1045 Bốn người đồng loạt thở dài, tất cả đều mang một bộ mặt u ám. Thái độ Miêu Tiểu Miêu lúc này làm cho bọn họ có cảm giác, hôm nay chả phải lễ mừng thọ càng không phải ngày kén rễ, nói chung… là lễ đính hôn mới đúng.
1046 Không nể mặt tăng thì cũng phải nể mặt phật tổ, bản thân câu dẫn nữ nhi nhà người ta, lừa gạt đoạt tới tay…. . Còn lễ vật mừng thọ? Hạ lễ mình đưa tặng còn không phải là nhân tình đối với Miêu Khuynh Thành sao, thôi cấp cho nữ nhân của mình mặt mũi, cũng chẳng cần cùng mấy lão già này so đo làm gì!Mạc Tà quyết định, lập tức không chần chờ, bật cười tiến lên trước một bước đang muốn mở miệng nói chuyện, không ngờ bên cạnh đã có một lão già đi trước một bước đứng dậy, chính là gia chủ Cố gia Cố Vân Dương, chỉ thấy lão già này mỉm cười nói:- Đại thọ của phủ chúa đại nhân, quả thực là đáng mừng, bất quá tiểu đệ lại muốn hỏi một hỉ sự khác ở trong tông.
1047 Mọi người đều trợn mắt, vừa bất ngờ vừa nghi vấn, thực sự là một khối đá tầm thường?Nguyên bản nghe hắn nói lấy ra một khối đá miễn cưỡng có thể tính là vật trân quý, mọi người còn tưởng rằng, vật này có thể là một viên đá quý được hình thành tự nhiên, như vậy tuy rằng có chút khó coi nhưng miễn cưỡng cũng có thể xem là một kiện lễ vật…?Ai dè tiểu tử này thực sự lấy ra một khối đá chỉ sợ là đặt ở ven đường cũng chẳng ma nào ngó tới… Hơn nữa thể tích còn nhỏ như vậy, đủ để làm gì? Ặc, mà cho dù có lớn thì lại càng chiếm diện tích, càng vô dụng!Phải chăng là tên tiểu từ này cố ý quấy rối ở đây? Vài người trong tâm có chút vui sướng khi người gặp họa.
1048 (*) Núi Everest. Mạc Tà vẻ mặt vô tội, tỏ vẻ bất đắc dĩ, như kiểu: Bản thân ta cũng không biết, ta cũng không rõ chuyện gì xảy ra mà. Sự tình này cũng thực là ngoài dự đoán của Quân Đại Thiếu, khối đá kia kỳ thật chính là một phần còn sót lại của linh mạch ngày trước hắn và Mai Tuyết Yên đập vỡ, phần lớn khối linh mạch ấy đã bị Mai Tuyết Yên mang về để gia tăng thực lực cho Thiên Phạt Sâm Lâm.
1049 Còn về bảo vật, cho dù là linh dược vạn năm hay thiên tài địa bảo đối với Đại Thiếu mà nói đều thật là dễ dàng. . . Những thứ đó ngay cả nửa điểm bí mật cũng không có, đều kinh thế hãi tục giống nhau, với thân phận hiện nay của Quân Mạc Tà thì không thể có đươc, nếu nói là may mắn lấy được, thì có người tin sao?Cân nhắc một hồi, Quân Mạc Tà rốt cuộc đã moi ra một cái bình ngọc nhỏ, cười gượng hai tiếng:- Trên người tại hạ thật sự không có vật dư thừa nào.
1050 Trong phút chốc, tất cả mọi người ở đâu đều hung hăng trừng mắt nhìn về phía Khâu Bằng. Nếu không phải tiểu tử ngươi chen ngang bắt buộc phải thử thì đâu có phát sinh loại sự tình chó má như thế này?Sau ngày hôm nay, thanh danh của Khâu Bằng ở Phiêu Miểu Huyễn Phủ chắc chắn sẽ mất hết, trực tiếp biến thành chuột chạy qua đường.
1051 -Không!Quân Mạc Tà lắc đầu, bình tĩnh nở nụ cười:- Cửa ải này, là của hai chúng ta, chúng ta phải kề vai chiến đấu. Mà đâu chỉ có cửa ải trước mắt này, còn có cửa ải tiếp theo, tiếp theo nữa, chúng ta cũng sẽ cùng nhau vượt qua! Tin tưởng ta, có ta ở đây, chúng ta nhất định làm được!"Miêu Tiểu Miêu cắn môi, nhẹ gật đầu.
1052 Trong lòng tất cả mọi người đều hiện lên cùng một ý nghĩ như vậy. . . Thánh hoàng thiên kiếp ? Nàng chỉ là một tôn giả cấp hai nho nhỏ, làm sao có thể đủ sức chống đỡ Chỉ sợ rằng một khi tiếp xúc, sẽ hóa ngay thành một làn khói.
1053 Lúc sau, Miêu Tiểu Miêu như bỏ mặc mọi thứ xung quanh, khẽ nhắm mắt lại, để yên cho người trong lòng tùy ý động tay chân trên thân mình. Cho đến khi có bàn tay đáng ghét xấu xa nào đó vươn vào vạt áo, Miêu Tiểu Miêu rốt cục không chịu được rên rỉ một tiếng.
1054 Mặc dù trong lòng mọi người đều đoán ra được kết cục bất hạnh này, nhưng lại không ai dám nói ra. . . - Lục soát!Nét mặt Miêu Kinh Vân trầm xuống, vành mắt hơi đỏ lên, ôm một tia hi vọng cuối cùng, phất tay ra lệnh!Tất cả mọi người lập tức tản ra, chỉ sau một lát, đã lục soát kĩ lưỡng trong phạm vi trăm dặm, nhưng lại không có bất kỳ phát hiện nào.
1055 - Hứ, ai chà lưng với chàng chứ…. Miêu Tiểu Miêu nói ra lời này, trong phút chốc cảm thấy bản thân nói sai cái gì, vội vàng bổ sung:- Cái gì mà chàng không ngại? Ai nói muốn tắm chung với chàng chứ? Chàng không để ý nhưng thiếp rất để ý đấy!- Ta đã không để ý thì nàng còn ngại gì nữa, thôi thì giờ ta giúp nàng chà lưng trước, vậy được không?Quân đại thiếu gia có vẻ như trêu đùa thành nghiện!- Được cái đầu chàng, thiếp chỉ tắm một mình thôi, sao chàng có thể đi cùng ta….
1056 Nghĩ tới điều đó, Miêu Tiểu Miêu lại càng thêm vô lực, hai mắt càng nhắm chặt hơn. Nhưng nàng hoàn toàn không phát giác ra, hơi thở bản thân đã sớm trở nên nặng nề hơn…- Ưm, hơi thở của nàng không ổn định.
1057 - Miêu Miêu. . . Đứa con bé bỏng của ta. . . Miêu phu nhân lảo đảo đi ra, ôm chầm Miêu Tiểu Miêu, vui mừng đến rơi nước mắt. Hai mẹ con ôm nhau, khóc lớn…Sau một lúc, Miêu phu nhân mới lau nước mắt, đi đến trước mặt Quân Mạc Tà, vẻ tán thưởng từ đáy lòng hiện cả lên mặt.
1058 - Bọn họ cũng không thoải mái gì, con là vợ tội tình gì phải làm khó người đàn ông của mình chứ… Làm một người vợ tốt, phải hiểu… có một số việc, một số lúc… cần phải cảm thông, nếu một người con gái không hiểu chuyện, không biết chuyện gì nên làm và chuyện gì không nên làm, thì cả đời chỉ là một vở bi kịch, con hiểu chưa? Hiện giờ có thể con nghe vẫn chưa hiểu, sau này rồi khi phải nếm trải thì tự dưng con sẽ hiểu thôi!Nữ nhi của mình nay đã là vợ người khác, tuy cũng khá là vội vàng, nhưng bản thân cũng phải mau dạy con mình cách làm vợ… Trong cả cuộc đời người con gái, bài học này là bài học quan trọng nhất.
1059 Thấy phụ thân mặt đen nghiêm túc đứng dưới lầu, Miêu Tiểu Miêu trong phút chốc xấu hổ đến mức muốn chui xuống đất, khuôn mặt đỏ bừng, chân tay luống cuống.
1060 Theo lời của Miêu Hoàn Vũ, Quân đại thiếu gia rốt cuộc đã biết, vì sao chủ nhân của Dược Viên lại chỉ có một người được chọn, vì con đường này một người đi là tốt nhất, hai người cũng được, ba người thì cũng miễn cưỡng được, nhưng không thể vượt quá ba người!Một khi vượt qua con số này, sẽ vĩnh viễn không thể nhìn thấy Thất Thải Thánh Thụ!Đương nhiên, trong số ba người, không bao gồm chủ nhân của Linh Dược Viên.