1081 - Nếu tìm không thấy, có lẽ huynh ấy cũng sẽ không trở về…Mai Tuyết Yên giọng điệu vẫn như cũ thản nhiên nói:- Nhưng lại có một chuyện cần nói rõ với mọi người…….
1082 - Trời ơi. . . Kêu lên một tiếng kinh ngạc, Độc Cô Tiểu Nghệ và Hàn Yên Mộng trực tiếp nhảy dựng lên!Một ngàn năm!Một tin tốt động trời như thế, khiến cho tinh thần chúng nữ chấn kinh, thiếu chút nữa ngất cả đi.
1083 Miêu Đao gật đầu mạnh, thở một hơi thật dài nói:- Đúng vậy, hơn nữa xem trận thế này, độ kiếp chỉ sợ không phải một hai người! Lôi điện dày đặc như vậy, nhưng mục tiêu mà lôi kiếp đánh xuống dường như ở các hướng khác nhau, lúc từ trong mây đánh xuống, cũng đánh tới nhiều phương hướng khác nhau, cường độ lại mạnh yếu khác nhau, có thể kết luận ít nhất có hơn ba người!Hắn dừng một chút, cười lạnh nói:- Cùng một chỗ độ kiếp, chẳng lẽ người độ kiếp kia, không biết rằng, cùng một lúc càng nhiều người độ kiếp, uy lực của lôi kiếp cũng sẽ càng lớn sao? Nếu không phải vẫn không lộ ra bóng dáng thất bại của người độ kiếp, ta cũng sẽ nghĩ kẻ này đã chết, không kịp nói gì thì đã chết, trong đó có vài tia lôi kiếp, rõ ràng đã đạt đến cấp thánh tôn…….
1084 - Tam đại thánh địa?Miêu Tiểu Miêu a lên một tiếng, đột nhiên khó mà cười hì hì được, nói :- Tam đại thánh địa không phải là bị Tà Chi Quân Chủ làm cho không có lực hoàn thủ hay sao? Trước đây nghe nói Tam đại thánh địa cùng nổi danh với Huyễn Phủ của chúng ta, bây giờ xem ra.
1085 Chiến Vũ Phong không thể ngờ được tiểu nha đầu này nhanh mồm nhanh miệng thốt ra những câu nham hiểm như thế. Từ trong lời nói của nàng, dường như là đã biết được cái gì đó.
1086 - Nhưng không biết Mạc cung chủ có cách nhìn thế nào?. . . Miêu Trảm cười thật lớn, nói tiếp:- Huyễn Phủ chúng ta trước nay thuộc về thế ngoại, đối với Huyền Huyễn đại lục vĩnh viễn cũng chỉ có thể nhìn từ xa.
1087 Bề ngoài thì Chiến Phong Vũ và Quân Mạc Tà chưa từng gặp mặt, mặc dù hắn phân tích cũng có đạo lý, hơn nữa còn nói rất đúng trọng tâm nhưng nói như vậy thì khác gì nói tốt cho Quân Mạc Tà! Hai người này.
1088 Hừ! Quân Dạ của ta ở đâu có yếu hơn Quân Mạc Tà, nhưng vì sao lại không được đánh giá cao như vậy? Chuyện này quá bất công thì phải? Cái thằng bỏ đi Quân Mạc Tà có gì tốt? Quân Dạ của ta có được Không Linh Thể Chất trong truyền thuyết, là đại thiên tài, cho dù hiện tại huyền công hơi yếu, nhưng chỉ cần chờ nó một đoạn thời gian, nhất định sẽ là thiên tài không thể hạn lượng!- Quân Mạc Tà.
1089 Miêu Tiểu Miêu cất lời hỏi:- Nói chung những chuyện này đều do Quân Mạc Tà ngày xưa gây nên, vậy còn Tà Chi Quân Chủ hiện tại thì sao?- Quân Mạc Tà của hiện tại mặc dù không lưu luyến nơi trăng hoa.
1090 Nơi này chính là nơi mà năm đó, vị Đại Chí Tôn thứ tám Lệ Tuyệt Thiên đã lập ra Huyết Hồn sơn trang!Nơi này có núi non bao bọc, lưng tựa vào Thiên Phát sâm lâm, tiến có thể công, lùi có thể thủ, thực là một chốn hiểm địa thiên nhiên!Nhưng hôm nay, ngoại trừ hai ngọn núi như cánh cửa nằm cách xa bên ngoài, những thứ khác như dãy núi, khe sâu, rừng rậm đều tan biến không để lại dấu vết!Phương viên vạn trượng chỉ là một dải đất bằng phẳng! Mặt đất bằng phẳng trơn trượt dị thường, hình như ngay cả ruồi cũng không đứng được ở trên nơi này!Mà nằm sừng sững ở vị trí trung gian lại là một trang viên đồ sộ dị thường rộng lớn! Chậc, không thể nói đó là trang viên được, mà là cung điện! Chẳng những vậy, có thể nói trong nhân gian, đây là cung điện hoa lệ đệ nhất trên đời!Tùy ý nhìn bất kỳ một khối gạch nào trên tường vây cung điện cũng thấy nó rộng tới hai trượng, dài ba trượng, dày một trượng! Một khối gạch như vậy, nhẹ cũng nặng mấy vạn cân! Gạch lớn như vậy, cho dù là cường giả đã ngoài Thánh Cấp cũng chưa hẳn có thể phá hủy!Vậy mà tường vây của cả cung điện đều được xây từ loại gạch này! Tường vây cao tới mười trượng! Trải dài ở trên tường vây là một dải xanh xanh, mảnh như lông tơ, gợi vẻ mỹ lệ dưới ánh mặt trời.
1091 Mọi thứ đều khiến cho người ta cảm giác hít thở không thông!Rõ ràng cách còn hơn mười trượng, không trăm trượng thậm chí là hơn nghìn trượng, mọi người vẫn như cũ cảm thấy khí tức sát phạt lành lạnh thấu xương! Những người này, giống như ác ma được địa ngục thả ra đột nhiên xuất hiện trên nhân gian vậy!Rõ ràng có mấy trăm người, lại không cảm thấy tiếng hít thở, trừ hai chân cử động ra, không hề có một động tác dư thừa nào cả, thật sự rất thành công để xây dựng không khí thảm thiết của trăm vạn đại quân đang chiến đấu kịch liệt a!Những người này, mỗi người đều là sát thần! Tuyệt đối là sát thần!Quần áo của bọn họ, tất cả đều trắng hơn tuyết, chỉ có một chỗ khác nhau là cổ tay áo có hoa văn có hay không kim tuyến.
1092 - Này cũng quá nhiều rồi!Quân Vô Tình từ trong khiếp sợ tỉnh lại, nghiêm túc nói. - Không nhiều! Không nhiều! – Đường mập mạp hào sảng vung tay lên – Tam thúc yên tâm, cháu ngài bản sự khác không có, chỉ biết kiếm chút tiền, cháu ngài bây giờ chính là có chút tiền cỡ này thôi! – Lập tức hạ thấp giọng, có chút lén lút nói – Tam thúc…… Cháu nói cho thúc nghe a…… Thúc còn nhớ ai đó ai ở Thiên Hương Thành không? Tên nhóc kia ở Thiên Hương Thành dám phô bày sự giàu sang với cháu, lão tử, ngạch không, cháu của thúc lập tức về nhà, kéo ra hai xe ngựa chứa đầy vàng, ngay trên đường cái, một khối hoàng kim một khối hoàng kim chọi chết thằng nhóc đó …….
1093 - Lại nói ngươi vừa nói ta chậm trễ cái gì, ha ha, điểm này ta không đồng ý! Ta - Quân Mạc Tà tuy là Tà Chi Quân Chủ, nhưng ta cũng là người của Quân gia, hiện tại đứng ở trước cửa đón khách, là tam thúc của ta! Tam thúc của ta là Huyết y đại tướng Quân Vô Ý, luận bối phận, thân phận, danh vọng, đều cao hơn một hậu bối như ta rất nhiều! Để tam thúc ta chủ trì nghi thức đón khách, chính là biểu hiện sự kính trọng của bản phủ đối với anh hùng trong thiên hạ! Mạc Vô Đạo, chẳng lẽ trong hiểu biết của ngươi, trưởng bối của ngươi cũng không bằng ngươi sao? Ngươi thân là cung chủ Độn Thế Tiên Cung mà những lời bất nhân bất hiếu như vậy mà cũng dám nói ra trước mặt mọi người sao?Giọng điệu trong trẻo ngừng ở đây, đám người vừa rồi mới huyên náo ồn ào giờ phút này hoàn toàn đều yên tĩnh.
1094 - Mạc Vô Đạo, ngươi thật đúng là bản tính dối trá không thể thay đổi! Rõ ràng trong lòng hận ta muốn chết, vậy mà còn mặt dày tỏ vẻ thân thiện, Mạc Vô Đạo, mấy ngàn năm trôi qua, ta xem trong tất cả các ngụy quân tử của Huyền Huyền đại lục, ngươi đỗ trạng nguyên là không thể nghi ngờ!Mai Tuyết Yên lạnh lùng liếc hắn, thản nhiên nói.
1095 Những người còn lại, trong lòng đều rất thoải mái, chỉ là không nói ra mà thôi. Thậm chí các thế gia lệ thuộc Tam Đại Thánh Địa, cũng cảm thấy trong lòng thoải mái hơn dĩ vãng rất nhiều, bọn họ nào có nhiều cơ hội có thể ngồi ăn uống bình đẳng như thế này bao giờ?Có thể đoán được đó là chuyện cả đời cũng không làm được, thậm chí tưởng cũng không dám tưởng, nhưng hôm nay nhờ chút ánh sáng của Tà Chi Quân Chủ, lại được ngồi cùng một sảnh với cả Thánh Tôn, Thánh Hoàng thậm chí cả Tôn Chủ của Tam Đại Thánh Địa!Tà Chi Quân Chủ, quả nhiên đủ tà, đúng là tà đến nơi đến chốn mà!Chuyện như vậy, tin rằng trong thiên hạ, cũng chỉ có mình hắn có thể làm được mà thôi!Những người khác, nếu không sợ cùng Tam Đại Thánh Địa không đội trời chung, cũng không dám ở trong trường hợp long trọng như vậy khua chiêng đánh trống làm xấu hổ Tam Đại Thánh Địa! Chỉ có Tà Chi Quân Chủ dám! Không những dám, mà còn làm trắng trợn không kiêng nể gì.
1096 - Nói hươu nói vượn!Thanh âm kia lại vang lên:- Mộng Mộng muội, muội phải gọi ta là tỷ tỷ mới đúng!- Lại nói bậy, còn nói bậy nữa ta sẽ mách Tuyết Yên tỷ tỷ! Để tỷ ấy thu thập ngươi, không phân lớn , đừng quên ta là lớn, ngày thường trêu đùa thế nào cũng không sao, nhưng chỉ có quy củ này là không thể loạn được.
1097 - Quân Mạc Tà! Ha ha, ngày Tà Quân khai phủ mà lại có chuyện bỉ ổi bực mình này, thật là làm cho người ta phải mở rộng tầm mắt. Hảo Tà Quân, quả nhiên đủ Tà!Mạc Vô Đạo cười dài, ôn tồn nói.
1098 Trong lúc nhất thời Mạc Vô Đạo cả người hết sức ngứa ngáy khó chịu. Nét anh tuấn, nhã nhặn trên khuôn mặt cuối cùng không nhịn được mà khẽ biến đổi, gượng cười nói:- Phủ chủ quá xem trọng Tam Đại Thánh Địa chúng ta rồi…- Đâu có đâu có… Tam Đại Thánh Địa đức cao vọng trọng, làm người người khâm phục ngưỡng mộ.
1099 - Được lắm, Đoàn mỗ đến lãnh giáo tiểu đội trưởng một phen cũng không sao!Đoạn Sùng Phong giận tái mặt gằn giọng nói. Hắn tuy biết rằng Ưng Bát Không là người thứ tám trong Bát Đại Chí Tôn, tính ra trên giang hồ cũng có thể xem là người có tuổi, có vai vế, nhưng so với người đã tám chín trăm tuổi như mình, hắn cũng chẳng qua là một tên tiểu tử mới lớn, vậy mà trước mặt mình còn dám lớn giọng xưng lão, thật là khinh người quá đáng!- Trương Đại Ngưu! Ngươi lên trước đi, chiêu đãi khách cho tốt, phải chú ý một chút, đừng làm Quân chủ đại nhân chúng ta mất mặt.
1100 Giữa sân hai người đang quyết đấu kịch liệt người tiến kẻ lui. Cả hai đều không hổ danh là Thánh nhân của các cao thủ! Huyền công, chiêu pháp đều thu xuất hết sức linh hoạt điêu luyện, điểm đặc biệt là chúng nhân rõ ràng thấy bọn họ thi triển quyền cước nhưng không mảy may có chút kình phong, tựa hồ như hai người này chỉ khoa tay múa chân chứ chẳng có dùng tí sức nào.