1261 Đại chiến còn ở trước mặt, mà tên Cửu U Thập Tứ Thiếu này lại có thể vứt bỏ chiến hữu, một mình đào tẩu! Hành vi lâm trận bỏ chạy loại này, theo luật.
1262 - Hả, lời này của ngươi là có ý gì?Quân Mạc Tà chấn động, vội vàng hỏi. - Chỉ là có chút cảm xúc đột nhiên bộc phát thôi, chính là tại nơi này, năm đó Cửu U Đệ Nhất Thiếu chỉ một cái nhấc tay đã tạo nên một ngọn núi vô cùng hùng vĩ!Cửu U Thập Tứ Thiếu chỉ tay xuống mặt đất trầm tĩnh nói : - Hắn lại chế tạo thêm phong ấn uy lực vô cùng.
1263 - Đại quân cứu viện Thiên Phạt, tổng cộng mười hai vạn tám nghìn chín trăm, toàn bộ xuất chiến, cuối cùng chết trận hơn ba vạn!Quân Vô Ý thở dài một hơi.
1264 “Thiên Phạt Ưng tộc vương giả - Ưng Toái Không, vì tạo phúc cho muôn dân, bảo vệ tương lai đại lục, hy sinh thân mình, từ nay anh hồn bất diệt, vĩnh viễn trông coi đại lục! Trời cao vạn cổ, hào kiệt tình hoài! “Lại là một hàng chữ vàng rõ ràng lấp láy đang lòe lòe sáng lên!Viêm Hoàng Chi Huyết ngao một tiếng, tức thời xông thẳng lên trời, nhanh chóng xoay quanh một vòng, mang theo một đạo kiếm quang dài đến mấy trăm trượng hạ xuống.
1265 Mà ngay vào lúc này Cổ Hàn không còn nữa, mà Cửu U Thập Tứ Thiếu thì đột nhiên giở chứng, ẩn cư ở Thiên Trụ Sơn không thèm ra ngoài nữa. . . Thế chẳng phải là, chỉ có mỗi một mình mình đối mặt với Chiến Cuồng thôi sao?Ba người liên thủ, còn giết không chết hắn, bây giờ còn có một mình mình, có thể làm được sao?Tiếp tục đi lên phía trước, thì thấy tiền quân đã đến được thôn xóm kia, không biết vì sao lại đột nhiên ngừng bước.
1266 "Cổ Hàn" …Quân Mạc Tà yên lặng một trận, sau lúc lâu mới nói: - Kiều cô nương vì sao đột nhiên hỏi như vậy?- Ta hy vọng có thể nghe được lời nói thật của Phủ chủ đại nhân, bởi vì ta biết trong chuyện này tất có ẩn tình!Thanh âm của Kiều Ảnh rất thấp cũng rất trầm, nhưng trật tự rõ ràng: - Ngày đó ngươi đến Thánh Địa, mục đích lúc đầu là muốn để cho ta cùng Tà Quân phủ phối hợp tác chiến.
1267 - Sau khi đại chiến chấm dứt, suốt dọc đường trở về, ta chính là cảm thấy chuyện này thật sự không tiện mở miệng. . . . Khụ khụ. . . Quân Mạc Tà ra vẻ xấu hổ nói : - Da mặt của ta, dù sao cũng vẫn khá là mỏng, nếu không phải hôm nay ngươi tới ép hỏi, ta thật ra không biết khi nào mới có thể nói cho ngươi.
1268 Hai người khổ luyện như thế, đương nhiên tốc độ tiến triển cũng cực nhanh, có điều Mai đại mỹ nhân vẫn có việc phiền lòng khác!Nói đến khó khăn gian khổ thì căn bản chẳng đáng gì, điều thật sự làm cho Mai Tuyết Yên chịu không nổi chính là——vì chuyện Chiến Cuồng, Quân Mạc Tà mỗi ngày đều sẽ ra ngoài một chút, xem xem có tin tức mới nào hay không.
1269 - Đại hôn?Quân Mạc Tà khổ mếu máo cười. Đại hôn của mình, có vẻ như cũng không phải là chuyện đơn giản dễ dàng như vậy. Hơn nữa cũng không hoàn toàn là chuyện của mình.
1270 Đông Phương Vấn Tâm nói không sai, nàng đúng là người hiểu rõ Quân Vô Hối nhất!Bạch y quân thần Quân Vô Hối ngạo khí như thế, trọng tình trọng nghĩa như thế, làm sao lại chịu chỉ mình sống đây?Nhiều huynh đệ vì mình mà chết như vậy, cũng đã qua nhiều năm rồi, hiện giờ Quân Vô Hối ngươi cứ như vậy mà sống lại sao?Quân Mạc Tà thở dài một hơi, nhà ai mà không có kiều thê cùng con nhỏ cần chiếu cố? Nhà ai mà không có phụ mẫu song thân chờ phụng dưỡng chứ?- Mạc Tà, việc này không cần nói nữa, con đi đi, đi làm chuyện của mình đi thôi!Đông Phương Vấn Tâm ngồi lẳng lặng, nhìn Quân Mạc Tà, mặt lộ ra một vẻ cười ôn nhu: - Hành tẩu bên ngoài thì bản thân cần phải bảo trọng.
1271 Con đường này, đúng là con đường ngày trước Quân Mạc Tà và Mai Tuyết Yên đi đến gặp Đông Phương Vấn Tâm. Còn nhớ khi đó, cũng tại nơi này đã gặp phải sát thủ chí tôn Sở Khấp Hồn.
1272 - Đường đại quan nhân chính là thiên hạ thần tài, lại là đại ngôn nhân của Tà Chi Quân Chủ ở trên cả cái đại lục này! Đương nhiên có tư cách nói lời như vậy, chỉ cần trên đời này còn tồn tại Tà Chi Quân Chủ, chỉ cần quân chủ đại nhân còn là chúa tể trên thế giới này, thì địa vị của Đường đại quan nhân vẫn còn bền vững, không ai có thể lay động! Cho dù là quân vương các quốc gia, nhìn thấy Đường đại quan nhân cũng cần nể mặt, thậm chí là cẩn tâm dực dực (dè chừng).
1273 - Nhưng nào có ai biết, mỗi lần có người khen ta một câu như vậy, ta liền thấy hổ thẹn đến cùng cực? Ta quả thực hận tới mức không thể tìm sợ dây treo cổ cho rồi! Có thanh thiên nào như ta vậy không? Rõ ràng là chuyện gì cũng không làm được, gia quyến của huynh đệ cũng không bảo vệ chu toàn, cứ như vậy trơ mắt nhìn của bọn họ bị người lăng mạ vũ nhục! Nhưng lại chẳng có cách nào, chỉ có thể mỗi đêm đều lấy rượu mạnh giúp bản thân quên đi hết thảy…Thiết Hoài Lập ngồi ở trên ghế, đột nhiên dùng bàn tay to đầy xương khúc khuỷu bưng kín mặt.
1274 - Hiểu rồi, chi bằng để tên Tống Thương kia đến bảo vệ ngươi, chuyện này ta sẽ tự mình giải quyết. Ta sợ con ma men này uống say thì sẽ làm hỏng việc.
1275 Hiện giờ thì sẽ không có bất cứ ai nghi ngờ có người mượn danh nghĩa của Tà chi Quân Chủ hành sự nữa. Vừa đây vốn còn tồn tại một chút trở lực mà chỉ thoáng một cái đã không thấy tăm hơi.
1276 Dưới trận lôi kiếp đáng sợ như vậy, toàn bộ Huyễn phủ đều bị hủy diệt, hàng vạn sinh mệnh đều hóa thành u hồn, vốn là bát đại thế gia nhưng bất luận là nhà nào đều khó tránh được thảm họa này.
1277 Thực tế thì nếu không phải Quân Mạc Tà thay Miêu Khuynh Thành hóa giải kiếp nạn này thì cái tiếp theo phải hứng chịu lôi kiếp chính là đại lục Huyền Huyền, chỉ cần Miêu Khuynh Thành còn sống thì lôi kiếp cũng không kết thúc, đại lục Huyền Huyền sẽ theo gót Huyễn Phủ mà bị hủy diệt.
1278 Đến lúc này, cơn chấn động trước nay chưa từng có cuối cùng đã có chút giảm đi. Và cơn tức giận và sức mạnh của Quân Mạc Tà cũng dần giảm xuống. Nhưng lúc này lại có vô số đường ánh sáng lấp lánh trong suốt ẩn chứa một năng lượng kỳ dị của thứ ánh sáng tím đột nhiên xuất hiện, cũng không biết cỗ năng lượng này rốt cục từ đâu tới, chen lấn nhau mà tràn vào thế giới Hồng Quân Tháp, tuôn thẳng lên tầng thứ bảy, tiếp tục hòa nhập vào với dòng khí của sáu tầng trước, cùng tràn lên tầng bảy.
1279 Quân Mạc Tà không rõ là mình đã ở đây bao lâu. Hơn nữa bản thân vừa rồi từ đầu đến cuối khi nhắm mắt lại nhìn thấy biết bao sự việc. Quân Mạc Tà cười khổ.
1280 Ngay cả mảnh nhỏ của linh hồn, cũng không thể trốn thoát dù chỉ là một chút!Quân Mạc Tà tay phải túm lấy hắn, tay trái xòe ra, Hỗn Độn Hỏa tao nhã xuất hiện: - Chiến Cuồng, bây giờ ngươi đã không có thân thể bất tử nữa, không biết linh hồn của ngươi, có thể chịu được được Hỗn Độn Hỏa đốt bao nhiêu lần nhỉ ?Hỗn Độn Hỏa hơi lại gần, linh hồn Chiến Cuồng liền phát ra tiếng kêu gào thê lương, khuôn mặt tụ lại từ sương khói tràn đầy sợ hãi cực độ.